Thiên Kim Bá Đạo Xuyên Đến 1970: Vả Mặt Cực Phẩm Ngay Từ Đầu
Thán Khảo Tra Tra
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 326: Chương 326
“Ha ha, tôi im lặng không được rồi sao?”
Ở trong phòng, Tần Sương đang định c** q**n áo đi tắm, Hoắc Đình Châu cười nói: “vợ ơi, hai chúng ta tắm chung đi, anh chà lưng cho em.”
Chương 326: Chương 326 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe thấy Tần Sương nói như vậy, mấy chị em trong ký túc xá đều ngẩng đầu lên nhìn cô.
“Tôi nghĩ mọi người thể được thi đậu vào Đại học Hoa Thanh thì đều vô cùng chăm chỉ cố gắng Các em lần lượt giới thiệu bản thân mình từ phía bên trái qua, bây giờ bắt đầu.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tần Sương khóe miệng giật giật: “Đừng nói lung tung, cẩn thận giáo viên phát hiện ra lại gây khó dễ cho cậu bây giờ.”
Hạ Vãn Vãn thì ngay lập tức đưa xiên nướng trong tay cho chị họ, nói: “Chị ơi, chị mau ăn đi. Món này ngon lắm, sau này chúng ta còn có thể ăn được nữa không?”
“Cái này mà mọi người cũng ăn được, nghĩ thế nào mà lại ăn đồ nướng? Lúc này mới vừa đầu xuân, mọi người nghĩ thế nào vậy? Cũng không chế trong sân lạnh lẽo.”
Lúc người bạn học thứ nhất tự giới thiệu, Hứa Tiếu Tiếu cũng nhỏ giọng nói với Tần Sương: “Giáo viên này trẻ quá, cậu đoán đã kết hôn chưa?”
Tần Phong nhìn tuấn nam mỹ nữ ở trong sân, cảm thấy cuộc sống bây giờ thật sự là muôn màu muôn vẻ .
Hoắc Nam Hi chạy tới đưa cho anh cả hai xiên thịt dê nướng, cười nói: “Đều là ý của anh hai em, cái này vừa nướng xong, anh cả mau ăn đi.”
Ở bên này, Hoắc Đình Châu thay quần áo xong, đang định đi qua phòng làm việc tìm vợ thì Tần Sương đã bước ra.
“Không phải, em chỉ hỏi vậy thôi. Nào, chúng ta đi ăn đi. Đợi lát nữa thì không còn gì đâu.”
Thấy chị dâu trả lời, lúc này Hoắc Đình Xuyên mới quay người lại tiếp tục nướng xiên.
Tần Sương giải thích: “Nghe nói có không ít người là giả mạo, không chỉ ăn trộm thành tích của người khác, còn có một số người mua thư thông báo của người khác, cho nên có lẽ bắt đầu nhập học sẽ kiểm tra lại một chút.”
Hoắc Đình Châu có chút tủi thân nói: “Em lại ước gì anh không ở nhà sao? em đúng là không có lương tâm.”
Nhìn ai nấy đều mỉm cười vui vẻ, ông ấy cũng vui vẻ theo, uống thêm mấy ly rượu nữa.
“Được, mau ăn đi!”
Nếu sớm tìm được chị họ, có phải đã có thể sớm ăn được nhiều đồ ăn ngon như vậy không.
“Anh về nhà khi nào? Gần đây quân đội không có nhiệm vụ sao?”
“Cậu nói có thật không vậy? Tại sao vừa mới nhập học đã phải làm bài kiểm tra chứ?”
“Vợ ơi, mấy ngày tới anh phải đi làm nhiệm vụ rồi, em thương cót anh một chút đi!”
“Đi thôi. Tôi nghe nói hôm nay có bài kiểm tra nhập học, các cậu không có vấn đề gì chứ?”
Mấy người Hứa Tiếu Tiếu nghe xong lời này, tất cả đều nhẹ nhàng thở ra một hơi, chỉ có Đường Tiểu Ý là ánh mắt có chút né tránh sau khi nghe lời này.
Cuối cùng, vẫn là Tần Sương nhờ Vu Viên Viên giúp đỡ nấu một nồi canh tiêu thực cho mọi người uống một bát, lúc này mới tiễn mọi người về nhà mình.
Phía trước các bạn sinh viên đã lần lượt giới thiệu xong, khi đến lượt Tần Sương, cô trực tiếp đứng dậy nói: “Tần Sương, đã kết hôn, cảm ơn.”
Ngày hôm sau, sáng sớm Tần Sương đã tới trường học, vừa mới vào ký túc xá đã bị Hứa Hiểu Hiểu kéo lại nói: “Sương Sương, cuối cùng cậu cũng chịu quay lại, hai ngày nay tôi rất nhàm chán.”
“Chị biết rồi, chị ra ngay đây, em đi ăn trước đi!”
Hiện tại công dụng của các loại thuốc không hiệu quả lắm. Rất nhiều loại thuốc thành phẩm ở trong không gian của cô tuỳ tiện lấy ra cũng còn tốt hơn các loại thuốc trên thị trường.
