Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 270: Như Một Người Khác
“Tiểu tử này vậy mà tìm được người hỗ trợ tốt đấy chứ.”
Sau khi đem kết giới đóng lại, Mạc Thiên Sinh quay đầu nhìn Lạc Thiến Thiến ý bảo đi theo hắn.
“Lạc sư tỷ, tiếp theo nhờ tỷ quan sát.”
Một đạo ánh sáng tím xoẹt qua nhanh như thiểm điện chiếu xuyên gốc Thiên Tâm Thảo đang luyện hoá. Khoảnh khắc ấy, toàn bộ cấu tạo bên trong của linh dược đều được hắn nhìn thấy rõ ràng.
“Được!”
Nghĩ là như vậy nhưng Lạc Thiến Thiến không dám lên tiếng. Làm phiền một người đang luyện đan dược là một việc tối kị mà bất luyện đan sư nào cũng đều biết. Cho nên nàng đem những nghi vấn này để lại sau này tìm cơ hội khác hỏi thăm sau.
Từ khi được nhận nuôi nàng đã luôn ở cạnh sư phụ tu luyện vì thế khi thấy Tụ Linh Trận ở đây thu hút linh khí cũng không quá bất ngờ.
“Không xong!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 270: Như Một Người Khác
Mà lúc này Lạc Thiến Thiến vửa đi vào gương mặt mang chút hờn dỗi tựa như một tiểu công chúa tinh nghịch bị làm cho hờn dỗi khẽ mím môi để cho đôi má phính ra vô cùng dễ thương.
Chỉ thấy một chiếc đan đỉnh lập tức bay lên ngay rồi rơi xuống ngay trước mặt Mạc Thiên Sinh.
Một khắc này, uy áp của Đoán Cốt Cảnh ngũ trọng tản mát khiến nhiệt độ môi trường lập tức tăng lên. Mà Tụ Linh Trận xung quanh cũng nhanh chóng kịch liệt xoay chuyển, luồng linh khí màu xanh lại tiếp tục hội tụ vào đan đỉnh.
“Bây giờ lập tức điều chỉnh trạng thái cơ thể, nửa khắc sau tiếp tục luyện.” Lạc Thiến Thiến nói xong dứt khoác ngồi xuống ở một cái ghế gần đó.
“Thì ra đây chính là Tụ Linh Trận cao cấp sao? Tuy không bằng ở trong đan phòng của sư phụ nhưng cũng không quá kém xa.” Lạc Thiến Thiến cảm thán.
Không thể không nói, linh khí quá mức dồi dào kèm theo Hoàng Long Chân Khí gia trì làm cho tốc độ hồi phục vô cùng nhanh chóng, chưa đầy nửa khắc, đan điền của hắn đã tràn đầy trở lại.
“Cách không đả vật?” Lạc Thiến Thiến bề ngoài chăm chú nhưng bên trong đang kích động kịch liệt. Khống Hạc Cầm Long là chiêu thức trước giờ nàng chưa từng thấy qua. Mà muốn không chạm vào vẫn có thể điều khiển vật thể thì trừ phi cùng nó có liên kết tinh thần hoặc đạt tới cảnh giới Hoá Hư mới làm được mà thôi.
Bởi vì là lần đầu tiên luyện chế nên động tác của Mạc Thiên Sinh tương đối cứng nhắc. Lại thêm Lạc Thiến Thiến ở một bên quan sát khiến hắn như có một áp lực vô hình đè lên.
“À. Có chứ. Đi thôi.” Mạc Thiên Sinh vội vàng định thần, xấu hổ cười một cái rồi tiếp tục di chuyển.
Mạc Thiên Sinh không dám nói nhiều chỉ có thể im lặng vận chuyển nguyên lực bắt đầu khôi phục.
Mà lúc này, Mạc Thiên Sinh dường như cũng biết được bước tiếp theo phải làm gì. Dưới thủ pháp của Đường Môn, từng gốc dược liệu lần lượt được cho vào bên trong đan đỉnh.
Bước vào của động, Mạc Thiên Sinh cẩn thận kết ấn, Tụ Linh Trận xung quanh lập tức phát động khiến cho linh khí xung quanh bắt đầu hội tụ. Từ xa nhìn lại, linh khí đậm đặc hiện ra màu lam nhạt tạo thành vòng xoáy không ngừng quanh quẩn bát phương rồi khẽ chuyển động tựa như làn khói liên tục chảy vào bên trong động phủ.
Nhưng ngay khi quay lại, Mạc Thiên Sinh có chút thất thần. Vừa rồi trời tối hắn không hề nhận ra nhưng Lạc Thiến Thiến có điểm khác trước thì phải.
