Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 232: Lại Chiến

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 232: Lại Chiến


Lúc giao tranh, Mạc Thiên Sinh chỉ dùng toàn bộ nguyên lực khuếch đại sức mạnh. Trong khi đó, Nhạc Bất Quân lại đem một phần dồn xuống hạ bộ nhằm giữ vững thân thể, tất cả nguyên lực còn lại đều dồn lên thanh kiếm của mình. Chính vì thế khi v·a c·hạm kẻ chịu thiệt đương nhiên sẽ là Mạc Thiên Sinh.

Nhạc Bất Quân khép song chỉ hướng thẳng Mạc Thiên Sinh. Ba thanh kiếm ảnh như tìm được mục tiêu lập tức bay đi.

Mà một khắc này, tâm trí của Mạc Thiên Sinh trở nên minh mẫn hơn bao giờ hết. Hắn nhắm mắt lại, đợi lần nữa mở ra thì đồng tử đã hiện ra một màu tím nhạt.

Nhạc Bất Quân vậy mà không nhìn thương khí nhắm đến mà trực tiếp xông tới. Đối diện với tiếng xé gió ồ ạt, hắn nhẹ nhàng nâng kiếm lên chém mạnh. Một vòng cung lam sắc với quỹ đạo đẹp mắt hiện ra đem toàn bộ thương khí đánh tan.

Có điều Mạc Thiên Sinh đã đánh giá quá thấp đối thủ.

Cùng với thân thể quay vòng, Kim Cang Thương bị kim quang bao bọc hóa thành hộ tráo che chở thân thể của Mạc Thiên Sinh. Đồng thời, hắn cũng không quên phản kích phóng ra một ít thương khí hòng ngăn chặn Nhạc Bất Quân tiếp tục t·ấn c·ông.

Một kiếm một thương đụng mạnh, tia lửa bắn ra tung tóe.

Còn mỉa mai chính là bản thân hắn quá khinh địch để cho bản thân rơi vào tình thế bất lợi một chọi hai. Hắn tức giận khi nhìn thấy đồng đội của mình b·ị t·hương chỉ vì bản thân quyết định sai lầm.

Ở bên cạnh Mạc Thiên Sinh, Tần Đồng Long tương tự thủ thế. Bản thân hắn từ khi đoạt xá không có binh khí nào thuận tay cả cho nên nhân lúc Dương Cơ Hàn b·ất t·ỉnh liền lấy thanh kiếm của hắn dùng tạm.

Ngay lúc gốc cây rơi vừa chạm xuống mặt đất. Thân thể của Nhạc Bất Quân thoáng chùn xuống như một cái lò xo rồi lập tức phóng đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vậy nhưng Nhạc Bất Quân không đợi đối phương đứng vững đã lập tức áp sát. Trường kiếm trong tay rạch tại không trung hàng chục đạo kiếm khí phá không bay ra tựa như tấm lưới xả thẳng vào trước mặt Mạc Thiên Sinh.

“Nếu cường công không được thì mẫn công.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Mê Tung Quỷ Ảnh Bộ.”

Giờ đây, hai bên đã lần nữa thủ thế hòng thời gian lao lên.

Nhạc Bất Quân hô lên một tiếng sau đó đem kiếm hất lên. Một đạo kiếm khí bay ra xé toạt gốc thụ mộc lớn cách đó khá xa.

Có điều vẫn đề kinh mạch tuy đã được giải quyết nhưng dường như Mạc Thiên Sinh chưa thể kiểm soát được hoàn toàn. Cộng thêm tu vi chênh lệch nên ăn thiệt đương nhiên sẽ là hắn.

Ầm!

Lời lẽ của hắn vừa là khen cũng là mỉa mai tức giận.

Mạc Thiên Sinh đem suy nghĩ giấu trong lòng, thân thể hóa thành bóng đem lao tới. Ngay khi còn cách Nhạc Bất Quân chừng một trượng thì đột ngột tách ra làm hai hướng t·ấn c·ông.

