Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 310: Mạc Thiên Sinh Chiến Lữ Mạnh Hùng (5)
Khí thế của Lữ Mạnh Hùng lại lần nữa trở bên bàng bạc.
Trong khi đó, Mạc Thiên Sinh đang toàn lực thi triển Tử Cực Ma Đồng cộng thêm tinh thần lực đạt tới cảnh giới Thần Chiếu khiến hắn nhìn ra được mọi động tác của đối phương.
Thông qua trận đấu, Lữ Mạnh Hùng dần dần hiểu ra một điều chính là bộ pháp của Mạc Thiên Sinh bị sân đấu này giới hạn rất nhiều. Đó cũng là lý do Mạc Thiên Sinh gần như chưa bung ra được toàn bộ thực lực.
Ngay sau đó, hắn đột ngột kết ấn, phía sau lưng bỗng nhiên hiện ra hình ảnh của một con hoả sư (sư tử lửa) nhảy ra. Tại một khắc nó xuất hiện, toàn bộ kết giới thủ hộ đều hiển lộ rõ ra, tầng năng lượng bên trên liên tục lập loè rồi bị một ít hoả diễm xâm nhiễm.
Trong số những đệ tử tham gia đấu hội còn lại, Mạc Thiên Sinh chính là người duy nhất còn kẹt ở cảnh giới Đoán Cốt. Cho dù có bí pháp tăng tu vi vượt cấp đi chăng nữa thì thần thông ấy cũng không cách nào sở hữu được.
“Hống! Hống!”
Nhìn Lữ Mạnh Hùng lao tới với khí thế như chẻ tre, Mạc Thiên Sinh quét thương thành từng đoàn. Mỗi lần như thế thì lại xuất hiện hư ảnh của một con xích long. Nó liên tục lượn quanh ngày càng nhiều cho tới khi đạt tới sáu con.
Một thương của mình bị cản lại, Mạc Thiên Sinh nhanh chóng thu hồi. Hắn nhảy lên không trung bắt đầu huy động binh khí vẽ nên những đường cong mềm mại mà quỹ tích của nó vô cùng khéo léo ngăn chặn hết tất cả hoả cầu của đối phương.
Cùng lúc ấy, hai thân ảnh lần lượt bay ngược ra phía sau. Lữ Mạnh Hùng rơi xuống sân chà sát tạo nên một rãnh dài. Mạc Thiên Sinh bắn ngược lên không trung chạm vào kết giới rồi bật lại xuống đất như một quả bóng.
Chương 310: Mạc Thiên Sinh Chiến Lữ Mạnh Hùng (5)
Bỗng nhiên khoé miệng của Lữ Mạnh Hùng nhếch lên: “Thân ở trên không trung ta xem ngươi làm sao né một đòn này.”
Lộng Diễm Quyết được Lữ Mạnh Hùng vận hành đến cực hạn dần dần thôn phệ mọi thứ, mượn lực lượng đó mà trở nên mạnh hơn. Hoả sư mới đầu vẫn còn mơ hồ trong chốc lát ngưng thực rõ ràng. Nó đứng giữa không trung bễ nghễ như một bậc quân vương nhìn về phía Mạc Thiên Sinh rồi lao tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này đây Mạc Thiên Sinh vẫn đang toàn lực khống chế lục long. Đây đã là cực hạn của hắn khi thi triển Hoàng Long Chân Khí đệ lục trọng. Tất cả bọn chúng đều như có linh trí bay lượn xoay vòng rồi nương theo mũi thương của Mạc Thiên Sinh đồng loạt hướng về phía Lữ Mạnh Hùng công kích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Không cần nhiều lời, cứ bung ra hết sức đi. Ai thắng ai thua vẫn còn chưa biết được đâu.”
Ngay sau đó, bình phán hạ thân xuống đất, thần thức đảo qua hai người kia rồi phất tay: “Mạc Thiên Sinh và cả Lữ Mạnh Hùng đều bị trọng thương, ta tuyên bố…”
“Đây là sự là một trận đấu giữa hai đệ tử chỉ mới Thiên Huyền và Đoán Cốt cảnh hay sao?”
Giờ khắc này, toàn bộ sàn đấu chữ Thiên có thể coi như là một cái luyện ngục chính hiệu. Ngay cả bình phán đứng phía xa quan sát cũng khó kìm nén được vẻ ngưng trọng trên gương mặt.
Phía bên này, Mạc Thiên Sinh cũng không hề tỏ ra sợ hãi. Sáu con rồng nhỏ phát ra ánh sáng màu hoàng kim bay nhanh tựa như sáu mũi tên đang nhắm tới con mồi.
“Cạnh tranh công bằng vốn dĩ là phải bung ra toàn bộ lực lượng. Ngươi từ chối sử dụng thần thông của Thiên Huyền Cảnh từ đầu rõ ràng là vẫn còn xem nhẹ ta rồi.”
“Ầm!”
Mạc Thiên Sinh ngẩng đầu bình tĩnh nhìn Lữ Mạnh Hùng. Trong mắt của hắn lúc này không hề có dao động hay bất mãn gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mạc Thiên Sinh không thể nghi ngờ là có tinh thần lực vượt trội hơn cả tu giả Thiên Huyền bình thường.
Tử Cực Ma Đồng.
Tiếng long ngâm khiếu thiên vang vọng bên tai, khí thế ngập trời của Mạc Thiên Sinh thoáng chốc làm Lữ Mạnh Hùng bắt đầu sinh ra một tia nghi kị.
