Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 235: Toàn Lực

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 235: Toàn Lực


“Đoán… Đoán cốt đỉnh phong?”

Mà cùng lúc đó, các trưởng lão của Hoàng Dược Cốc đều lần lượt trợn tròn mắt vì kinh ngạc.

“Tiểu tử này lợi hại như thế vì sao còn tham gia tuyển sinh?”

“Rõ!”

Ngay khi được một vòng tròn, Mạc Thiên Sinh đột nhiên đạp mạnh vào Kim Cang Thương đang cắm sâu dưới mặt đất mà xông lên đánh ra song chưởng.

“Hoàng Long Chân Khí – Đệ Tứ Trọng.”

Mạc Thiên Sinh ngả người về sau, dùng chân phải làm trụ, chân trái ngưng tụ nguyên lực đá lên hất văng lưỡi kiếm của Nhạc Bất Quân. Hai tay của hắn đâm thương về phía sau rồi xoay người.

Nương theo mỗi bước đi lên, ba động của Mạc Thiên Sinh lại càng thêm hung hãn. Tầng hào quang ngũ sắc dưới chân trở nên rạng rỡ liên tục chớp động giống như ở một bên phù trợ đem lực lượng của hắn chuyển biến. Mặc dù vẫn ở cảnh giới Đoán Cốt tứ trọng nhưng uy áp đủ để Nhạc Bất Quân phải nhìn thẳng.

Thế rồi, Mạc Thiên Sinh lập tức xông lên. Mê Tung Quỷ Ảnh Bộ biến thành hắc thiểm tạo ra bốn cái phân thân theo tứ phương hợp lực đánh xuống. Kim Cang Thương để lại lưu quang vàng rực vô cùng lóa mắt.

Khác với võ kỹ yêu cầu khắc khe về tu vi, công pháp lại có thể tu luyện sớm hơn rất nhiều. Tuy nhiên, một khi đã luyện thành công pháp muốn thay thế cái cũ thì cái mới sẽ bị trì trệ. Chính vì thế mà các đệ tử của Hoàng Dược Cốc đa phần đều chưa có công pháp tu luyện, chỉ một số thiên kiêu mới sở hữu, phần còn lại đều đang tích lũy cống hiến để hối đoái.

“Âu Dương Thương Pháp – Lăng Không Đoạn Nguyệt.”

Đòn đánh của Mạc Thiên Sinh mang theo khí thế tựa như Thái Sơn áp đỉnh chạm phải bích chướng lập tức đứng lặng một chỗ. Hoàng quang cùng lam quang tại thời khắc ấy lẫn nhau va chạm không chút nhường nhau.

Nhạc Bất Quân lắc đầu một cái nhưng ngay sau đó, luồng hào quang màu xanh lam lập tức phập phừng dữ dội, tựa như ánh lửa cháy rực lên bầu trời đem xung quanh trở nên nóng bỏng.

“Đường Môn Thủ Pháp – Khống Hạc Cầm Long.”

Ngay khi chạm đất, Mạc Thiên Sinh lập tức ổn định thân thể bày ra động tác thủ thế chờ đợi. Hắn biết chắc vừa rồi đối phương để mình ra chiêu trước là đang dùng đạo lý của tiền bối tỉ thí. Một khi chiêu đầu tiên đã hết cũng là lúc phản công.

“Đến đây đi.”

Nhạc Bất Quân hướng kiếm về phía Mạc Thiên Sinh hô lớn. Hắn không thể duy trì cảnh giới Thiên Huyền được quá lâu vì vậy phải kết thúc càng sớm càng tốt.

“Ầm!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giờ khắc này, Mạc Thiên Sinh được giải tỏa toàn bộ áp lực đè nặng lên thân thể, tâm trạng so với trước thoải mái, lại thêm Hoàng Long chân khí lẫn Ngũ Thải chi quang tăng phúc khiến cho thực lực đạt tới cấp độ trước nay chưa từng có.

