Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 46

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46


Triệu Đàn lúc này mới yên tâm.

Chu Tử mắt to cười đến híp lại thànhmộtđườngnhỏ: " cậu Liễu Liênđãcó gia quyến rồi!"

Mắt phượng Triệu Trinh híp lại, trừng mắt nhìn bóng lưng nhi tử, hậnkhôngthể lập tức bắthắntrở về, hảo hảo giáo huấnmộtlần; nhưng là muốn đến khinh công xuất thần nhập hóa của Triệu Dương, Triệu Trinh đành phải trong lòng yên lặng thở dài ——thậtsựlà phụ cương bất chấn a!

Nha hoàn Lập Xuân cùng Hàn Lộ của Chu Tử thả hai tấm kê bằng gấm ở phía trước, Liễu Ly cùng Triệu Đàn quỳ gốitrênnệm gấm, quy củ dập đầu hành lễ.

mộttháng sau, Triệu Dương trở về Nam An Vương phủ, chẳng những mang về em rể đại nhân Liễu Ly, còn mang về cậu Liễu Liênđãlâukhônggặp.

Triệu Đàn lại truy vấn, Chu Tử lại vẻ mặt thần bí,khôngchịunóitiếp.

Tròng mắt củahắntĩnh mịch như mực, hàm chứa mãnh liệt t*nh d*c, chăm chú nhìn Triệu Đàn.

Mưa bên ngoàikhôngbiết là ngừng haynhỏđi,khôngcómộtthanhâm, chỉ có gió thổi rừng trúc phát raâmthanh "Sàn sạt".

hắnmặc hạ bào lam nhạt, lưng áo mảnh khảnh nhuyễn đao màu đen, lộ ra mặt có chút tái nhợt cùng môi đỏ tươi, thoạt nhìn có chút cảm giác yếu đuối.

Triệu Dương nghe vậy, rất nhanh hành lễ cha mẹ, liền chạyđimất.

Triệu Đàn nhắm mắt lại, mưa bụi trong trẻo nhưng lạnh lùng rơi vàotrênmặt của nàng, ngứa ngáy lành lạnh, thân thể của nàng mềm nhũn ra, cảm thấy cứng rắn của Liễu Ly nhếch lên.

"thậtsự?" Liễu Ly bóp eo Triệu Đàn, đem Triệu Đàn chống đỡtrêncây cột tại hành lang, cúi đầu xuống, lại lần nữa hôn Triệu Đàn.

Triệu Đàn từ vị trí của mình,điđến bên người Triệu Dương,mộtbên duỗi quyền giúp đỡ Triệu Dươngnhẹnhàng đấm lưng,mộtbên ôn nhunói: "Bánh trôi ca ca của ta, ngươinóicho ta biết chuyện của cậu Liễu Liênđi!"

Liễu Ly buông lỏng ra môi của nàng, cánh tay như trước nắm cả bờ eo của nàng, để ngừa nàng tétrênmặt đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Liễu Ly vẫnkhôngnhúc nhích,hắnchắp tay sau lưng đứng ở nơi đó, nhìn Triệu Đàn,nhẹnhàng kêu: "Triệu Đàn!"

Giống như cảm nhận được cái nhìn chăm chú, Triệu Đàn ngẩng đầu, thấy được Liễu Ly vừađiqua bình phong bằng tường xây ở cổng.

"Ách ——" Triệu Đàn trầm ngâmmộtchút, mới thành thànhthậtthậtnói, "Ta sợ ngươi mất hứng!"

Triệu Đàn rất kinh ngạc, cậu Liễu Liên những năm này đều là ở trong vương phủ đó a, cho tới bây giờ chưa nghenóiquahắnquay về cái tòa nhà kia ở.

Tuần trăng mật cònkhôngcó qua hết, tiết Trung thu mười lăm tháng tám, Liễu Ly cùng Triệu Đàn nhận được tin tức Thiên Hạo Đế nam tuần.

Triệu Đànđãlâm vào thế khó có thể khống chế, phía dưới mở rộng đến toàn thân rung động lắc lư ở bên trong, chỉ có thể nức nở mặc cho Liễu Ly khống chế tiến công chính mình.

Liễu Ly cũng nhịnkhôngđược nữa,hắnkhôngcóđiqua hành lang, đội mưa bước nhanh xuyên qua đình việnđitới.

Chờhắnbuông Triệu Đàn ra, môi Triệu Đànđãsưng lên.

Triệu Dương tuyệt đối là cầm tinh con c·h·ó, giỏi về truy tìm tung túc.

Triệu Đàn nhận được tin tức Tam ca truyền đến,khôngbiết làm sao, nhưng có chút cảm giác e sợ, cũngkhôngcóđira ngoài nghênh đón.

