Thiên Đạo Phi Tiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 109: Tung Hỏa Mù
"Ta lại hỏi các ngươi, tại sao tông môn cùng gia tộc đều ưu tiên cho Thiên Linh Căn thay vì chọn Ngụy Linh Căn?"
"Tự nhiên là Thiên Linh Căn có tốc độ tu luyện nhanh hơn Ngụy Linh Căn rất nhiều."
Ba người kia tuyệt nhiên không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng thấy Nguyên Tử tiền bối cười sảng khoái như vậy, tám chín phần là đoán không sai.
Ngụy Linh Căn có thể đột phá tới Trúc Cơ Kỳ, tính ra thế lực kia không phải nói chơi, không chừng là đại gia tộc cũng nên.
"Cái này, có lẽ do tài lực phía sau tiền bối quá hùng hậu, cho nên không ngại mà đắp linh thạch vào."
Tư chất chỉ giúp tu sĩ tu luyện nhanh hơn bình thường, còn lại phải dựa vào cơ duyên cùng tài nguyên tu luyện.
"Trước không nói tư chất tốt hay xấu! Theo các ngươi, Ngụy Linh Căn cùng Thiên Linh Căn khác nhau ở điểm nào?"
Nghe câu này, ba người tự nhiên không nhịn được mà đưa mắt nhìn nhau, hiển nhiên đã có câu trả lời trong đầu.
Phải biết, kiến thức bọn họ có được là do tổ tiên từ nhiều đời đúc kết, rất ít khi sai lầm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Theo tìm hiểu của vãn bối, Thiên Linh Căn chỉ cần bảy ngày liền bước vào Ngưng Khí tầng một. Còn Ngụy Linh Căn cần ít nhất hai ba tháng mới có cơ may đột phá đến tầng đầu tiên. Chỉ riêng điểm này đã đủ khiến Thiên Linh Căn có giá trị trong mắt tông môn tiểu phái cùng gia tộc tu tiên."
Trần Vũ tự nhiên biết bọn họ đang nghĩ gì, hắn chỉ nhẹ mỉm cười, túy ý nhắc nhở:
Trần Vũ lắng tai nghe ý kiến của Vương gia chủ, càng nghe hắn càng thấy có lý, kiến thức đúc kết từ hàng vạn năm quả nhiên không sai.
"Chân Linh Căn? Các ngươi đều sai hết!"
Ai nghĩ tới Quy Nguyên Tử tiền bối vậy mà lại là Ngụy Linh Căn, hơn nữa còn đột phá tới Trúc Cơ Kỳ.
"Nếu các ngươi có thể theo ta, ta sẽ nghĩ cách giúp các ngươi, mặc dù không dám hứa mười phần, nhưng có năm phần nắm chắc." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc dù không đoán được nguyên nhân tại sao Nguyên Tử tiền bối lại hỏi như thế, nhưng Vương Lạc Khung vẫn lên tiếng trả lời:
Vương Lạc Khung nhìn qua hai vị trưởng lão, hai người kia cũng ra hiệu cho gia chủ lên tiếng trước.
"Đúng, ngươi nói không hề sai, vậy ngươi nghĩ ta thân là Ngụy Linh Căn, tại sao lại đột phá tới Trúc Cơ Kỳ?"
Nói tới điểm này, Vương Lạc Khung chợt im lặng một lúc, thay vào đó là Vương Tông Thiên mở miệng, nói:
Mà theo phán đoán của y, có lẽ người đột phá tới Trúc Cơ Kỳ, tư chất mười phần không hề thấp.
"Vãn bối cũng nghĩ như vậy, tiền bối thấp nhất phải là Chân Linh Căn, tuyệt đối không thể thấp hơn."
Chương 109: Tung Hỏa Mù
"Cái gì? Nguyên Tử tiền bối là Ngụy Linh Căn?!"
Trong lúc người Vương thị đang chạy theo suy nghĩ của bản thân, Trần Vũ cũng rơi vào trầm tư.
Hắn thầm tính toán được và mất khi cho đối phương biết tư chất của mình, sau một khắc, Trần Vũ rốt cuộc làm ra quyết định cuối cùng.
"Vậy các ngươi đoán xem, tư chất của ta là gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vương Tông Hải vuốt râu trầm tư, đại não hoạt động mười phần, tự nhiên muốn tìm ra lý do hợp lý nhất.
Trần Vũ lần nữa đặt ra câu hỏi, chậm rãi dẫn dắt mọi người đi vào trọng tâm vấn đề.
Nhưng nghĩ tới đây, ba người bọn họ đều rõ ràng, nếu bọn hắn không chịu theo, Quy Nguyên Tử tiền bối sẽ không giúp cái gì.
Cái này không phải Quy Nguyên Tử tiền bối cố ý để bọn hắn biết thế lực sau lưng rất trâu bò hay sao?
"Về phần Ngụy Linh Căn, bọn họ cần gấp ba bốn lần tài nguyên tương tự mới có thể đột phá tới Trúc Cơ Kỳ. Hơn nữa ưu điểm của Thiên Linh Căn chính là mau lẹ, như vậy tu sĩ không vì hết thọ nguyên mà đứt gánh giữa đường, khác biệt hoàn toàn với Ngụy Linh Căn."