Nhạc Bất Quân không hề thua kém, cánh tay huy động thành vô số tàn ảnh. Kiếm mang tạo ra lập tức hình thành một tầng bích chướng ngăn cản, càng có nguyên lực gia trì khiến chúng không khác gì một bức thành lũy vững chắc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sức mạnh tăng lên, tuy nhiên Nhạc Bất Quân lại không mấy vui vẻ. Công pháp của hắn tu luyện đã đạt tới tiểu thành nhưng để đột phá một đại cảnh giới thì phải trả giá tương đương.

Quả nhiên đúng như những gì Nhạc Bất Quân dự đoán, đòn công kích quá nhanh, Mạc Thiên Sinh đang hết đà không cách nào né tránh vì vậy bắt chéo song chưởng chống đỡ.

Mạc Thiên Sinh không trả lời mà liên tục lùi lại. Ước chừng mười bước, hắn đột ngọt ngẩng đầu nhìn Nhạc Bất Quân, khóe miệng càng là nhếch lên một nụ cười.

“Võ kỹ Huyền Giai – Kiếm Diện Ngưng Bích.”

Nhạc Bất Quân khóe miệng nhếch lên lập tức thu trường kiếm về trước ngực ngăn cản đồng thời toàn lực lùi lại. Đợi cho Mạc Thiên Sinh hết đà, hắn tức tốc vặn người tung cước.

Nhưng như vậy cũng đủ thấy Nhạc Bất Quân xem trọng Mạc Thiên Sinh đến mức nào. Loại thủ đoạn tăng tu vi kia, Nhạc Bất Quân định bụng tu luyện thêm để sau này làm át chủ bài chứ nào có ngờ đâu đệ lộ sớm như thế.

Trong lúc nhất thời, khí thế của hai bên khó lòng mà phân cao thấp. Tuy vậy, theo thời gian, Mạc Thiên Sinh dần dần yếu thế. Công kích của hắn tuy mạnh mẽ nhưng lại như nỏ mạnh hết đà bị Nhạc Bất Quân đánh ngược trở về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đại trưởng lão trầm ngâm nãy giờ đột nhiên lên tiếng: “Cho người tìm hiểu một chút thân thế của hắn. Nếu như thanh bạch thì đem làm đệ tử trọng tâm bồi dưỡng.”

Tiếp theo sau, tất cả luồng nguyên lực kia từ mơ hồ trở nên rõ ràng hơn rồi hình thành một tầng vảy che lấp toàn bộ cơ thể hắn.

Chương 235: Toàn Lực

“Ai nói ta đã bỏ mất binh khí.”

“Lần thi tuyển này, tiểu tử kia đúng là quá được lợi. Không chỉ hấp thụ được linh tuyền, còn có loại hạt sen kia nữa. Hiện tại ta giải khai Huyền Trọng Giáp, cộng thêm Hoàng Long Chân Khí gia trì khiến tu vi của hắn mặc dù không tăng nhưng ba động đủ để so sánh với tu giả Đoán Cốt điên phong rồi. Thật không biết một khi hấp thụ toàn bộ hiệu lực của hạt sen kia sẽ đạt tới mức nào nữa.”

Nhìn như vảy rồng!

Mạc Thiên Sinh được Trác Phàm chỉ dạy, khả năng quan sát hiển nhiên hơn người. Hắn biết tình huống thế này duy trì càng lâu thì bản thân lại càng có lợi. Có điều, trên phương diện là một tu giả đang so tài, hắn không muốn vì chút khôn vặt mà bỏ lỡ trận chiến đỉnh cao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhạc Bất Quân bất giác đưa tay che mặt giống như không thể nào nhìn nổi hào quang lóa mắt. Đợi tới khi tất cả tan đi, gương mặt hắn khó mà che giấu được sự ngưng trọng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một khắc này, toàn bộ cơ thể của Mạc Thiên Sinh bắt đầu biến hóa. Một thân da thịt béo ú đàn hồi bỗng nhiên có dấu hiệu khô lại bị tầng hào quang màu vàng như hoàng kim bao phủ.

“Tu vi và thiên phú của ngươi mặc dù cao nhưng kinh nghiệm thực chiến còn quá ít. Chẳng lẽ không ai dạy ngươi trong trận đấu mà mất đi binh khí cũng đồng nghĩa với việc thất bại hay sao?” Nhạc Bất Quân vừa tung chiêu vừa lên tiếng dạy dỗ.