Lúc chiều, Triệu Đàn cùng Liễu Ly ngủ trưa ở Trúc viên. Ngủ trưa xong, Triệu Đàn cùng Liễu Ly bị Chu thái phi phái người mời sang Đàn Hương các.

Triệu Đàn nhìnhắn, sương mù trong mắt to rút cuộc ngưng kết thành nước mắt, nàng mở trừng hai mắt, nước mắt "Đổ rào rào" rơi xuống.

Lời ấy của Triệu Đàn giống như lửa cháy đổ thêm dầu, Liễu Ly mềm lòng rung động, càng thêm ra sức, đè ởtrênngười Triệu Đàn, ra sức cày cấy, thẳng đến cao triều.

Triệu Đàn nhớrõngày nàng cùng hồ ly ca ca kết hôn, cũng làmộtngày như thế này, bầu trời mưa rơi lác đác, giónhẹquét, tuy là mùa hạ, cũng rất mát mẻ.

Liễu Ly rút cuộc thả Triệu Đàn, đem Triệu Đàn thảtrênmặt đất.hắnmỉm cười nhìn mặt nàng đỏ bừng,nhẹnhàngnói: "Nhớ takhông, muội muội?"

hắnkhôngthểkhôngthử qua gia pháp bắt Triệu Dương hầu hạ, thế nhưng Triệu Dương chạy trốn quá là nhanh!

Liễu Ly ởtrênngười Triệu Đànkhôngtự chủ xoắn lại, rút cuộc đạt đến đỉnh, đè Triệu Đàn ngã xuống giường.

Còn lại chỉ có trái hồng mềm Tam ca Triệu Dương rồi!

Triệu Dương thân thể vừa trượt, muốn chạy trốn.

Triệu Đàn bịhắnhôn sưng cặp môi đỏ mọng, khẩn trương mà thở hào hển.

Trong lòng củahắnấm áp, cúi người từ phía sau lưng ôm lấy Triệu Đàn, ở vành tai Triệu Đàn hônmộtcái,nóigiọng khàn khàn: "Ngoan!" Sau đó ngậm lấy vành tai mềm của Triệu Đàn.hắnpháthiện, vành tai cùng n*m v* đều là chỗ Triệu Đàn cực kỳ mẫn cảm, hônmộtchút liền đ*ng t*nhkhôngthôi.

Triệu Đànđangđứng ở trước bàn trang điểm tháo trâm cài tóc, Liễu Ly cởi áo ngoài, có chút hăng hái mà giúp nàng.

Triệu Đàn đuổi theo Liễu Ly hỏi, Liễu Ly cười nhưngkhôngnói,khôngchịu nhiều lời.

Liễu Ly pháthiệnTriệu Đànđãkhônghề chải tóc dành cho nữ tử chưa lập gia đình, mà là chải búi tóc dành cho phụ nhân.

Nàng phía trước dẫn đường, dẫn Triệu Đàn cùng Liễu Ly đem Đàn Hương các từ trong ra ngoài,đithăm thúmộtphen, vẫn chưa thỏa mãn nói: "Đàn Hương các cũng là trong ngoài hai bộ viện, hai người các ngươi ở tại nội viện, ngoại viện cho đám nha hoàn bà tử ở!"

Triệu Đàn hỏi Liễu Ly chuyện bị thương, Liễu Ly hời hợt nói: "khôngcó gì, có sư phụ giúp ta chữa thương, sớmđãkhỏe rồi!"

Chu thái phi dung xong cơm trưa là bắt đầu chỉ huy người chỉnh đốn sửa sang lại Đàn Hương các, bận rộn đến trưa, cuối cùng cũng có thành tựu, vội vàng phái người mời nữ nhi nữ tế đến xem.

nóiđến "Muội muội", giọngnóihắncó chút khiêu khích, hàm chứamộttia mị hoặc.

Triệu Đàn pháthiệnThần Longkhôngthấy đầu đuôi Tam ca Triệu Dương đều thành thànhthậtthậtđangngồi, thế nhưngkhôngthấy cậu Liễu Liên, vội hỏi mẫu thân cậu Liễu Liên ở nơi nào.

Nàng mặc dù tuổinhỏ, nhưng cũng biết nam nhân cũng đều là có lòng tự trọng,khôngmuốn đả thương lòng tự trọng Liễu Ly.

Hạ Mạt khí trời đầu thu, vẫn còn mưa, nhưngthậtra là có chút mát mẻ, thế nhưng là trong màn lại ôn hòa như xuân.

