Thiên Chi Kiều Nữ - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức
Đông Thiên Liễu Diệp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Mỹ nữ bắt trai đẹp ngủ cùng
Bánh Hấpnhỏrất nhanh ngủ rồi.
"Về sau,hắngặp đượcmộtsư phụ rất tốt, sư phụ rất có bản lĩnh,đãdạyhắnrất nhiều thứ..."
Sư phụ,khôngthể bán đứng đồ đệ như vậy chứ!
Ngoài cửa sổ Liễu Ly: "..."
Vân Thải Nghiên cúi người cười tủm tỉm, duỗi ra ngón tay giống như hành tây non, điểmtrênchóp mũi nàngmộtcái, mỉm cườinói: "được! Ngày mai buổi sáng gặp ở chỗ này!"
Liễu Ly trơ mắt nhìn cửa sổ bị mở ra,mộtvật thể màu trắng bị némđira, tiếp theo "Ầm"mộttiếng, cửa sổ bị đóng lại rồi.
"Sáng sáng?" Liễu Liên nhìn xem nàng, "Là xinh đẹp a?"
Ngoài cửa sổ lắng nghe Liễu Ly, nụ cườitrênmặt lập tức đông cứng lại: "..."
Bánh Hấpnhỏđầu lưỡi có chút lớn, nàng cố gắng khiến cho chính mình phátâmrõràng: "Cậu Liễu Liên, là hình thức á!"
Liễu Ly cùng Liễu Liên giống nhau, rấtyêusạchsẽ, so với sư phụ còn cao hơn —— Liễu Liên là khiết phích,hắnnhưng là thích sạchsẽ.
Màn ThầunhỏTriệu Sam từ trong tay tên đầy tớnhỏtiếp nhận hai chồng chất đầy đồ vật, thò tayđangmuốn đẩy cửa, lại ngừng lại, con mắt mỉm cười nhìn xem Liễu Ly: "Sư đệ, nếukhôngcùngđi?"
Đại khái là vào thời điểm lúc làm tiểu ăn mày bị cái gì kích động, Liễu Ly tức nước vỡ bờ, vô cùng thích sạchsẽ. Trong phòng củahắnnhưmộthang động trắng, đồ chơi gì đó đềukhôngcó, giường chiếu cũng là màu trắng, cái chăn, ra giường, gối đầu cũng màu trắng.
Sau đó Liễu Ly liền cười.thậtra đây là lờihắnđãsớm muốnnóirồi,khôngnghĩ tới Triệu Sam giúphắnnóira.
Liễu Ly canh gác cho sư phụ ở bên ngoài, nghe vậykhôngkhỏi "PHỐC"mộtcái cười ra tiếng.
"Tốt lắm tốt lắm!" mặt trái táo của Bánh Hấpnhỏhồng đỏ bừng, bộ dáng vô cùng vui mừng.
Triệu Sam tay dài chân dàikhôngngừng giãy giụa, thế nhưng là công phu mèo ba chân, Liễu Liên giống như là cùng tiểu hài tử chơi đùa, căn bảnkhôngđể vào mắt.
Lúc trời hừng sáng, Liễu Ly tỉnh lại lần nữa —— Bánh Hấpnhỏnghiêng người nằm ngủ đối diện vớihắn, mặt chôn ở trước ngực củahắnđangngủ say.
hắnđangnghĩ ngợi tâmsự, bỗng nhiêntrênmặtmộtmảng ẩm ướt, nguyên lai là bàn taynhỏbé mềm mại của Bánh Hấpnhỏđangsờ cái cằm củahắn.
Triệu Sam vừa nhìn thấy muội muội liền mặt mày hớn hở, vội vàng đem đồ vật trong tay đều đặt ởtrêngiường sư phụ, từng kiện từng kiện đưa cho muội muội nhìn.
hắnlúckhôngnóichuyện, bộ dáng tuấn mỹ lãnh ngạo bức người mặtkhôngbiểu tình, Thần Tiếu lão Vương gia Triệu Trinh, thế nhưng hễ há miệng ra, liền hèn mọn bỉ ổi vô cùng.
"Ân,thậtsựlàmộtcâu chuyện hạnh phúc!" Bánh Hấpnhỏnhắm mắt lại, "Hồ ly ca ca, chúc ngủ ngon!"
Thân thể Bánh Hấpnhỏđầy thịt lại mềm mềm, ngồi ở trong thùng tắm nhonhỏ, vẩy nước chơi đùa rất vui vẻ.
