Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 172: Tiến Hóa
Điều này cũng dễ hiểu thôi. Làm gì có chuyện một ma đạo tu giả như Mạnh Tiểu lại buông tha cho Mạc Thiên Sinh cơ chứ.
Thanh Thu dùng cánh tay nhỏ bé của mình vỗ bình bịch vào bờ vai của Lạc Thiến Thiến cùng với gương mặt vô cùng hốt hoảng.
Những linh thú giống như Đại Lực Kỳ Lân chính là một ví dụ điển hình của “ngoại lệ”. Huyết mạch tuy là trọng yếu nhưng biến dị trội mới là nguyên do dẫn tới khả năng thoát thai.
“Không được.”
Chương 172: Tiến Hóa
“Là Lạc cô nương. Còn có một tiểu cô nương nữa. Cả một con Ám Kim Sư Hổ đang đột phá nữa. Khoan đã. Ta vẫn còn sống á?”
Nhưng Thanh Thu nào có chịu ngồi yên. Nàng liên tục dùng đôi tay nhỏ nhắn đánh vào vai Lạc Thiến Thiến kèm theo giọng nói non nớt gào thảm cùng với nước mắt giàn giụa.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đó là điểm chung của đại đa số linh thú. Nếu như chỉ dựa vào huyết mạch mà tăng cấp thì đã không có chuyện sản sinh ra Thánh Thú rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lạc Thiến Thiến nhíu mày nhưng rồi vẫn để mặt như vậy. Đạt tới tu vi Đoán Cốt như nàng nếu còn cảm thấy đau khi bị một tiểu cô nương cắn thì chẳng đáng làm tu giả nữa.
Nhưng mà, nhìn linh khí xung quanh đang hội tụ thành vô số điểm sáng rồi dung nhập vào thân thể của Ám Kim Sư Hổ khiến cho Lạc Thiến Thiến chẳng còn cách lí giải nào khác ngoại trừ nó đang đột phá cả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có lẽ vẫn còn chưa quen thuộc với Lạc Thiến Thiến cho nên Thanh Thu không biết gọi thế nào cho phải. Nàng đưa tay khều nhẹ Lạc Thiến Thiến rồi hỏi với chất giọng lo lắng.
Tất nhiên, đó là những chuyện xảy ra trước khi Mạc Thiên Sinh dùng linh đan thập nhất phẩm mà thôi.
“Này. Tiểu Dạ làm sao vậy?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu nói ra thì cũng đúng là như vậy rồi. Vốn dĩ Mạc Thiên Sinh đã bỏ đi nhưng vì Lạc Thiến Thiến kéo lại nếu không thì chẳng xảy ra cớ sự ấy.
Nghe lời Lạc Thiến Thiến kể lại, biểu cảm của Hoàng Nam liên tục thay đổi. Ban đầu hắn chỉ hơi trầm ngâm nhưng sau đó liền hóa thành tang thương và đầy kính trọng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tiểu Dạ? Nó bị làm sao rồi.”
“Tiểu Dạ?”
“Tiểu muội muội? Có chuyện gì vậy?
“Tỉnh lại đi. Cái con người này. Mau tỉnh lại đi.”
Lạc Thiến Thiến ôn tồn hỏi lại. Nguyên lực của nàng đã khôi phục lại đôi chút, nguy hiểm cũng đã qua nên tâm lý dần ổn định trở lại.
Hoàng Nam nhìn Thanh Thu rồi nói: “Ta sẽ dẫn đứa bé này về Thiên Khôi Tông rồi cầu xin sư phụ thu nhận làm tiểu sư muội của ta. Đây xem như là một cách để bày tỏ lòng biết ơn với Mạc huynh đệ đi.”
Lúc này, bộ lông vàng óng của Tiểu Dạ đang phát ra kim quang xen lẫn dạ quang từng những vết rằng màu đen. Hai loại ánh sáng xen lẫn vào nhau tạo thành cảnh tượng vô cùng huyễn lệ kết hợp với vô số linh khí trời đất càng làm mọi thứ trở nên thu hút lạ thường.