Mạc Thiên Sinh cười khổ. Quả thật hắn đã đọc qua sách, học qua kiến thức thảo dược nhưng về thực hành chỉ được thấy qua có một vài lần mà thôi, chưa ai từng lênn tiếng nhắc nhở cả.
Tiếp theo, Mạc Thiên Sinh nhẹ nhàng phất tay, từ bên trong chỉ giới bay ra tầng tầng lớp lớp linh dược được đặt ngay ngắn trên các kệ gỗ sát vách tường. Các đan đỉnh lần lượt được xếp thành hàng ở một góc nhỏ.
Nhưng không, điều đó chỉ nằm ở dự định mà thôi. Một phút lơ là, bốn giọt dược dịch vậy mà trộn lẫn lại với nhau.
“Lần đầu tiên thì thế nào?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn Mạc Thiên Sinh chỉ cười cười cảm thán một chút. Hắn đã nghĩ rằng Lạc Thiến Thiến nhất định sẽ trợn tròn mắt mới đúng nhưng xem ra bản thân nghĩ nhiều rồi.
Hôm nay nàng mặc một bộ váy màu xanh dài rũ xuống chỉ để lộ đôi bàn chân mang hài lộ ra một chút da thịt trắng muốt. Mái tóc xoả dài mượt mà ngày thường nay được thắt lại chỉnh chu một cách công phu. Bờ môi son, má anh đào cả đuôi mắt đều được ánh một chút kim tuyến.
Cách đó một cái vách tường, Trác Phàm từ từ mở mắt gương mặt lộ ra một chút vẻ thú vị, đôi môi càng là khẽ cong lên.
Điều này làm cho Mạc Thiên Sinh vừa muốn lên giọng giải thích lập tức nuốt trở về.
Còn điều khiến hắn bất ngờ hơn chính là lúc này Lạc Thiến Thiến dường như đã trở thành một con người hoàn toàn khác. Nguyên bản hiền lành dễ tính thì bây giờ đã trở thành người khắc khe.
Lạc Thiến Thiến lập tức ngắt lời: “Luyện đan vốn dĩ yêu cầu tâm cảnh ổn định. Ngươi vừa mới bắt đầu lại quá hấp tấp, còn chưa tập bò đã muốn đứng chạy rồi. Chẳng lẽ trước khi luyện đan ngươi chưa từng đọc qua sách hay được nhắc nhở qua hay sao?”
“Vù!”
Động tác của Mạc Thiên Sinh hơi dừng lại một chút. Dường như hắn đã nghe những lời này ở đâu đó rồi thì phải.
Lúc này đây, Mạc Thiên Sinh đang đem toàn bộ sự chú ý vào trong đan đỉnh. Tử Cực Ma Đồng vận dụng để tinh thần lực tăng cao khiến mọi ngóc ngách bên trên đan đỉnh đều hiện rõ mồn một.
“Không đi tiếp sao?”
Lạc Thiến Thiến giống như cũng nhận ra điểm này nên lập tức đứng dậy.
Dưới nhiệt độ của bản chân hoả và cả linh khí dồi dào, một lúc sau đan đỉnh bỗng dưng lắc lư rồi từ từ rời khỏi mặt đất. Nó xong vòng một cách ổn định đồng thời biến đổi màu sắc. Nguyên bản màu đồng ngả đỏ giờ khắc này trở nên bóng loáng sáng rực.
Lúc này đây, Mạc Thiên Sinh khẽ nhắm mắt lại. Dường như hắn đã có một ít hình dung ban đầu. Đến khi hắn mở mắt ra, gương mặt hiển lộ một ít tự tin kèm theo vòng cung trên khoé môi.
“Tiếp theo chính là đem linh dược luyện hoá.” Lạc Thiến Thiến nhỏ giọng lẩm bẩm, nguyên lực trong cơ thể cũng bắt đầu sôi trào. Nàng muốn quan sát triệt để mọi hành động của Mạc Thiên Sinh từ đó mới có thể cho ra lời khuyên hợp lý nhất.
Một thoáng yên tĩnh để bình định lại tâm tình.
Nhưng rõ ràng vừa nãy Lạc Thiến Thiến không hề cảm nhận được bất cứ sự ràng buộc nào giữa Mạc Thiên Sinh và đan đỉnh cả. Mà chuyện đối phương là cao thủ Hoá Hư thì lại càng buồn cười hơn.
Kết giới dần dần mở ra, ánh sáng từ trận pháp thủ hộ động phủ chiếu lên thân ảnh hai người đang tiến vào.
