Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 191: Truyền Tin

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 191: Truyền Tin


Vậy nhưng khi ba người sắp sửa rời đi, phía xa xa đột nhiên có ba động vang lên. Đảo mắt nhìn lại mới thấy đó là một vệt sáng đang gào thét bay tới thành hình vòng cung.

Một màn này diễn ra vô cùng bất ngờ, ba tên hắc y nhân nguyên bản còn tưởng Trác Phàm sẽ dùng thủ đoạn gì đó như là trận pháp khắc sẵn để đối phó chứ không nghĩ sẽ cùng nhau dùng cứng đối cứng.

Trác Phàm là người đầu tiên xuất thủ. Khoảng không dưới chân hắn như đang ngưng thành thực thể, cảnh vật vặn vẹo hóa thành một tấm bàn đệm để hắn thi triển chấn cước xông tới.

Chương 191: Truyền Tin (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Lão đại, bây giờ chúng ta làm gì đây?”

Lão đạo gầm lên một tiếng, cùng hai tên đồng bọn không phân biệt trước sau lao lên. Mặc dù cả ba đều bị trọng thương nhưng thực lực của tu giả Hóa Hư làm sao có thể để một tên tép riu Thần Chiếu khi thường lại còn lấy một chọi ba.

“Mất đi Ám Độc Thần Long, Tần Đồng Long xem như đã triệt để phế. Hắn đã đoạt xá một lần, thần hồn thương tổn cực lớn, đã vậy vừa rồi còn tiêu hao rất nhiều tinh thần lực. Còn như Đại công tử giờ đã là tu giả Dung Hồn. Chênh lệch như trời với đất, cả đời này hắn cũng không ngẩng đầu lên được nữa đâu.”

Ở phương diện khác, ba tên hắc y nhân liều mạng thi triển độn thuật bỏ chạy. Chỉ trong nháy mắt bọn chúng đã các nơi phi chu chục dặm. Khi thân ảnh ngừng lại, cả ba đồng loạt thổ huyết, sắc mặt nhợt nhạt cả lại.

Trác Phàm không để ý đến Ám Độc Thần Long, ánh mắt xa xăm hướng nhìn ba tên hắc y nhân đang bỏ chạy, khóe miệng khẽ nhếch lên một cái nhanh chóng đuổi theo.

Trác Phàm hô to một tiếng đồng thời kết ấn hai tay. Trong chốc lát, Thanh Điểu hóa thành quang thiểm mang theo Ám Độc Thần Long cuộn tròn một chỗ.

Ngay khi còn chưa chạm mặt, Trác Phàm đã lập tức thi triển Thần Nhãn khiến thị giác trở nên n·hạy c·ảm gấp mấy lần. Lộ tuyến của kẻ địch ngay tại thời khắc ấy bỗng nhiên hiện ra cực kỳ rõ ràng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thu! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Trước tiên phải truyền tin cho Đại công tử biết Ám Độc Thần Long đã bị người khác c·ướp mất.”

Chỉ với trận pháp đã bị phá hư hơn phân nửa khi rơi vào tay Trác Phàm đã biến thành v·ũ k·hí cực kỳ lợi hại. Phải biết vừa rồi, đám người Khương Kha và các đệ tử phối hợp khống trận cũng không có uy lực lợi hại tới vậy.

Đáng nói nhất, với thực lực Hóa Hư hậu kỳ như bốn người vậy mà không để đối phương lộ ra chút bản lĩnh nào. Cái bọn chúng cảm nhận được là đối phương không những ẩn tàng chẳng thua gì mình mà còn là một trận sư cấp cao.

Kẻ địch thần bí c·ướp đi Ám Độc Thần Long, đồng thời g·iết luôn lão Tứ. Cầu xin Đại công tử Tần Kim Long phái thêm cường giả hỗ trợ.

Trên thực tế, Trác Phàm đã đuổi theo đến nơi từ rất sớm, chỉ là núp ở một bên chờ đợi đối phương mà thôi. Cái hắn cần chính là để bọn chúng đem ngọc giản gửi đi.

Đối diện với Trác Phàm, ba tên hắc y nhân cực kì phẫn nộ, sát ý trong đôi mắt cơ hồ đều ngưng tụ đi ra. Bất kể việc Trác Phàm g·iết lão tứ hay là c·ướp đi Ám Độc Thần Long đều là một cú chí mạng đối với ba kẻ còn lại.

“Cảnh giới Thần Chiếu Điên Phong?”

Lúc này Ám Độc Thần Long chỉ còn to nhỏ cỡ lòng bàn tay, hiển nhiên trận chiến vừa rồi tiêu hao rất nhiều còn bị Trác Phàm áp chế nên vô cùng yếu ớt.

Sau khi xem nội dung bên trong, Trác Phàm biết được đại khái ba tên hắc y nhân này báo cáo điều gì.

