Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 251: Có Vẻ Như Ta Thắng Rồi
Ngay khi bước chân cuối cùng tựa như rễ cây bám chặt xuống mặt đất, Tần Đồng Long tức tốc lao lên. Nguyên lực khắp toàn thân tuông trào như vũ bão, khí thế hừng hực tựa hồ mãnh hổ vồ mồi. Lúc này đây, trên tay hắn không phải chuỷ thủ mà là thanh trường kiếm, một loại binh khí thường dùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tần Đồng Long cảm giác vô cùng quen thuộc. Ở trận đấu với nhóm người Nhạc Bất Quân, bọn họ đã dùng chiêu thức này để né tránh bão cát.
Một quyền của Trác Phàm vốn dĩ nhắm vào đầu lại đột nhiên chếch hướng đập vào hư không. Tay vào đó, thân thể của hắn xoắn lại, chân trái nhấc lên tung cước đá vào hạ thể của Tần Đồng Long.
“Bịch!”
Một màn này quá mức bất ngờ khiến cho Tần Đồng Long không kịp phản ứng.
Chương 251: Có Vẻ Như Ta Thắng Rồi
Nếu như người ngoài không xem trận đấu mà nhìn vào kết quả nhất định sẽ cho rằng Trác Phàm là người bại bởi vì thương thế của hắn tương đối nặng. Vừa rồi né tránh kiếm kích và cả kiếm vũ không phải là hoàn toàn, ngẫu nhiên sẽ có một chút né tránh không kịp. Dù sao thì hắn đang dùng trạng thái của phàm nhân giao chiến cơ mà.
Có điều lúc này đây lại xảy ra biến chuyển.
Tần Đồng Long chần chờ một chút rồi khẽ gật đầu: “Đúng vậy. Ta cảm thấy cho dù tốc độ có nhanh đi chăng nữa nhưng không lực sát thương thì cũng khó lòng chiếm được thượng phong. Đã thế, nếu gặp kẻ có sức phòng thủ về lâu về dài ta nhất định m·ất m·ạng.”
Nếu như Nhạc Bất Quân dùng nguyên lực mượn nhờ phong cương nhảy lên thì Trác Phàm lại giống như đang hoàn toàn dựa vào tự thân đạp trên kiếm khí di chuyển, bộ dạng thong dong hơn rất nhiều mà tốc độ cũng chỉ có nhanh chứ không chậm hơn.
Đối với Tần Đồng Long, đã không ra tay thì thôi, một khi xuất thủ thì nhất định phải dùng toàn lực, huống hồ vừa rồi Trác Phàm còn đang khiêu khích hắn. Đây không phải là vì thể diện mà là bởi hắn muốn xem thử đối phương dựa vào đâu dám khẳng định không dùng tới nguyên lực vẫn đả bại được hắn.
Đến khi đứng dậy, Tần Đồng Long mặc dù không hề b·ị t·hương nhưng lại liên tục hít thở dồn dập, gò má nổi lên một mảng da đỏ, gương mặt không giấu nổi vẻ bàng hoàng.
Trác Phàm đem thanh trường kiếm ném xuống mặt đất, máu tươi từ trên tay chảy ra xối xả.
Tần Đồng Long cũng là lần đầu tiên gặp phải ngưởi tìm c·hết như vậy. Phải biết hắn đang dùng toàn lực thi triển kiếm kích, mỗi một đạo xuất ra cho dù tu giả Thiên Huyền Cảnh cũng phải kiêng dè một hai phần.
“Sao có thể?”
Một tia nghi ngờ thoáng hiện ra trong mắt Tần Đồng Long. Lời nói của Trác Phàm chẳng khác nào đang khiêu khích hắn cả. Một cường giả nếu không có nguyên lực thì dù mạnh đến đâu cũng làm sao có thể đối kháng với người có tu vi Đoán Cốt cảnh như hắn được chứ.
Có điều, ngay khi Tần Đồng Long tiến lên, thân thể quay một vòng sắp sửa thúc khuỷa tay thì Trác Phàm đã không còn ở đó nữa.
Trác Phàm hiển nhiên không dùng nguyên lực nhưng từ uy áp đòn đánh mang đến cho Tần Đồng Long nguy cơ không ngờ. Hắn rất có thể sẽ b·ị t·hương nên theo bản năng lập tức phòng thủ.