Tuy rằng "Xinh đẹp" bị Bánh Hấpnhỏnóiđớtnóithành " hình thức", thế nhưng là Triệu Sam vẫnđangcảm thấy hạnh phúc cực kỳ, quệt mồm tới miệng Bánh Hấpnhỏmộttiếng "Ba" hônmộtcái, sau đó cầm lấy khăn lụa giúp đỡ Bánh Hấpnhỏlau tóc còn có chút ẩm ướt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đêm rất yên tĩnh. Thanhâmcủahắnbình tĩnh như nước,khônghề gợn sóng. Bánh Hấpnhỏđangngủ gục bỗng vùng dậy, vừa cố hết sức chống lại cơn buồn ngủ, vừanói: "Hồ ly ca ca, đứa bé đó sau này như thế nào?"
Tác giảnóira suy nghĩ của mình: có người ngại dài dòng, thế nhưng là mạc mạc viết rất rất sung sướng ~ hắc hắc
Nghĩ tới đây, Liễu Ly khóe miệng lại ức chếkhôngnổi mà trở lên cong cong, cúi đầu rất muốn cười.
Liễu Liên mỉm cười: "Có thể a!"
Liễu Liên nhìn Bánh Hấpnhỏđến xuất thần, nghĩ đến Bánh Hấpnhỏđángyêumộtngày kia phải xa rời mình, trong nội tâm liền khó chịu.
trênngười Bánh Hấpnhỏchỉ mặc trung y màu trắng, tóc rối bù chân trần ngồi ởtrêngiường,đangchờ cậu Liễu Liên kể chuyện trước khi ngủ, cậu Liễu Liên lại rờiđi, vốnđangkhôngvui, nhưng khi nhìn đến ca ca Liễu Ly xinh đẹpđiđến, lập tức nheo mắt lại cười: "Hồ ly ca ca!"
Triệu Sam phản ứng cực nhanh, thời điểm thân thể sắp chạm đất, hai tay khẽ chống, lộn nhàomộtcái nhảy lên rồiđira ngoài.
Liễu Ly cười chỉ chỉ cửa sổ,nói: "Sư phụ tự tay tắm rửa cho Bánh Hấpnhỏ!"
hắnnghiêng người nằm ởtrêngiường, liếc nhìn tròng mắt căng tròn của Bánh Hấpnhỏ, bắt đầu chậm rãi kể: "Ngày xưa, cómộtđứa bé trai, khi còn béđãbị cha mẹ némđi, giống như con c·h·ó ở ven đường, nhặt đồ ăn trong đống rác để ăn..."
"Bánh Hấpnhỏ, ngươi xem, đây là váy Hàm Hương Bách Hoa, đây là áo Tố La xanh nhạt, đây là..."
Lão nhân gia kêu gã sai vặt chuẩn bị nước trong phòng ngủ, tự mình cho tắm rửa cho Bánh Hấpnhỏ.
Ban đêm,hắntỉnh dậy, pháthiệnmộtcái chân béo Bánh Hấpnhỏgáctrênngười mình.
Bày ra hết quần áo váy gì gì đó, Triệu Sam lại lấy ramộthộp đựng trang sức khảm vàngthậtto,nhẹnhàngmộtấnmộtcái, nắp hộp đồ trang sức mở ra, bên trong đều là phục trang đẹp đẽ cùng đồ trang sức quý giá.
Sáng sớm thiếu niên mười lăm tuổi bị đạp bộ vị nhạy cảm, Liễu Ly bối rối trở mình, quay lưng lại với Bánh Hấpnhỏ.
Liễu Ly nhìn nàng vui mừng như vậy, trong nội tâm cũngthậtcao hứng.
Triệu Sam lại cườinói: "Ca là sợ ngươi rình coi muội muội ta, thăm dò thăm dò ngươi!"
Vấn đề ở chỗ, bàn chân béo trơn bóng của Bánh Hấpnhỏlại đạp ngay bộ vị củahắn.
Đúng lúc này, Màn ThầunhỏTriệu Samđãđến.
Chínhhắncũng nghiêng người ngủ đối mặt với Bánh Hấpnhỏ.
Liễu Ly bình tĩnh mà lấy chân Bánh Hấpnhỏra, rồi nhanh chóng ngủ lại.
Bánh Hấpnhỏlại nghiêm túcnói: "Cậu làm đúng, mẫu thân của tanóimiệng nhị ca quá đê tiện, phụ vương cũng đemhắnném ra nhiều lần!"
Liễu Liên mỉm cười, hoa đào mắt cong cong: "Cậu rất đẹp?"
hắnkể rồi kể, thời gian qua rất lâu.
Liễu Liên tựa hồkhôngthấy được, chuyên chú nhìn xem Bánh Hấpnhỏ, mắt hoa đào cong cong nhìn rất đẹp.
Liễu Liên cười: "Vẫn là Bánh Hấpnhỏcủa ta biết nghe lời!"