“Trước mắt cứ tìm một nơi trị thương đã. Sau khi hồi phục chúng ta sẽ trong bóng tối điều tra kẻ thần bí kia. Về phía Đại công tử sau khi nhận được ngọc giản ắt là sẽ gửi thêm cao thủ tới đây.”

“Vậy còn Tần Đồng Long thì sao?”

Nghe đồng bọn nói, tên được xưng lão đại thoáng trầm mặc. Hắn biết điều đó chỉ là một lý do biện minh cho sự thất bại của mình mà thôi. Vậy nhưng càng trong tình thế hiểm nghèo thì lý do ấy cũng là một điều không tệ để tự an ủi bản thân.

Trác Phàm dừng lại giữa không trung, trên tay còn cầm một tấm ngọc giản. Đưa tinh thần lực nhìn vào sau đó cười mỉm một phát ném đi.

“Được!”

Mặc dù giờ khắc này, tất cả mọi người vẫn còn sống nhưng không dám chắc được bọn chúng sẽ không ra tay. Trác Phàm còn cần phải để Mạc Thiên Sinh thuận lợi gia nhập Hoàng Dược Cốc để có tài nguyên tu luyện nữa cơ mà.

Ngoài ra còn rất nhiều tin tức được gửi đi nhưng phần lớn đối với Trác Phàm không có tác dụng gì lắm. Cái hắn cần chính là đem sự chú ý của tên Tần Kim Long kia vào bản thân mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lão Đại thực lực mạnh nhất, khắp người tỏa ra hắc khí nồng nặc, càng có trăm con mắt dưới thân bay ra như đ·ạ·n pháo hướng chính diện. Hai bên lão Nhị lão Tam đồng dạng thi triển bộ pháp vòng ra phía sau. Tam diện tiếp cận vây lấy Trác Phàm vào chính giữa.

Hai bên gặp nhau cũng không cần phải nói gì dài dòng, bởi lẽ cả Trác Phàm và ba tên hắc y nhân đang đứng trên hai chí tuyến khác nhau.

“Nhưng mà. Chuyện đó làm sao chắc chắn được chứ?”

Sau khi xác nhận mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát, Trác Phàm liền ra mặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lão đại không đáp lời đồng bọn mà xuất ra một tiếng ngọc giản. Một loạt thông tin nháy mắt được truyền đạt vào bên trong. Sau vài tức, hắn lập tức đưa tay kết ấn. Chỉ thấy ngọc giản phát ra ánh sáng chói lọi, hóa thành lưu tinh bay xuyên qua bầu trời biến mất sau những tầng mây.

Đáng tiếc, người mà bọn chúng đối diện không phải là tép riu bình thường mà là một quái vật đã từng vượt cấp đánh nhau vô số lần. Có thể nói, kinh nghiệm của Trác Phàm vô cùng phong phú.

Lão đại tương đối bình tĩnh, mặc dù vẫn còn cảm thấy khó hiểu về hành động của Trác Phàm nhưng vẫn đưa tinh thần dò xét.

Ở tại Chu Thiên Đại Lục vài năm, Trác Phàm đã biết được ít nhiều. Hủ Thi Tông tuy là nơi ít người nhất nhưng đệ tử, chấp sự, quản sự gần như trải khắp đại lục. Chúng giống như kềnh kềnh, chỉ cần nhìn thấy hoặc ngửi được mùi xác c·hết sẽ đi tới thật nhanh.

Trước khi đi, Trác Phàm không quên đem trận pháp hình thành một cái hộ tráo bảo hộ xung quanh. Hắn muốn chắc chắn mọi thứ không có biến cố nào xảy ra.

“Khốn kiếp. Sắp sửa thành công bắt được Ám Độc Thần Long rồi cơ mà!”

Tên lão đại đưa thần thức khuếch trương bốn phía, nhận ra nơi này không còn ai khác liền có phần khẳng định.

Tròng mắt ba kẻ kia co rụt lại đồng thời trong đầu vạn lần mơ hồ. Ngọc giản ấy không phải là thứ vừa rồi được lão đại gửi đi hay sao? Còn nữa, vì cớ gì sau khi đọc được nội dung bên trong, đối phương không những không tiêu hủy mà lại để nó tiếp tục được gửi đi.

“Chẳng lẽ hắn là kẻ vừa rồi khống chế trận pháp hay sao?”

Bất quá, lần này phân tích của hắn đã sai hoàn toàn. Bởi lẽ Thần Chiếu Điên Phong là lực lượng cực hạn mà Trác Phàm có thể thôi động Địa Tâm ngay lúc này. Cho dù cao hơn nữa nhưng không có thần hồn thì cũng chẳng làm được gì.

“Hắn có lẽ một trận pháp sư vô danh nào đó vô tình bắt gặp Ám Độc Thần Long, lại còn sắp sửa đột phá nên muốn mượn nhờ thần hồn thừa kế này để dung hợp.”

“Đúng là ngông cuồng!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 191: Truyền Tin