Cứ như thế, Tần Đồng Long dễ dàng bị một cước của Trác Phàm đá lùi lại ba bước. Có điều nhiêu đó vẫn chưa đủ làm hắn chịu thua. Thân thể hơi lảo đảo một chút liền lấy lại thăng bằng.
“Vậy thì vãn bối đắc tội rồi.”
Giữa cơn mưa kiếm, phong vũ nổi lên khắp nơi, thân ảnh của Trác Phàm giống như bóng ma len lỏi tại khe hở của đống kiếm khí. Mỗi khi sắp tưởng đã b·ị đ·âm xuyên thì Trác Phàm lập tức ứng biến né tránh.
Tần Đồng Long muốn thoát cũng không được bởi lẽ chiêu thức của hắn đã hết đà nào thu chiêu lại được.
Có thể đối với Trác Phàm chẳng hề gì nhưng nếu hắn sử dụng nguyên lực thì chẳng khác nào tự vả mặt mình cả,
Ầm!
Lưỡi kiếm hoá thành từng đạo xuyên qua không trung, người còn chưa đến mà kiếm khí đã tới ngay trước mặt Trác Phàm. Hàng chục thanh kiếm ảnh bao vây khắp bốn phương tám hướng.
Như nhìn ra suy nghĩ của Tần Đồng Long, khoé miệng Trác Phàm khẽ nhếch lên. Cánh tay bên dưới bộ áo dài đưa lên làm động tác ngoắc ngoắc: “Lên đi.”
Đứng trước lời nhận xét của Trác Phàm, Tần Đồng Long cảm giác cực kì mơ hồ. Hắn vốn cho rằng bản thân đã tìm ra con đường tu luyện đúng cho mình nhưng vì cớ gì lại bị người ta đánh giá như thế.
Tần Đồng Long không hề giấu diếm suy nghĩ của mình. Nếu Trác Phàm muốn ra tay thì đã ra tay từ sớm và sẽ không làm mấy việc dư thừa như vậy. Ít ra, đối với cảm nhận của hắn đối với Trác Phàm thì chính là một kẻ hành sự quyết đoán như thế.
Thân thể Tần Đồng Long hoá thành hắc thiểm bay ngược về phía sau như một viên đ·ạ·n pháo chạm mạnh vào bích chướng của trận pháp mới miễn cưỡng dừng lại.
Cách đó không xa, Trác Phàm từ từ quay đầu lại nhìn Tần Đồng Long, trong mắt ẩn hiện một tia thất vọng.
Ở không trung không nơi đặt chân muốn chếch hướng không hề dễ dàng trừ phi sử dụng thần thông của cao thủ Thiên Huyền, điều đó cũng có nghĩa là phải sử dụng nguyên lực.
“Có phải vừa rồi ngươi đã nghĩ rằng bản thân nên tập trung vào sức mạnh thay vì tốc độ như cách tu hành trước đây?”
“Thật tệ hại.”
Giờ khắc này, Trác Phàm đã vượt qua một nửa số kiếm khí mà Tần Đồng Long phóng thích.
“Là Phi Phong Bộ Pháp?”
Chỉ vài chiêu ngắn ngủi, Trác Phàm trong tình trạng không dùng nguyên lực đã đả bại hắn một cách triệt để. Hắn thừa biết nếu như lúc ấy Trác Phàm dùng nguyên lực thì bản thân đã bị trọng thương ngay từ cước đầu tiên trúng phải rồi.
Thấy vậy, Tần Đồng Long lập tức nhấc trường kiếm bắt đầu cận chiến. Binh khí trong tay đâm ra hướng thẳng vào Trác Phàm.
Đối mặt với nguy cơ tứ bề, Trác Phàm gương mặt lạnh tanh không chút thay đổi. Hắn không sử dụng Mê Tung Quỷ Ảnh Bộ né tránh mà trực tiếp lao vào bên trong dòng kiếm khí đang rơi xuống.
Vậy nhưng Tần Đồng Long không hề ngờ tới chính là tại thời khắc mấu chốt Trác Phàm vẫn không hề dùng tới nguyên lực. Một tay hắn vươn ra nắm chặt lấy lưỡi kiếm sau đó kéo lệch sang một bên, tay còn lại thì vung quyền cực mạnh.