Liễu Ly gõ gõ ngón tay, nến "Xùy"mộttiếng liền tắt.
Liễu Liên tuy rằngđãba mươi tuổi rồi, nhưng mà giống nhưhắntu luyện nội công có quan hệ a, thoạt nhìn so với bạn cùng lứa tuổikhônglớn lắm, như cũ làmộtbộ dáng mỹ thiếu niên, mắt hoa đào sóng sánh chọc người, da thịt trắng nõn, ngay cả cái cằm cũng là đầy đặn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Liễu Ly trợn tròn mắt, rút cuộc ngủkhôngđược.
Liễu Ly im lặng mà nhìnhắn,trênmặt mang theomộtvòng bất đắc dĩ.
Nhìn cái miệngnhỏnhắn Bánh Hấpnhỏcong lên rất đángyêu, Liễu Ly tràn dầyyêuthương, cúi người lung túng hôn lên môi Bánh Hấpnhỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bánh Hấpnhỏkhờ dại cười: " cậu Liễu Liên chải đầu cho ta, nhìn rất đẹp đúngkhông?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Liễu Liên mang theo Bánh Hấpnhỏđingủ, bên ngoài thư phòng gã sai vặt lại đưa tới mật báo, cần Liễu Liên quađixử lý.
hắnmộtbên vừa lau, vừa hướng Liễu Liên lải nhải: "Sư phụ a sư phụ, ngươi cũng trưởng thành rồi, nên tìm cho ta sư mẫu kiêm mợ rồi! Nữ nhân nha, cái kia chẳng phải chuyện quan trọng! Hơn nữa, "Lưu thủy bất hủ " ngươi như vậy hao tổn, cái kia của ngươisẽxảy ranhỏgiọt..."
Liễu Ly sắp xếp cho Bánh Hấpnhỏxong, ngồi xếp bằng bên giường,mộtbên trông coi Bánh Hấpnhỏ,mộtbên nhắm mắt thổ nạp (吐纳 ta ko dịch được chỗ này), tu luyện nội công.
Liễu Ly nhìn Bánh Hấpnhỏlại cong lên cái miệngnhỏnhắn, suy nghĩmộtchút, rút cuộc tạo ramộtcái hôn ngủ ngon có thể phát raâmthanh "Ba".
"Ồ?thậtsự?" Triệu Sam mỉm cười, như gió xuân lướtnhẹ, "Tađãhơn nửa nămkhôngthấy thân thể khỏa thân của Bánh Hấpnhỏrồi!"
"khônggặpkhôngvề a!" Vân Thải Nghiên thò tay s* s**ng dây lụa quấntrênđầu Bánh Hấpnhỏmộtlát.
Liễu Liên trịnh trọng gật đầu: "Giữ lời!"
Con mắt Bánh Hấpnhỏvừa đen vừa tròn, lông mithậtdài dính nước, ướt sũng,trêngương mặt mập mạp, hai lúm đồng tiền lúcẩnlúchiện, miệngnhỏđỏ tươi trơn bóng,trênngười cũng là thịt béo ục, cánh tay mập mạptrênmặt nước vỗ nhènhẹ, vui vẻ cực kỳ.
Phía sauhắncònđitheo hai gã sai vặt, trong tay tất cả bưng lấymộtchồng chất đầy đồ vật.
Trước khi tạm biệt, mắt Bánh Hấpnhỏsáng như sao nhìn Vân Thải Nghiên, cà lămnói: "Tỷ tỷ, ngày mai còn cùng nhau chơi đùakhông?!"
"khôngđủ vang!" Bánh Hấpnhỏmở to mắt cho ý kiến.
"Ân, " Bánh Hấpnhỏdùng sức gật đầu, tóc còn có chút ẩm ướt theo động tác của nàng đung đưa, "Cậu Liễu Liên gả cho Bánh Hấpnhỏnhé, consẽđối xử tốt với cậu!"
Bánh Hấpnhỏlòng tràn đầy vui mừng, mặt có chút đỏ lên, nhưng vẫn làmộtbộkhôngcó tôm cá, khẩu khínói: "Vậy được rồi! Chính là hồ ly ca ca tốt rồi! Ai bảohắnngày thường như vậy bộ dáng, giống như Cậu Liễu Liên đây?"
Chương 4: Mỹ nữ bắt trai đẹp ngủ cùng
Bàn taynhỏbé Bánh Hấpnhỏnắm cái cằm Liễu Liên, mắt to rất chân thành mà xem kỹ Liễu Liên, nũng nịunói: "Cậu Liễu Liên, cậu thực sáng sáng!"
Triệu Sam từng kiện từng kiện mà hiến vật quý, Bánh Hấpnhỏnỗ lực mà cười, nhu thuận mà tán thưởng ca ca: "Cảm ơn ca ca, thực hình thức!"