Mà lại, thứ mà Mạc Thiên Sinh thể hiện ra bên ngoài, dựa theo những gì các trưởng lão quan sát thì không thua kém bất kì công pháp nào có trong Hoàng Dược Cốc đã.

Ngay khi Mạc Thiên Sinh nhỏ giọng thì thào, không gian xung quanh bỗng nhiên rung động kịch liệt. Mặt đất kịch chất hình thành vô số vết nứt lấy bản thân hắn làm trung tâm lan rộng ra tứ phía.

Ở phương xa, Trác Phàm im lặng quan sát hết thảy, khóe miệng đồng dạng treo một nụ cười hài lòng, chỉ giới đang đeo trong tay không còn động đậy nữa. Hắn nhỏ giọng thì thầm.

Nhạc Bất Quân nãy giờ còn đang há hốc mồm trước sự biến đổi bất ngờ kia nghe được lời này lập tức định thần. Hắn mặc dù kinh nhưng không hoảng, nguyên lực lam sắc đồng dạng bùng lên mạnh mẽ.

Bỗng nhiên, Mạc Thiên Sinh đột ngột dừng lại, đôi mắt nhắm nghiền. Nhưng rất nhanh sau đó, hắn lại lần nữa mở ra, tử mang lập lòe ẩn hiện trong đồng tử, khóe miệng càng là treo lên một nụ cười nhàn nhạt.

“Được!”

Mà một khắc ấy, ba động trên thân thể chập chờn tăng lên, tu vi càng là đạt tới Thiên Huyền đệ nhất trọng.

Quả nhiên, lúc này Nhạc Bất Quân đã lao tới. Tốc độ của Thiên Huyền Cảnh khoa trương quá nhiều, chỉ trong chớp mắt liền tới trước mặt Mạc Thiên Sinh.

Trong mắt chiến ý dâng trào, Mạc Thiên Sinh nhấc Kim Cang Thương lên hướng Nhạc Bất Quân nói: “Đã để ngươi đợi lâu. Tiếp theo sau, chúng ta làm một trận cuối cùng đi.”

“Xem ra ta đã đánh giá thấp ngươi rồi. Nếu như ban đầu ngươi dùng tới nó cộng thêm phụ trợ của linh bảo thì có lẽ đủ sức đối kháng với ta. Đáng tiếc.”

Lực đạo của đòn công kích mạnh mẽ đến mức trường thương còn chưa tới nơi đã có uy áp đè xuống đỉnh đầu.

“Tình huống gì đây? Tiểu tử này vậy mà có công pháp huyền giai? Nhìn vào cách hắn thi triển thì có lẻ chỉ mới tiểu thành thế nhưng lại tăng những mấy cái tiểu cảnh giới.” Tứ trưởng lão, sư phụ của Nhạc Bất Quân không tin tưởng nói.

Trường kiếm vốn đang chém ngang bỗng dưng xoay tròn, uốn lượn tựa như một con rắn quay đầu nhắm thẳng vào vùng ngực của đối thủ.

Một đòn này vô cùng hiểm hóc. Nhạc Bất Quân không dùng cứng đối cứng vì một khi Mạc Thiên Sinh lui lại sẽ trở về nơi binh khí đang dựng đứng. Trái lại, khi tung cước, cho dù Mạc Thiên Sinh đỡ được đi nữa thì cũng là đang ở một hướng khác cách xa binh khí.

Không thể không nói, thiên phú của Nhạc Bất Quân vô cùng tốt, lại thêm kiếm pháp được tôi luyện đến mức lô hỏa thuần thanh. Ngay khi kết thúc một đòn hắn liền bước lên một bước, lợi dụng bộ pháp thành thục biến chiêu.

Nhận thấy Mạc Thiên Sinh mất đi binh khí, Nhạc Bất Quân liền tức tốc lao tới, lợi dụng ưu thế binh khí, trường kiếm liên tục đâm chém.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 235: Toàn Lực