Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 337: Tìm Kiếm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 337: Tìm Kiếm


“Hú…”

Cùng lúc đó, cái bóng của nền nhà như có linh đang từ từ thu nhỏ lại chỉ còn một chấm nhỏ bên dưới chân của Tần Đồng Long, sương mù cũng theo sau mà tan đi.

“Chiếu theo những gì Thất trưởng lão nói thì mệnh bài luôn ở vị trí trung tâm.”

Tần Đồng Long chửi thầm một tiếng nhưng cũng vội vàng bước ra, sát khí không tự chủ phun trào khiến toàn bộ cơ thể như bị hắc vụ bao phủ. Một sự lạnh lẽo nhanh chóng bao trùm xung quanh bên trong căn nhà bằng gỗ, mơ hồ xuất hiện vô số băng sương.

Đáng lý ra Mạc Thiên Sinh có thể nhờ cậy Hoàng Nam dừng phi chu ở khoảng cách tương đối gần. Nhưng vì mục đích chính của các đệ tử là lịch luyện và cứu người nên không thể chỉ vì một mình Lạc Thiến Thiến mà làm chậm trễ mọi người được.

Tuy nhiên, Tần Đồng Long vẫn vô cùng bình tĩnh đánh giá tình hình. Đám lang nhân này với số lượng từng ấy thì hiển nhiên phải có con dẫn đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mạc Thiên Sinh nghĩ nghĩ sau đó không chút do dự toàn lực thi triển Mê Tung Quỷ Ảnh Bộ.

Hắn nhìn thấy càng ngày càng nhiều xác của nạn nhân thối rửa bên đường. Các thi thể đều không toàn vẹn, đáng nói nhất tất cả n·ộ·i· ·t·ạ·n·g đều bị sinh sinh moi ra. Tưởng tượng thôi cũng có thể biết được trước khi c·h·ế·t họ đã phải chịu đau đớn đến nhường nào.

Mạc Thiên Sinh không quá phàn nàn điều ấy. Mặt khác, hắn còn rất vui vẻ nữa.

Mạc Thiên Sinh đặt chân xuống một nơi tương đối cao có thể nhìn quang cảnh xung quanh một cách rõ ràng. Ở đây có tầm nhìn bao quát nhất, không gian cũng rộng rãi để có thể nhận ra được nguy hiểm nếu bị tập kích bất ngờ.

“Ám Vân Báo?”

Thấy vậy, Mạc Thiên Sinh liền không để ý mà tiếp tục di chuyển.

Cũng cùng thời điểm đó, Tần Đồng Long bên trong căn nhà gỗ đang toàn lực kết ấn, vẻ mặt vô cùng khó coi.

Một đêm trôi qua tương đối thanh bình khiến quảng đường Mạc Thiên Sinh di chuyển đã được kha khá. Trên đường đi, gương mặt của Mạc Thiên Sinh biến đổi mỗi lúc một âm trầm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Thiến Thiến. Đợi ta một chút.”

“Ngươi vào bên trong khởi động thủ hộ trận, có chuyện gì cũng phải cố thủ vững, không được ra ngoài nửa bước.”

Cuối cùng, ánh mắt của Tần Đồng Long rơi vào tên lang nhân cao gầy đứng ở đầu tiên.

Vương Phú Hào cũng đã nói khuyết điểm này cho Tần Đồng Long nghe. Vì vậy bây giờ Tần Đồng Long cũng đang tận lực ra bên ngoài ngăn chặn nguy hiểm.

Mà Ám Vân Báo sau khi nghe thấy tiếng hét liền rùng mình, cái đuôi cụp xuống. Nó e ngại nhìn Mạc Thiên Sinh rồi quay đầu rời khỏi.

Tần Đồng Long trong lòng đã có tính toán. Hắn thoáng quay đầu lại, trong mắt hiện lên một tia u quang: “Đến khi đấy, chỉ có thể tự lo mạng sống của bản thân mà thôi. Ta kéo dài sinh mệnh của bọn họ như vậy cũng đã là tận lực lắm rồi.”

“C·h·ế·t tiệt! Nhanh như vậy đã tìm tới rồi.”

Lúc này đây, tại mi tâm của Lạc Thiến Thiến toả ra một tầng ánh sáng nhạt màu.

Dùng phân hồn cho vào mệnh bài không phải là cách thức xa lạ gì đối với Tần Đồng Long cho nên hắn cũng biết được sự liên kết bền vững bên trong. Hiện tại hắn có thể dùng lực lượng của mình che giấu khí tức ra bên ngoài nhưng nếu tình huống tiếp tục kéo dài sẽ không ổn lắm.

Bỗng dưng bên ngoài vang lên âm thanh gào rống khiến Vương Phú Hào đang ngồi gần đó khẽ run lên rồi vội vàng đứng dậy.

“Dùng Ý Niệm G·i·ế·t Người truyền vào trong giọng nói có thể tạo ra lực chấn nhiếp nhất định.”

Mạc Thiên Sinh đang lẩm bẩm di chuyển thì bất chợt nhíu mày. Ngay khi hắn quyết định dừng thân thể lại thì ở một bên bỗng dưng có một bóng đen bay ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thấy Tần Đồng Long ngưng trọng như vậy nên Vương Phú Hào cũng vội nghiêm túc gật đầu. Thời gian qua hắn không có ngồi im, trong lúc Tần Đồng Long đang trị thương cho Lạc Thiến Thiến và Chu Nhã Băng thì hắn đã bắt đầu bố trí trận pháp.