“Khoan đã.”
Đứng giữa không trung, Lữ Mạnh Hùng trầm giọng nói: “Nếu như không hạn chế không gian thì có thể ngươi có cơ hội thắng. Tuy nhiên, chưa đạt tới Thiên Huyền Cảnh, sở hữu Lăng Không Phi Hành chính là một bất lợi. Ta vốn dĩ định cạnh tranh công bằng nhưng xem ra không được rồi. Thực lực của ngươi cường đại hơn ta nghĩ quá nhiều.”
“Ta chỉ chờ một câu này của ngươi.”
Trước lời nói của Mạc Thiên Sinh, Lữ Mạnh Hùng nhè nhẹ gật đầu: “Không sai. Kỳ thực ta không nghĩ sẽ dùng nó để đấu với một tu giả Đoán Cốt. Bất quá, thực lực của ngươi khiến ta không cách nào xem thường được. Vì vậy cũng đừng trách ta lợi dụng thần thông đàn áp.”
Mạc Thiên Sinh hai mắt chuyên chú, một tia tử quang bỗng nhiên xuất hiện trong đáy mắt.
“Xuyên Cơ Phá!”
Tiếng động vang lên, cùng với đó là nguyên lực mà cả hai khó khăn ngưng tụ như gặp phải thiên địch không phân biệt trước sau bạo tạc. Toàn bộ sóng xung kích đều hoá thành hoả diễm thiêu đốt khắp cả không gian bên trong sân đấu.
Trong giây lát, toàn bộ không gian bỗng nhiên xuất hiện trong não hải của hắn, ngay cả vị trí của Lữ Mạnh Hùng đều bên trong tiềm thức. Mà lại, khoảnh khắc ấy thời gian cứ như trôi chậm lại trong mắt của Mạc Thiên Sinh.
“Hơi khác Quỷ Ảnh Thần Hành một chút nhỉ.”
Vừa dứt lời, Lữ Mạnh Hùng đột ngột thi triển chấn cước. Hắn là một tu giả luyện thể nên thiên về cận chiến là nhiều. Chính vì vậy, phát hiện Mạc Thiên Sinh không có điểm tựa để né tránh, bản thân liền toàn lực tiếp cận.
Phải biết nguyên lực ngoại phóng thì ngay cả tu giả Đoán Cốt nào cũng có thể làm được nhưng để ngưng hình như vậy đòi hỏi phải luyện tập và sở hữu tinh thần lực vượt trội mới có thể khống chế.
Hắn cũng có thể ngưng tụ nguyên lực thành cuồng sư thú quyền nhưng lại rất đơn giản so về độ ngưng hình lại không cách nào vượt qua Mạc Thiên Sinh trước mặt.
Đó là toàn bộ những suy nghĩ trong đầu của Lữ Mạnh Hùng lúc này. Có điều không vì thế mà hắn cảm thấy sự hãi. Ngưng hình thì ngưng hình, chẳng lẽ uy lực của đối phương có thể ngang ngửa với hắn sao.
Phía bên này, Lữ Mạnh Hùng một quyền đánh vào khoảng không lập tức đem nắm tay còn lại gạt đi trường thương của đối thủ. Nguyên lực chốc lát vận chuyển hoá thành hàng chục đóm lửa nhỏ từ phía sau bay tới như những viên hoả cầu. Mọi thứ được hắn vận hành một cách mây trôi nước chảy giống như đã luyện tập qua vô số lần.
Hắn nhìn thấy mỗi một bước của Lữ Mạnh Hùng đều như áp s·ú·c không gian mượn đó làm bàn đạp lao tới.
“Nguyên Lực Hoá Hình?” Lữ Mạnh Hùng cảm thấy kinh ngạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ở bên dưới, Mạc Thiên Sinh cũng không hề chịu thua. Hắn vung Nham Tích Thương ra phía trước, mũi thương chỉ xuống mặt đất làm động tác như đang phòng thủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuy nhiên, luyện tập thì quy về luyện tập, chân chính trải qua sinh tử thì Lữ Mạnh Hùng vẫn chưa từng tiếp xúc. Chính vì vậy, mỗi một viên hoả cầu bay đi đều có lộ tuyến tương đối đơn giản.
Làn sóng xung kích vẫn không ngừng lan rộng, sóng sau mạnh hơn sóng trước. Thậm chí, bích chướng của thủ hộ trận đều có dấu hiệu ăn mòn. Chỉ một tia nhiệt khí vừa mới bắt ra đã làm một ít đệ tử quang chiến lập tức hô hấp đình trệ.
Thấy vậy, các vị chấp sự lập tức kết ấn nhanh chóng củng cố đại trận.
Nhưng Mạc Thiên Sinh không có thời gian để nhận biết rõ ràng. Ngay khi ý nghĩ thoáng qua đầu thì hai nắm đấm của Lữ Mạnh Hùng đã tới nơi, nhiệt khí nhất thời làm Mạc Thiên Sinh hô hấp trở nên khó khăn.
Có điều không vì thế mà Mạc Thiên Sinh cảm thấy sợ hãi. Thân ảnh hắn tức thì lùi về phía sau, trường thương vẽ một vòng rồi đột ngột đâm tới.
Một hoả sư sáu kim long ở hai hướng đối nghịch còn chưa lao tới đã toả ra khí thế vô cùng khủng kh·iếp. Trong lúc nhất thời, hai tầng năng lượng một đỏ một vàng nhanh chóng giằng co rồi xâm nhập lẫn nhau.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.