Lúc này thân thể của Tiểu Dạ đang phát ra hào quang lấp lánh, chữ Vương (王)trên trán tỏa ra ánh sáng màu vàng kim rực rỡ. Theo đó, khí tức trên người nó cũng bắt đầu biến đổi, nguyên bản là linh thú cấp ba điên phong lập tức nhảy vọt lên cấp bốn.
Lạc Thiến Thiến khó tránh khỏi kinh ngạc. Đáng lý ra với thương thế của Tiểu Dạ phải mất rất nhiều thời gian khôi phục chứ đừng nói là đột phá, vậy nên một màn này khiến nàng vô cùng bất ngờ.
Hắn nhìn Thanh Thu đang nằm gọn trong lòng của Lạc Thiến Thiến rồi thở dài: “Mạc Thiên Sinh huynh đệ thật sự không đáng c·h·ế·t. Người đó lẽ ra phải là ta mới phải. Tiểu cô nương này hẳn là sự gửi gắm cuối cùng của hắn.”
“Lạc cô nương. Xảy ra chuyện gì vậy?” Hoàng Nam từ sau đi tới, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn theo phương hướng Ám Kim Sư Hổ biến mất rồi hỏi.
Nói xong, Lạc Thiến Thiến lại quan sát Tiểu Dạ, trong mắt hiện lên một chút buồn: “Giá như hắn còn sống thì hay biết mấy.”
“Đúng vậy. Ta nghe tiểu muội muội này nói là đang chờ Mạc công tử trở về rồi cùng nhau xuống núi. Vậy mà chúng ta lại…” Lạc Thiến Thiến gật đầu.
Nghĩ tới thôi cũng đủ khiến Lạc Thiến Thiến không khỏi run rẩy.
Đúng lúc ấy, Hoàng Nam đưa tay đánh nhẹ vào gáy của Thanh Thu khiến nàng ngất đi.
Lạc Thiến Thiến trầm mặc. Nàng cũng hiểu một tiểu cô nương đang kích động sẽ ầm ĩ đến thế nào. Quan trọng nhất vẫn phải để Thanh Thu ngủ một giấc trước đã rồi tính sau.
Hoàng Nam lắc đầu: “Đây là cách tốt nhất rồi.”
Mặc kệ Hoàng Nam đang nghi hoặc thế nào đi nữa thì cũng chẳng có ai để ý tới. Lạc Thiến Thiến đang kích động khi nhìn linh thú tiến hóa còn Thanh Thu lại đang lo lắng cho Tiểu Dạ.
Thế rồi, Lạc Thiến Thiến bắt đầu thuật lại mọi chuyện cho Hoàng Nam nghe. Bắt đầu từ lúc nàng tỉnh lại trong thạch động bị lấp rồi việc Mạc Thiên Sinh vô tình đi tới sau đó giải quyết độc vụ. Cuối cùng chính là Mạc Thiên Sinh đã từ bỏ cơ hội được sống để mở đường máu cho nàng và Hoàng Nam.
Cả hai người đều trầm mặc. Bọn họ cảm giác vô cùng tội lỗi, cứ như cả hai đã gián tiếp g·i·ế·t hại Mạc Thiên Sinh vậy.
Tu giả muốn đột phá phải không ngừng thúc ép bản thân đạt tới giới hạn thậm chí là vượt qua ngưỡng ấy mới được. Chính vì vậy mà rất nhiều người đã phải liều sống liều c·h·ế·t để thúc tiến tu vi. Lấy điển hình như Mạc Thiên Sinh căn cơ yếu ớt nhưng nhờ mất rất nhiều thời gian luyện tập mới bước vào con đường tu giả.
Hống!
Tất cả điều này là những gì Lạc Thiến Thiến đã đọc từ phổ tịch bên trong Hoàng Dược Cốc. Nếu chiếu theo điểm này nói đến thì có lẽ…
“Sao có thể?”
“Vậy thì đợi sáng ngày mai chúng ta liền rời trở về.”