Tay phải đưa lên, nguyên lực thông qua kinh mạch ngoại phóng hoá thành bản chân hoả màu vàng rực. Mạc Thiên Sinh phất nhẹ đem bản chân hoả bay tới bên dưới của đan đỉnh.
“Đừng quá để tâm vào hình thức mà hãy nhìn vào bản chất của thảo dược. Thiên Tâm Thảo có tính hàn, mọc ở vùng có băng tuyết. Theo lý thuyết cần phải dùng nhiệt độ cao để luyện hoá nhưng thực chất không phải như vậy. Bởi vì chỉ cần hơi cao một chút, dược hiệu bên trong sẽ lập tức bốc hơi chỉ còn lại cặn bã. Cho nên bây giờ việc quan trọng chính là duy trì nhiệt độ ổn định, không cần quá cao, thời gian luyện hoá có lâu một chút nhưng dược hiệu sẽ giữ được bảy tám phần…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ thấy Lạc Thiến Thiến dùng gương mặt lạnh lùng nhìn hắn rồi nói: “Ngươi quá gấp gáp. Ba thứ dược liệu kia vẫn chưa luyện hoá được hơn phân nữa, dược lực đều theo đó xuống dốc. Mặt khác, linh khí dồi dào nhưng lại dùng nhiều nguyên lực làm lãng phí. Còn chưa luyện được một phần năm số dược liệu mà đã tiêu hao như vậy thì muốn kết đan còn khó hơn lên trời.”
Mạc Thiên Sinh thầm kêu không hay một tiếng nhưng đã quá muộn.
Ở căn phòng đối diện, Trác Phàm khẽ gật đầu tán thưởng: “Quả nhiên là đệ tử của Hoàng Dược Cốc. Không những phân tích rất đúng mà còn cho lời khuyên hợp lý.”
Quả nhiên, sau khi luyện hoá được ba loại dược liệu, đến cái thứ tư bản chân hoả không ổn định trực tiếp thiêu cháy thành tro. mùi khét nồng đậm toả ra khắp cả động phủ.
Một hình tượng Lạc Thiến Thiến khác với thường ngày khiến cho Mạc Thiên Sinh đứng hình trong giây lát.
Lần này, Mạc Thiên Sinh không dám lơ là. Có kinh nghiệm trước đó, hắn thuận lợi đem ba món linh dược đầu tiên luyện hoá thành ba giọt nước phân biệt bên trong đan đỉnh.
Một giọt mồ hôi nổi lên trên trán của Mạc Thiên Sinh. Đây không phải là dấu hiệu mệt mỏi mà là sự căng thẳng đang thể hiện ra.
Mạc Thiên Sinh và cả Lạc Thiến Thiến đồng thời hít sâu một hơi cảm thụ lượng linh khí dày đặc, tâm thần bất giác thả lỏng mặc cho đan điền hấp thụ một cách tự nhiên.
“Ách. Đây là lần đầu tiên ta luyện đan cho nên…”
Gốc dược liệu thứ tư chầm chậm bay lên rơi vào trong đan đỉnh, ngọn lửa của bản chân hoả tiếp tục duy trì.
Phát hiện ra hắn bất thường, Lạc Thiến Thiến đưa tay gõ trán một cái.
Mạc Thiên Sinh toát ra một tia vui sướng bắt đầu luyện chế thành phần thứ năm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ta xin lỗi. Lần sau sẽ chú ý hơn.” Mạc Thiên Sinh nhỏ giọng trả lời như đứa trẻ vừa bị phụ huynh mắng chửi.
Mạc Thiên Sinh sượng mặt sau đó gãi đầu nhìn Lạc Thiến Thiến. Hắn vốn định nói gì đó nhưng chợt phát hiện có điểm không đúng.
Thấy thế, Mạc Thiên Sinh trịnh trọng ôm quyền rồi bước về phía trước. Hắn ngồi xuống tấm bồ đoàn được đặt tại trung tâm rồi khẽ nhắm mắt lại.
Bản chân hoả trong tay không hề nóng vội mà tựa như ánh nến đặt ở nơi không chút gió, ổn định nung nóng đáy của đan đỉnh.
Mạc Thiên Sinh hơi rùng mình, bản thân có một loại cảm giác không dám đối mặt với nàng. Thế là hắn ngoan ngoãn ngồi xuống bắt đầu luyện đan lần thứ hai.
Lạc Thiến Thiến gật đầu, gương mặt trở nên nghiêm túc hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tử Cực Thần Quang!
Quả nhiên, ước chừng một tuần trà (tầm mười phút) Thiên Tâm Thảo dần dần tiêu biến hoá thành giọt dược dịch thứ tư.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.