“Một chém này vừa mạnh vừa nhanh, trong tình huống không dùng nguyên lực đối phương nhất định phải ngả người né tránh. Nhân cơ hội đó trọng tâm không vững, ta sẽ lập tức tiếp cận lợi dụng quán tính thúc khuỷa tay trái vào ngực của hắn.”
Vừa dứt lời, Tần Đồng Long lập tức đạp bộ lao lên. Thân pháp cực kì nhanh chóng tiếp cận Trác Phàm. Chuỷ thủ trong tay toả ra quang mang bức người, hàn khí lạnh lẽo khuếch tán cùng với động tác vung mạnh thành hình vòng cung vô cùng lưu loát.
Chẳng qua Tần Đồng Long còn chưa hiểu hết Trác Phàm. Số lần mà hắn vào sinh ra tử chỉ bằng một phần nhỏ nhoi mà Trác Phàm từng trải mà thôi.
Bất quá, Trác Phàm vẫn giữ gương mặt bất biến mà nhìn Tẩn Đồng Long nói: “Có vẻ như ta thắng rồi.”
“Những kiếm khí phía sau của ta vô cùng mạnh lại dày đặc, muốn vượt qua không dễ dàng gì.”
Quả nhiên, đúng như những gì Tần Đồng Long suy đoán. Trác Phàm chợt lùi lại một bước đồng thời ngả đầu về phía sau.
Có điều hơi khác một chút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ trong chốc lát, cơn mưa kiếm khí đều đã đi qua, thân ảnh Trác Phàm tại không trung đạp mạnh vào đạo kiếm khí cuối cùng lấy đà lao tới.
Trong lúc nguy cấp, Tần Đồng Long vội vàng dùng nguyên lực hội tụ tại sau gáy hòng bảo vệ phần đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Keng!
Bất quá, đó không phải là điều quan trọng lúc này. Cái hắn khó hiểu chính là trận pháp thủ hộ mà bản thân hối đoái với lượng lớn điểm tích luỹ cho dù không ngăn cản được cũng sẽ phát hiện kẻ xâm nhập. Vậy nhưng vì cớ gì Trác Phàm lại có thể dễ dàng tiến vào mà không một tiếng động.
Trác Phàm quả nhiên giữ đúng lời không dùng nguyên lực. Chính nhờ thế mà Tần Đồng Long vẫn chưa b·ị t·hương mặc dù bên trong đang nhộn nhạo cả lên. Mà lại, hắn là một kẻ trải qua rất nhiều trận chiến vì thế rất nhanh liền điều chỉnh trạng thái trở lại.
Một cước đá thẳng vào mạn sườn làm cho gương mặt Tần Đồng Long nhăn nhó. Nơi ấy vốn dĩ là yếu vị lại dễ bị tổn thương, trong khi đó nguyên lực đều đang hội tụ tại đỉnh đầu.
Nhưng mà không đợi Tần Đồng Long vui mừng, Trác Phàm đột nhiên nhảy lên không trung. Giữa dòng phong cương tràn lan, chân hắn khẽ chạm lên phía trên kiếm khí mượn nó làm bàn đạp tiếp tục phi thân.
“Ngươi nghĩ cũng đúng.”
Trong đầu Tần Đồng Long lúc này đang phân tích chuyển động của Trác Phàm. Bất kể hắn di chuyển thế nào bản thân đều đã lên phương án đáp trả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trác Phàm nghe được liền khẽ gật đầu xem như đồng tình. Nhưng mà rất nhanh sau đó hắn liền nghiêm túc nhìn Tần Đồng Long nói: “Vậy thì thử dung cái sức mạnh vừa rồi đánh ta thử đi. Ta sẽ không dùng đến nguyên lực.”
Tần Đồng Long không hỏi, cũng không dám hỏi. Lúc này Trác Phàm trong mắt của hắn như một sự tồn tại khủng bố tựa hồ chỉ cần khẽ động bản thân liền không còn mạng. Chính vì thế, hiện tại hắn chỉ có thể im lặng chờ đợi hành động tiếp theo của đối phương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.