Mạc Thiên Sinh, người đã dùng tính mạng của mình để cứu nàng và Hoàng Nam bây giờ sống c·h·ế·t chưa rõ. Nhưng theo như những gì nàng suy đoán thì Mạc Thiên Sinh hơn chín phần là đã bỏ mạng rồi.
“Được.”
Lạc Thiến Thiến ôm Thanh Thu vào lòng như thể an ủi. Nhưng rồi, Thanh Thu tức giận cắn vào vai nàng một cái.
“Bụp!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lạc Thiến Thiến quay đầu lại rồi mỉm cười nói: “Tiểu Dạ của muội không sao. Nó chỉ đang thăng cấp thôi. Với lại, tỷ tên là Lạc Thiến Thiến chứ không phải là này.”
Thanh Thu la lớn muốn đuổi theo nhưng lại bị Lạc Thiến Thiến kéo lại. Lấy tốc độ của Lạc Thiến Thiến đuổi theo còn chưa chắc được nói gì tới một tiểu cô nương chẳng phải là tu giả đâu.
“Đây là đâu…?”
“Ám Kim Sư Hổ đang tiến hóa huyết mạch!”
Lạc Thiến Thiến từ từ mở mắt. Cũng may để đề phòng nên nàng chưa từng nhập sâu vào minh tưởng, nếu như tu giả tập trung cao độ thì nhẹ nhất nguyên thần sẽ bị tổn thương.
”
“Người xấu… Người xấu… Thả ta ra.”
Khác với tu giả, linh thú muốn đột phá đều dựa vào huyết mạch của mình. Có nghĩa là, chỉ cần không mất mạng, cho dù sống trong môi trường tài nguyên thiếu thốn thì vẫn có thể thẳng cấp nếu đủ thời gian.
Lạc Thiến Thiến không biết tên gọi của Ám Kim Sư Hổ nhưng nhìn theo ánh mắt của Thanh Thu liền có thể nhận biết.
“Thả ra… Thả ra…”
Hoàng Nam còn định nói thêm gì đó nhưng nhìn vào ánh mắt kiên quyết của Lạc Thiến Thiến liền bất đắc dĩ gật đầu.
“Chuyện này…” Lạc Thiến Thiến trợn tròn mắt. Nàng không thể nào lý giải được tình huống vừa mới xảy ra. Ngay cả Hoàng Nam phía xa xa đang im lặng chờ đợi cũng há hốc mồm.
Hoàng Nam từ từ mở mắt lại. Đã hơn ba ngày trôi qua, độc tính của hắn phần lớn đã được giải trừ. Lại thêm Lạc Thiến Thiến nhiều lần đem nguyên lực ép chất độc ra ngoài nên hắn đã có thể tự thân khôi phục như thường.
Tiểu Dạ đột nhiên rống lên một tiếng kinh thiên khiến cho màn chắn trận pháp rung động kịch liệt. Và rồi, thân thể của nó dần bay lên tựa như bị thời gì đó triệu gọi. Sau cùng, nó hóa thành đạo trường hồng bay thẳng lên không trung rồi biến mất ở cuối chân trời.
Lời của Lạc Thiến Thiến không hề sai. Dẫn Thanh Thu về Thiên Khôi Tông cũng chỉ là biện pháp nhất thời. Hoàng Nam không thể cứ theo chăm sóc cho nàng được. Còn ở Hoàng Dược Cốc thì lại khác. Thanh Thu sẽ lớn lên một cách an toàn và yên bình hơn.
“Hoàng công tử… Ngươi…”
“Tiểu Dạ… Tiểu Dạ… Buông ta ra.”
Lạc Thiến Thiến nói: “Nhìn thôi cũng biết tiểu muội muội này không phù hợp với môi trường đấu đá lẫn nhau của Thiên Khôi Tông. Ta thấy vẫn nên để nàng đến Hoàng Dược Cốc, nơi đó là phù hợp nhất.”
Giờ khắc này, Hoàng Nam đối với mọi thứ vẫn còn mơ hồ nhưng khi nhìn tới ánh sáng phía xa xa nên không khỏi ngưng tụ ánh mắt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.