Khóe miệng của Nhạc Bất Quân hơi nhếch lên. Hắn nhìn Mạc Thiên Sinh và cả Tần Đồng Long bên cạnh nói: “Chẳng lẽ hai người các ngươi tự tin sẽ đả bại được ta sao?”

“Rõ ràng là một thanh kiếm mỏng nhưng khi đánh ra lại như trọng kiếm vậy.”

Và chắc chắn một điều, cơ thể của Nhạc Bất Quân không thể nào cứng rắn hơn Mạc Thiên Sinh.

“Âu Dương Thương Pháp – Bát Phương Phong Vũ!”

Chương 232: Lại Chiến

Đối với điểm này, Nhạc Bất Quân vô cùng tự tin. Cho nên giờ khắc này, tâm tình của hắn đang dần dần ổn định trở lại tựa như mặt nước hồ thu.

Trong lúc nguy cấp, Mạc Thiên Sinh còn chẳng kịp chạm đất đã đem Kim Cang Thương thu lại sát người rồi xoay vòng.

“Cái đó không thử thì làm sao biết được?”

Tiên cơ đã mất, Mạc Thiên Sinh nhận thấy bản thân không thể tiếp tục bị động. Chính vì thế, hắn lập tức nắm chặt trường thương để mặc cho cảm giác đau nhức xâm nhập cơ thể.

Nhạc Bất Quân dường như không hề bất ngờ. Trên thực tế, bộ pháp của Mạc Thiên Sinh chỉ mới sơ thành cho nên rất dễ nhận ra sự khác biệt, lại thêm tinh thần lực tương đối cường đại của Nhạc Bất Quân nên nhận ra điểm sai khác trong tích tắc là điều dễ hiểu.

Khen là bởi vì nhờ trận pháp, đối phương tưởng chừng có thực lực yếu hơn lại có thể dùng ba người đổi thương bốn người.

Tuy nhiên, dù là thế đi chăng nữa thì Nhạc Bất Quân không nghĩ rằng bản thân sẽ thua thiệt. Tu vi Đoán Cốt, tinh thần lực Thiên Huyền cộng thêm võ kỹ và thiên phú tu luyện của hắn không kém. Nếu như ngay cả dùng một chọi hai với Mạc Thiên Sinh và Tần Đồng Long kém hơn mình vài cái tiểu cảnh giới mà cũng không lại thì sau này làm sao để Hoàng Dược Cốc vươn mình được.

Mạc Thiên Sinh kinh hãi phát hiện binh khí của mình đang bổ ngược lại bèn mượn lực ấy xoay một vòng ngã nhào về phía sau. Đến khi thân thể lộn ba vòng trên mặt đất hắn mới miễn cưỡng dừng lại.

Vu!

Trong lúc nhất thời, hai đạo thân ảnh tăng tốc đột ngột rồi như hóa thành hắc thiểm v·a c·hạm vào nhau.

Lập tức, toàn bộ lưỡi kiếm bị một tầng lam quang bao phủ.

Vậy thì điểm mấu chốt là ở đâu?

“Hắn có khả năng kiểm soát nguyên lực vô cùng thuần thục.”

Choang!

Mạc Thiên Sinh biết, về thể chất bản thân đã thua kém người khác rất nhiều. Nhưng sau khi dùng linh đan thập nhất phẩm mà Trác Phàm đưa cho thì nhục thân của hắn còn cường đại hơn rất nhiên.

Hai đường chém xuống gãy gọn phóng thích hai đạo kiếm khí như vầng trăng khuyết bay ra cùng lúc xẻ đôi thân ảnh của Mạc Thiên Sinh đang lao tới.

“Ta phải công nhận rằng một vạn điểm tích lũy chênh lệch kia đã được các ngươi tận dụng vô cùng triệt để.” Nhạc Bất Quân chầm chậm nói.

Kim Cang Thương và trường kiếm của Nhạc Bất Quân lần nữa chạm nhau. Có điều, lần này lại khác xa rất nhiều.