Liễu Ly ôm lấy Triệu Đàn, gắt gao mà đem Triệu Đàn áp vào trong lòng ngực của mình. Trong nháy mắt đó, trong lòng củahắncảm thấy tràn đầy thỏa mãn chưa từng có—— Triệu Đàn lấp đầy lòng củahắn, khiến chohắnđãthànhmộtngười hoàn chỉnh thực thụ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngày hôm sau, mưađãtạnh, trời xanh mây trắng,khôngkhí tươi mát, Liễu Ly mang theo Triệu Đànđithăm hỏi nhạc phụ nhạc mẫu.

Liễu Lykhôngcó giống thường ngày ôn nhu như vậy, mà là bá đạo, nặng nề mà hôn lên Triệu Đàn, dùng sức mà l**m láp m*t vào, gắt gao dây dưa với Triệu Đàn.

Triệu Đàn khi...tỉnh lại, trờiđãtối rồi.

hắnđiđến hành lang ở, vươn hai tay.

Ngườimộtnhà tụ họp cùngmộtchỗ dùng cơm trưa.

hắnôm lấy nàng, chân dài bướcđi, tiến vào phòng ngủ—— hôm nay là phòng ngủ Triệu Đàn rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Triệu Đàn sóng mắt lưu chuyển, nhìn Triệu Dương, vẻ mặt cười lấy lòng.

Triệu Đàn thế mới biết, mẫu thân ở Phúc Thọ phường phốnhỏYến tử cho mình cùng Liễu Ly đặt muamộtcái tòa nhà rồi, ngay tại bên cạnh tòa nhà của cậu Liễu Liên. Trong nội tâm nàng đại hỉ, lại cẩn thận nhìn Liễu Ly, muốn nhìn phản ứng Liễu Lymộtchút.

Tác giảnóira suy nghĩ của mình: Thiên Hạo Đế tới làm cái gì đây?

Chu Tử kêumộttiếng " Liễu Ly ngoan ", cười híp mắt từ trong tay Lập Xuân lấymộtphong bao lì xì, cho Liễu Ly.

Liễu Ly nở nụ cười, cánh tay ôm Triệu Đàn, cái cằm đặt ở đỉnh đầu Triệu Đàn, v**t v* tóc đen như mây mềm mại của Triệu Đàn: "khôngcho Triệu Dương hả giận, hônsựhai tasẽkhôngdễ dàng được bọnhắnthừa nhận như vậy!"

Gió xuân phơi phới, toàn thân Triệu Đàn ở cao triều trực tiếp rơi vào choáng váng, lúc Liễu Ly va chạm chỉ có thể oán trách Liễu Lymộtcâu: "Hồ ly... Hồ ly ca ca..... Ngươi muốn... Muốn làm hư... Ta..."

Triệu Đàn nhìn nhìn phụ thân chuyên tâm thưởng thức trà, tâm tư chuyểnmộtvòng,khôngdám đánh chủ ý lên phụ thân —— nàng biết phụ thân mình phiền nhất những thứ bát quái này, biếtrõcũngsẽkhôngnói, hà tất tự đòi mất mặt?

Chu Tử cườinói: "Cậu Liễu Liên đêm quakhôngchịu ở trong phủ,hắntrở về ở tòa nhà phường Phúc Thọ phốnhỏYến Tử!"

Triệu Đàn biết mìnhđãkết hôn rồi, tuy nhiên lạikhôngcó chút cảm giác chânthậtnào. Nàng đứng ở hành lang Trúc viên, nhìn trúc xanh trước mắt đong đưa, trong đầu trống rỗng.

Liễu Ly miệngnói: "Tiểu tế Liễu Ly, bái kiến nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân!"

Đến ban đêm, cả hai trở về Trúc viên.

"Thực xin lỗi!" Triệu Đàn thay Tam ca Triệu Dương xin lỗi, nàng đứng dậy, dúi đầu vào trong lồng ngực sạchsẽbóng loáng của Liễu Ly, toàn thân dán chặt lấy Liễu Ly.

hắnthậtra là có rất nhiều tài sản, ở Nhuận Dương nội thành cũng có tòa nhà, thế nhưng làkhôngmuốn trái ý nhạc mẫu, sợ Triệu Đàn mất hứng. Thấy Triệu Đàn có chút khẩn trương mà nhìn chính mình,hắngật đầu cười.

Môi củahắnhơi lạnh ướt át, môi Triệu Đàn nóng như lửa.

Hai ngườithìthầm trò chuyện với nhau, cảm thấynóira được ôn hòa thoải mái dễ chịu.

"Ta cùng Triệu Dương vẫn luôn cùng sư phụ liên hệ, tinh vệ của sư phụ đều do ta trông nom lắm!"

Đại khái là nghẹn lâu rồi, lần đầu tiênhắnvừa mới vào liền b*n r*, cho nên lần này giống như đặc biệt duy trì lâu hơn.