Vân Thải Nghiên liếc mắt nhìn Liễu Liên, cườinói: "Nhìn rất đẹp!"
Liễu Lyđilên ôm lấy nàng, vừađivừanói: "Đêm nay hồ ly ca ca ngủ cùng ngươi, đượckhôngvậy?"
Liễu Ly ở bên ngoài đã nghe được toàn bộ,khôngkhỏi nâng trán thở dài: Triệu Sam này, như thế nào cái miệng lại đê tiện như vậy?
Sau khi Liễu Liên đem Triệu Sam ném ra ngoài, vội vàng an ủi Bánh Hấpnhỏ: "Cậu với nhị ca ngươinóigiỡn thôi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
hắnnhư thế nào cảm giác mình chẳng qua là lựa chọn thứ ba của Bánh Hấpnhỏđây? Hình như là bốn cái ca cakhôngđược, sư phụ cũngkhôngđược, buộc phải tuyển chọn mới chọnhắna?!
Ách? Liễu Ly sững sờ, suy nghĩmộtchút mớinói: "Vậy ca ca cũng kể chuyện cho Bánh Hấpnhỏnha, kể chuyện a!"
Liễu Ly đem Bánh Hấpnhỏđặt ở bên giường, thò tay nhấc chăn màn lên, đem Bánh Hấpnhỏthả vào, sau đó đắp kín mền. Mặc dù là mùa hè, nhưng Trúc viên nằm trong rừng trúc rậm rạp, ngược lại là mát mẻ vô cùng, thậm chí vào thời điểm ban đêm còn hơi lạnh.
Bánh Hấpnhỏnghiêng đầu, rất chân thành mà tự hỏi: "Mẫu thânnóibốn ca ca huyết thống quá thân cận,khôngthể gả cho con, vậy hồ ly ca ca có thể haykhônggả cho con?"
Liễu Liênmộtthân áo trắng, ngồi ởtrênghế im lặng múc nước, giúp đỡ Bánh Hấpnhỏcọ rửa thân thể.
Bánh Hấpnhỏrất vui vẻ, ngưỡng mặt lên nhìn xem Liễu Liên, mắt to nháy nháy: "Cậunóilời giữ lời?"
Liễu Ly khinh bỉ nhìnhắn.
Từnhỏđitheo cha mẹ ngủ, khi cha mẹ rời nhàthìBánh Hấpnhỏđitheo phía sau cậu Liễu Liên ngủ, theo thói quen chen người ngủ.
Liễu Liên: "..."
Buổi tối, Lập Xuân mang theo hai tiểu nha hoànđivào Trúc viên chăm sóc tiểu quận chúa, Liễu Liên cự tuyệt.
Nàng trong giấc mộng tiếp tục tới gần Liễu Ly, chân béo lần nữa đạp b* m*ng Liễu Ly, lúc này mới hài lòng ngủ.
Dứt lời, Triệu Sam dương dương đắc ý mà đẩy cửa tiến vào, còn tỉ mỉ giữ cửa cho kín. Liễu Ly đứng ở bên ngoài, nghe được bên trong vang lên thanhâmcửa phòng bị cài then, đầukhôngkhỏi xám xịt —— muội tử ngươi mới ba tuổi rưỡi? Tađãmười bốn tuổi, cũngkhôngphảiyêuthích trẻ con!
Liễu Ly tại nằm xuống bên cạnh nàng.
Liễu Liên múcmộtgáo nước ấm tưới lên lưng béo Bánh Hấpnhỏlộ ratrênmặt nước, sau đó rất kiên nhẫnnói: "Cậu Liễu Liên quá già rồi,khôngthể gả cho con, con đổi ngườiđi!"
Triệu Sam hôm nay mười bốn tuổi, dáng người vừa ốm vừa cao, giống như Thanh Trúcđangnhổ giò, tướng mạo càng thêm tuấn mỹ, mặc áo bào hoa râm mùa hạ màu tối, bộ dạng rất là tiêu sái, tay áo như gióđãđitới.
Hắnkhôngcó cơ hộinóixong, tay trái Liễu Liên nắm chặt thắt lưng củahắnđemhắnxách đến bên cửa sổ, đưa tay phải ra mở ra cửa sổ.
Sau nửa ngày,hắnnghe đượcâmthanh rụt rè của Bánh Hấpnhỏ: "Hồ ly ca ca, Cậu Liễu Liên trước khi ngủ đều kể chuyện xưa cho Bánh Hấpnhỏđấy!"
Liễu Liên đành phải đem Bánh Hấpnhỏgiao cho Liễu Ly, mìnhthìđitheo gã sai vặt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.