Mạc Thiên Sinh lập tức vận chuyển nguyên lực dồn vào cánh tay sau đó hung hăng đẩy mạnh Nhạc Bất Quân lùi trở về đồng thời bản thân hắn cũng mượn lực lộn nhào về phía sau nới dài khoảng cách.

Phía đối diện, Nhạc Bất Quân cũng thoáng hiện một tia kinh ngạc. Hắn vốn cho rằng khi dùng cứng đối cứng, Mạc Thiên Sinh nhất định sẽ b·ị đ·ánh bật trở lại nhưng không ngờ hắn cũng tương tự như vậy.

Mạc Thiên Sinh vừa nói vừa nhấc bổng Kim Cang Thương chìa về phía trước đồng thời tiến lên một bước, chiến ý trong mắt nhất thời bùng nổ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Keng!”

Đến khi đứng vững trở lại, Mạc Thiên Sinh vẫn còn run rẩy. Cảm giác tê dài chưa từng biến mất mà ngày một được cảm nhận rõ ràng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngay khi phân thân biến mất, Mạc Thiên Sinh chẳng biết từ lúc nào đã ở trên không trung đem Kim Cang Thương bổ mạnh, dòng nguyên lực cuộn trào khiến cho thanh trường thương nhuộm một màu vàng óng.

Nhạc Bất Quân hô lên, trường kiếm trong tay đâm ra, luồng nguyên lực hùng hậu lập tức hiện ra một con chim ưng vỗ cánh mượn nhờ kiếm ảnh che giấu hành tung.

Mà phía bên này, Mạc Thiên Sinh đã đứng thẳng người chắp tay sau đó cúi đầu nói: “Chính vì bọn ta kém hơn nên phải dùng một ít tiểu xảo như vậy. Thật có lỗi. Sau này nhất định ta sẽ cùng ngươi tỉ thí một trận công bằng. Còn bây giờ thì xin thứ lỗi. Vì hạng nhất, ta không thể không lấy hai đánh một.”

“Được lắm!”

Cùng lúc ấy, sau lưng Nhạc Bất Quân nổi lên ba thanh kiếm ảnh. Mặc dù chỉ là kiếm ảnh thế nhưng mang lại cảm giác vô cùng ngưng thực.

Đối với điểm này, Mạc Thiên Sinh có nhận thức vô cùng rõ ràng. Trác Phàm đã dặn dò nhiều lần, thay vì phóng thích sức mạnh vô tội vạ thì hãy kiểm soát chúng một cách hoàn hảo.

Nhạc Bất Quân hoành ngang trường kiếm, nguyên lực thu phóng một cách thoải mái dồn lên phía trên đỉnh đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đi!”

“Linh giai võ kỹ Phi Điểu Xuất Hải!”

Song trọng công kích mà trong huyễn có thực, trong thực có huyễn chính là đòn t·ấn c·ông mà Nhạc Bất Quân dùng qua rất nhiều lần nên khi thi triển tựa hồ vô cùng lô hỏa thuần thanh.

“Linh giai võ kỹ Nguyệt Nha Trảm!”

Thân thể Mạc Thiên Sinh khẽ run lên, cánh tay cảm giác như đang kịch liệt tê dại, thậm chí hoa văn bên trên Kim Cang Thương đang in lên làn da của hắn khiến máu tươi rỉ ra.

“Vù!”

Chỉ thấy binh khí của Nhạc Bất Quân cong lại như một chiếc cầu vòng mà hào quang bên trên tỏa ra càng thêm rực rỡ. Tiếp theo sau, lực đàn hồi giống như đạt tới giới hạn liện bật ngược trở lại khiến cho Kim Cang Thương văng ngược ra sau.

Nhạc Bất Quân chính là lần đầu tiên nhìn thấy bộ pháp quỷ dị như vậy, gương mặt hơi đổi một chút, nhưng cũng chỉ một chút ấy mà thôi. Ngay sau đó, hắn từ từ đưa kiếm trước mặt, tay còn lại đem song chỉ vuốt nhẹ kiếm diện.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 232: Lại Chiến