Triệu Đàn quỳtrêngiường đưa lưng về phía Liễu Ly, mặt vùi vào gối đầu mềm mại, sau lưng là Liễu Ly va chạm phát ra từng tiếng gào thét đứt quãng.

Triệu Dươngđangăn canh, bị muội muội nhìn như vậy, trong nội tâm cảnh báo vang lên, con mắt nhìn lướt qua đại môn chánh đường, tìm kiếm đường mà chạy là tốt nhất, nhưngtrênmặt là bất động thanh sắc, như trước bốn bề yên tĩnh mà uống canh nóng.

Liễu Ly ngủ nghiêng thân thể, tay củahắnúp lấy n*m v* Triệu Đàn, chân dàihắnđặt ởtrênđùi Triệu Đàn.

Triệu Đàn mặt càng đỏ hơn, con mắt quả thực muốn chảy ra nước, nàng rủ xuống tầm mắt: "Nhớ."

Liễu Ly mỉm cười cám ơn nhạc mẫu.

Liễu Ly đứng ở tường xây làm bình phong ở cổng bên cạnh, nhìn Triệu Đàn đứng xa xa ở dưới hành lang.

mộtbên Triệu Dương nghe được cái chữ "Ngoan" kia, cảm thấy mẫu thânthậtsựlà đủ buồn nôn rồi,khôngkhỏi nhíu mày.

"Ngươi làm sao tìm được cậu Liễu Liên đến?"mộtlát sau, Triệu Đàn tò mò hỏi.

Hai người tỉnh dậy, lạikhôngmuốn rời giường, cómộtcâukhôngcómộtcâu mànóichuyện.

Liễu Ly cưng chiều mà nhìn nàng, cúi đầu ở môi nàng mổmộtcái: "Tiểu đồ ngốc!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Triệu Đàn sắc mặt trắng bệch, mắt to đen nhánh như phủ rồimộttầng sương mù mờ mịt, lẳng lặng nhìnhắn.

trênthân hai người đềukhôngcó mặc quần áo, da thịt tr*n tr** dán chặt lấy nhau, cómộtloại rất khác biệt thoải mái dễ chịu.

hắnbiếtrõ, mình là đấukhônglạicôemgáinày —— luận tài ănnói,hắnnóikhônglại muội muội; luận võ lực,hắnkhôngnỡ động thủ với muội muộimộtđầu ngón tay —— như vậy, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có chạy thoát!

Chương 46 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ai biết Chu Tử hiểurõnhất con của mình, vẻ mặt cười: " Bánh trôi ngoan của mẹ, lúc nàothìmang vợ về cho mẫu thân a?"

"Triệu Đàn, ngươi ban ngày nhìn ta làm gì?" Liễu Ly cười hỏi.

Nha hoàn ở bên trong viện bày xong trà bánh dưới kệ bồ đào. Chu thái phi mang theo nữ nhi nữ tế ngồi xuống uống trà, lạinóiđến vấn đề phòng ở.

hắnhôn Triệu Đàn.

Liễu Ly biếtrõTriệu Đàn săn sóc chính mình, thế nhưng là nghe chính miệng nàngnóira, dù sao vẫn là bất đồng.

Liễu Lyđãb*n r*mộtlần rồi.

"Ân."

Mưa bất giác ngày càng lớn hơn, bão tố tập kích rừng trúc Trúc viên, phát ra tiếng vangthậtlớn.

Gần hai thángkhônggặp, Liễu Ly tựa hồ gầyđikhôngít.

Triệu Dương đứng ởmộtbên, hậm hực mà "Hừ" rồimộttiếng.

Triệu Trinh cùng Chu Tử ngồi ở phíatrên.

Nhìn bóng lưng Tam ca như mây trôi nước chảy kì thực chạy trối c·h·ế·t, Triệu Đàn đành phải dậm chân.

Triệu Đàn nhào vào trong ngực củahắn.

lòng củahắnbỗng dưng co rụt lại,mộtcảm giác tức giậnkhôngthở được—— đây là nữ nhân củahắna!

Dường như vẫn là đầu hạ, trong nháy mắt thời gian trôi qua,đãlà Hạ Mạt rồi.

Lần này,hắnhôn càng sâu,mộttay ôm cả eo Triệu Đàn làm cho nàng sát nhập vào chính mình,mộttay vươn vào vạt áo mỏng của Triệu Đàn, cách áo ngực bóp nắn, nắm lấy ngực Triệu Đàn.

Triệu Trinh mặtkhôngthay đổi nhìn mình cái con rể tiện nghi này, lông mày cau lại; Chu Tử mặt mày hớn hở nhìnmộtđôi bích nhân Liễu Ly cùng Triệu Đàn, lòng tràn đầy vui mừng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46