“Dựa theo tốc độ này thì có lẽ ba ngày nữa ta sẽ đến nơi.”

Mà trước mặt hắn, hơn hai mươi tên lang nhân xếp hàng chỉnh tề vỡi những móng vuốt sắc bén tưởng chừng chỉ cần có tín hiệu sẽ lập tức phóng lên xé xác nhân loại ở trước mắt.

“Một tên lang nhân có ba động ngang với tu giả Thiên Huyền Điên Phong.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giờ khắc này, màn đêm đã bao phủ kín không gian, thương khung trong trẻo lộ ra những ánh sao lấp ló xen lẫn những cơn gió lạnh buốt giá.

Nếu để ý kĩ sẽ thấy cách đây ba ngày tầng sương mù bao phủ căn nhà gỗ xuất hiện một đạo bạch ti nối qua bên ngoài.

“Nếu như may mắn, ta có thể kéo dài chừng một ngày. Lại thêm một ngày vào bên trong trận pháp sẽ có đủ thời gian khôi phục chút ít.”

Theo lý thuyết thì Tần Đồng Long chắc chắn sẽ cảm thấy vui mừng vì cứu viện đang tìm đến. Có điều hiện tại hắn là Sát Lang Nhân bị truy đuổi gắt gao, chỉ sợ cứu viện chưa kịp tìm đến thì tất cả đã bị lũ lang nhân phanh thây rồi.

Mạc Thiên Sinh hừ lạnh. Ám Vân Báo là linh thú cấp ba chỉ hoạt động vào ban ngày. Bất quá, nhìn cơ thể gầy gò kia cũng đủ biết nó đã rất lâu chưa có ăn được gì nên bây giờ dù là buổi đêm vẫn rình rập săn mồi.

Chỉ một tiếng quát nhẹ nhàng, từ trong cơ thể của Mạc Thiên Sinh xuất hiện ba động khuếch tán sang bốn phương tám hướng. Phạm vi mười trượng xung quanh lấy hắn làm trung tâm như hình thành sóng âm công kích khiến cây cỏ lập tức nằm rạp.

Chương 337: Tìm Kiếm

Đến ngày thứ ba, đường đi của Mạc Thiên Sinh không còn thuận lợi như trước nữa. Càng tới gần biên cương hơn, đám linh thú xuất hiện lại ngày một nhiều. Đặc biệt là vao ban ngày ngẫu nhiên có cả linh thú cấp sáu khiến Mạc Thiên Sinh không thể không lựa chọn ẩn nắp hoặc là đi đường vòng. Cũng chính vì vậy mà lộ tuyến của hắn ít nhiều có sự thay đổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Bịch!”

“C·h·ế·t tiệt. Mặc dù để che giấu khí tức của cô ta nhưng không thoát khỏi sự tra xét của mệnh bài. Nếu như đám lang nhân ấy đánh hơi được thì rất có thể sẽ tìm tới nơi này. Nếu không phải ta chưa thể khống chế hoàn toàn thần hồn Ám Độc Thần Long thì đã không phức tạp thế này.”

Đây cũng là lý do vì sao Mạc Thiên Sinh vẫn còn giữ được bình tĩnh tới tận bây giờ.

Nương theo từng cước bộ đi ra, Tần Đồng Long xuất hiện với hình dáng quen thuộc. Một chiếc áo choàng đi gió cũ kĩ còn trên mặt đeo chiếc mặt nạ da sói chỉ để lộ ra đôi mắt đầy lạnh lẽo.

“Ngọc bội mà Thanh Thu đưa cho đã chuyển sang màu xanh ngay sau khi bị ta cảm nhận được vài giờ. Điều này chứng tỏ tình huống của nàng vẫn tương đối tốt.”

Mạc Thiên Sinh cẩn thận dùng Ý Niệm Dò Xét, sau khi xác định không có gì đáng ngại liền lấy mệnh bài của Lạc Thiến Thiến ra.

Nơi này được che giấu rất kĩ, vì thế Vương Phú Hào hoàn toàn có đủ thời gian để bày trận thủ hộ cấp sáu. Sức phòng thủ của nó rất mạnh, đáng tiếc là linh thạch tiêu hao quá nhiều, nếu miễn cưỡng sử dụng thì cùng lắm chỉ duy trì một ngày mà thôi.

“Cút!”

Nguy nghi tinh thần lực được truyền vào bên trong, mệnh bài lập tức sáng lên rồi hình thành hình ảnh như một cái bàn cờ vây. Bên trên có một chấm nhỏ tại trung tâm và ở góc khác là một chấm sáng khác liên tục lập loè.

Nhưng Mạc Thiên Sinh nào biết, khi hắn làm ra hành động ấy thì ở một nơi cách đó không xa có vài đạo bóng đen từ từ mở mắt. Đôi mắt bọn chúng đỏ như máu bao phủ đôi tròng đen vô cùng quỷ dị. Và rồi, chúng từ từ đứng dậy và bắt đầu di chuyển.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 337: Tìm Kiếm