"Tư chất của Nguyên Tử tiền bối?"
Mà những người tu luyện lâu năm như Vương Tông Thiên cùng Vương Tông Hải đều hiểu rõ.
"Tư chất Ngụy Linh Căn có thể đột phá tới Trúc Cơ Kỳ?"
"Hơn nữa, người mang tư chất Thiên Linh Căn có tám thành đột phá tới Nguyên Anh Kỳ, còn Ngụy Linh Căn, giỏi lắm là Ngưng Khí tầng ba mà thôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vẻ mặt Vương Lạc Khung cùng hai vị trưởng lão lúc ngơ ngẩn lúc trầm tư, sự tình này thật sự đã phá vỡ hiểu biết của bọn hắn.
Nói thật, cái này không phải quá rõ ràng rồi sao?
Nghe thấy câu trả lời của ba người Vương thị, Trần Vũ đột nhiên cười lớn, nụ cười vang vọng cả căn phòng.
Cẩn thận suy xét một lúc, Vương Tông Thiên rốt cuộc tìm thấy câu trả lời thỏa đáng, chỉ có khản năng này mới giải thích hết thảy nghi hoặc trong lòng mọi người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà chuyện này không phải bí mật gì, hầu như người nào trong tu tiên giới cũng biết điểm này.
Nhưng trên đời không có gì hoàn toàn mười phần, sự tình về Ngụy Linh Căn cũng tương tự như vậy.
Lúc này, Vương Tông Hải im lặng từ nãy đến giờ chợt lên tiếng, mở miệng nói:
Nhưng còn chưa kịp để bọn hắn vui mừng, Trần Vũ như hất gáo nước lạnh vào mặt mọi người, thở dài nói:
Vương Tông Thiên gật đầu, nhưng vừa nói tới đây, ánh mắt đột nhiên phát sáng, giống như trong sát na này đã nghĩ tới một khả năng.
Ba người Vương thị triệt để chấn kinh, hai mắt không khỏi trừng lớn, dường như không dám tin những gì vừa nghe.
Trần Vũ gật gật đầu, tựa hồ rất thưởng thức ý kiến của Vương thị, bất quá hắn lại cười cười, thần thần bí bí, hỏi:
"Người có thể đột phá tới Trúc Cơ Kỳ, thấp nhất cũng là Chân Linh Căn, điều này không thể sai được."
"Tông Hải đã đưa ra phán đoán, còn các ngươi thì sao?"
Vương Tông Thiên và Vương Lạc Khung đồng loạt lên tiếng, vẻ mặt chắc nịch mười phần.
Trần Vũ dùng ánh mắt đầy thâm thúy nhìn sang ba người Vương Lạc Khung, tùy ý mở miệng hỏi:
"Đúng vậy, vãn bối cũng nghĩ như vậy, chỉ có tài nguyên hùng hậu mới khiến tu chất Ngụy Linh Căn đột phá tới Trúc Cơ Kỳ."
Trên thế gian này có nhiều sự tình kỳ quặc, tư chất Ngụy Linh Căn đột phá tới Trúc Cơ cũng không có gì lạ, bất quá vẫn làm bọn hắn hơi ngạc nhiên.
"Không, lão phu không phải Chân Linh Căn, mà là Ngụy Linh Căn!"
Kinh ngạc qua đi, Vương Tông Thiên cùng hai người còn lại đều trở nên ổn định, tuyệt nhiên đã nghĩ tới chuyện gì đó.
Chuyện này thật sự ngoài ý muốn, từ xưa đến nay, tư chất Ngụy Linh Căn giỏi lắm là đột phá tới Ngưng Khí tầng chín mà thôi.
Thấy hai vị trưởng lão đều ra hiệu cho mình, Vương Lạc Khung tự nhiên không khách khí, trực tiếp nói:
Vương Tông Thiên vuốt râu, vẻ mặt trở nên đâm chiu, trong lòng không ngừng nghĩ tới các loại khả năng.
"Theo suy nghĩ nông cạn của vãn bối, tỷ như quá trình đột phá tới Trúc Cơ Kỳ chẳng hạn. Người có tư chất Thiên Linh Căn chỉ cần năm mười năm liền đột phá tới Trúc Cơ, tuy nhiên tài nguyên đầu tư vào bọn họ cũng không quá nhiều."
Vương Tông Thiên ngạc nhiên, hướng mắt nhìn Quy Nguyên Tử năm sáu lần, trong lòng vẫn chưa nghĩ ra mình sai chỗ nào.
Trần Vũ thấy biến hóa trên mặt mọi người, nhưng hắn không giải thích, mà cười cười hỏi tiếp:
Trần Vũ cầm chung trà lắc lư vài vòng, cười như không cười, ánh mắt thâm ảo nhìn sang hai người Vương Tông Thiên cùng Vương Lạc Khung.
Nói tới đây, Vương Lạc Khung ngừng một chút, sửa soạn lại câu văn, nói tiếp:
Với lại, thân nằm trong gia tộc, bọn hắn phải chia sẻ tài nguyên với tộc nhân, cho nên không được phóng thoáng thoải mái.
Trần Vũ nhìn mọi người đoán già đoán non khiến hắn không khỏi lắc đầu, ngữ khí có phần trầm trọng, nghiêm mặt nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.