Khi tất cả sinh viên đã đến đông đủ, lúc này giáo viên mới tử từ mở cửa phòng học ra
Về phần tại sao Hứa Tiếu Tiếu và Đào Thanh Từ lại chọn môn học này, một người là vì trong nhà đang phát triển trong lĩnh vực này, người còn lại chỉ đơn giản là thích môn học này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tần Sương trợn mắt: “Đi sang một bên đi, đừng cho rằng em không biết anh muốn làm gì, cẩn thận buổi tối em cho anh ngủ trên sàn nhà.”
Hiện tại anh không phải là không có nhiệm vụ, mấy ngày nữa anh sẽ dẫn đội đi xa nhà một chuyến, cho nên nhân lúc mấy ngày nay rãnh rồi chỉ muốn dành thời gian quấn quýt với vợ một chút.
Tần Sương cười nói: “Đương nhiên có thể, nhưng là vào mùa hè ăn ở bên sông sẽ càng có hương vị hơn. Đợi sau này được nghỉ hè, chúng ta sẽ ra ngoài dã ngoại.”
“Chị dâu, xiên nướng đã chuẩn bị xong rồi, nhanh ra ăn đi, đợi lát nữa mấy người đó sẽ ăn hết.”
“Ha ha, tôi đã chuẩn bị xong rồi. Tôi còn nghĩ nếu cậu không quay lại, tôi sẽ không đợi cậu nữa.”
Khi Hoắc Đình Xuyên gõ cửa phòng, lúc này cô mới lấy lại tinh thần.
“Vậy được, anh cả đi nhanh lên đi, mấy người này tham ăn lắm.”
“Hơn nữa không phải em muốn có con sao? Nếu anh không cố gắng một chút thì sao đứa trẻ có thể đến với chúng ta?”
Hoắc Đình Xuyên vỗ đầu một cái, nói: “Ái chà chà, cháu quên gọi chị dâu ra ăn thịt, bây giờ cháu đi gọi người ngay.” Nói xong, cậu ấy đứng dậy đi tìm Tần Sương đi ra ngoài ăn tối.
Nhưng trước đây cô chưa bao giờ tiếp xúc với các hạng mục nghiên cứu này, cho nên sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, cô mới chọn môn tự học này
Sau đó, sáu người chia ra ba hướng khác nhau đi đến lớp học của mình. Môn học tự chọn của Tần Sương chính là Dược Tễ học. Sở dĩ cô chọn môn này là để tạo vỏ bọc cho việc phát triển các loại thuốc mới sau này, bổ trợ cho kinh tế học.
Sau đó, hai người đi từ phòng tắm vào phòng ngủ, thân mật mấy lần rồi mới từ từ chìm vào giấc ngủ.
Buổi tiệc nướng cuối cùng cũng kết thúc vào khoảng 8 giờ tối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Được, đi ăn thôi.”
Khi giáo viên bước vào, trong phòng học lập tức trở nên yên tĩnh trở lại.
Ở bên này một đám người trẻ tuổi đang ăn thịt nướng, nhìn thấy vợ chồng Tần Sương tới, đều mỉm cười chào hỏi.
“Ngoan nào, đã đến giờ sửa soạn tới lớp rồi. Ngày đầu tiên nhập học đừng để bị muộn.”
Lúc này Tần Sương vẫn đang vùi đầu vào bản kế hoạch trong tay, quên mất trong sân có một đám người đang ăn đồ nướng.
...
“Xin chào các bạn học, tôi sẽ là giáo viên chủ nhiệm của các em trong bốn năm tới. Tôi tên là Đường Tiện. Tôi rất vui khi sau này được phát triển cùng các bạn.”
Ai nấy đều sờ lên cái bụng nhỏ tròn vo của mình, no nê đến mức ợ hơi.
Hoắc Đình Châu xoa đầu em gái, trìu mến nói: “Em ăn đi, anh cả đi thay quần áo, rửa tay trước rồi lại đến.”
“Ha ha, em yên tâm, anh hứa sẽ nhẹ nhàng một chút.”
“Được rồi, thời gian không còn nhiều, chúng ta nên đi thôi.”
Mà sau khi Tần Phong đi vào lại không thấy con gái mình đâu, cũng lên tiếng hỏi Hoắc Đình Xuyên: “Chị dâu của cháu đâu? Sao lại chỉ có các cháu ăn ở đây vậy?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tần Sương hờn dỗi trừng mắt liếc anh một cái: “Sao bây giờ da mặt anh càng ngày càng dày vậy? Em nói cho anh biết, ngày mai em còn phải đi học, anh cẩn thận một chút cho em, nếu sáng mai không dậy nổi thì nửa tháng đừng mong ăn thịt.”
“Ha ha, như vậy thì tốt rồi, đến lúc đó em sẽ gọi hai anh trai trong nhà cùng đến đây, đến lúc đó nhiều người sẽ càng thêm náo nhiệt.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.