Thiên Chi Kiều Nữ - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức
Đông Thiên Liễu Diệp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36
Nàng vừađi,mộtbên cùng cáicônương kia cố sức mà trao đổi.
Tiến vào Đông Xukhôngbao lâu, đợi thảo nguyên trước mắt biến thành vùng đất bằng phẳng, Triệu Đànsẽcùng vị Lan Nhãcônương kỳ lạ này tách ra.
Nàng cái khác đềunóicà lăm, chỉ có "Triệu Dương" hai chữnóiđược rấtrõràng.
Triệu Đàn vô cùngyêuthích đại thảo nguyên màu xanh ngàn dặm này, chỉ cảm thấy khắp nơi xanh biếc,nhẹnhàng chảy đến chân trời, nàng hướng về bầu trời phương Đông, thúc ngựa chạy tới.
Nam An Vươngmộtđoàn người đến kim kinh,đãlà cuối tháng năm.
Trước khiđi, Tổng đốc Tây Bắc Ngọc Thanh đưa tiễn, Triệu Tử cùnghắnlén lútnóichuyện với nhau vài câu, mới biết được Ngọc Thanhđãcùng mẹ cả cùng huynh trưởng ở riêng.
Chương 36
Đầu tháng sáumộtngày hôm đó, Triệu Đàn rút cuộc thăm dò được Úy Vương Trúc SanhđiLiễu Hồ ở kinh đô Tây Môn, vội vàng mang theo Tô Ngưng Tô Dung cùng Thủy Chỉ đuổi tới.
Đây làmộtbuổi tốikhôngcó trăng sáng, chung quanhmộtmảnh đen kịt.
Nam tử kia cũngđitheo ra ngoài.
Tô Ngưngnhỏgiọng đối với Tô Dungnóira: "Người kia hình như là Liễu thị vệ?"
Chi nương tựa lưng vào ghế ngồi, bộ dáng rất buông lỏng.
Ngọc Thanh khí sắc so sánh với lần gặp mặtđãkhá nhiều, thái độ cũng rấtnhẹnhàng,hắnlại cườinói: " Nam nhân tốtkhôngchia nhà ăn riêng, congáitốt lấy chồng dung lúc " thần tỉnh ngộ đượcđãchậm, hy vọng còn có thể vãn hồi!"
Ra đến Liễu Hồ, Triệu Đàn khôi phục nữ trang, kêu Thủy Chỉ hỗ trợ, ăn mặcthậtxinh đẹpđigặp hồ ly ca ca.
Vịcônương nàynóiHán ngữthậtsựkhôngđược tốt lắm, nàng nhìn Triệu Đàn, lại hỏi: "Vậy các ngươi... Nghe... Nghenói... Qua... Triệu Dương... Người này... cókhông?"
cônương mặc áo trắng nhìn rất là buồn tẻ, cómộtloại cảm giác lẻ loi, Triệu Đàn dù cảm thấy nàng cũng là người Đại Kim, lại cũngkhôngdám tùy tiện đến gần nàng.
Triệu Đàn bị kích độngđitới ven hồ Liễu Hồ, đứng ở bên hồ nhìn lại nhìn, nhìn quanh hồmộtvòng lạimộtvòng, rút cuộc thấy được họa thuyền có huy hiệu Úy Vương phủ.
hắnmuốn đem Chi nương kêu ra, chất vấn vì cái gì phụhắn;hắnmuốn đem người nam nhân kiamộtquyền đánh c·h·ế·t, giải mối hận trong lòng;hắnmuốn phóng hỏa đốtđicái chỗ này, cho hết thảy biến thành tro tàn..
Triệu Đàn thấy ngồi đối diện Liễu Ly làmộtmỹ mạo nữ tử tuổi khoảng hai mươi,đangcườinóitự nhiên đối mặt với Liễu Ly, ngón tay non mịn còn cầmmộtcái ly sứ men xanh, hướng Liễu Lynóicâu gì.
Ly khai Đạo Dương, bốn người thẳng đến phương Đông màđi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Triệu Tử ngồitrênlưng ngựa, đứng ở ngoài tường nhà mới Chi nương.
Thủy Chỉ hítmộthơi, cất cao giọngnói: "Trước khiđi, bệ hạnóirõnô tài, "Mọi thứ lấy Minh Châu quận chúa làm chủ!" "
Triệu Đàn cười tủm tỉm lấy ramộtkhối kim bài Thiên Hạo Đế "Như trẫm đích thân tới", ở trước mắt Tô Dung Tô Ngưng Thủy Chỉ chuyểnmộtvòng, vẻ mặt trịnh trọng, sau đó nhìn Thủy Chỉ,nói: "Thủy Chỉ, bệ hạ trước khiđikhai dặn dò cái gì?"
Lần này Triệu Tử đến Tây Bắc thị sát, nguyên là cùng Thiên Hạo Đế ở hành cung suối nước nóng nhận được cấp báo phía saumộtlần bí mật hành động,khôngnghĩ tớisẽkéo dài mấy tháng.
Đầu họa thuyền lúc này cách chỗ Triệu Đàn bên cạnh bờ có chút xa, từ xa xa Triệu Đàn trông thấy mấy người bên song cửa sổđangnóichuyện,mộtngười trong đó thân mặc bạch y, rất giống hồ ly ca ca. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Họa thuyền đúng lúc là hướng bên này chạy, kcách Triệu Đàn càng ngày càng gần, nàng rút cuộc nhìnrõràng, người nọ ngồi ở bên cửa sổ tóc đen như mây áo trắng như tuyết,thậtlà hồ ly ca ca!
Bởi vì là mùa hạ, cửa nhà chính mở rộng ra y, Triệu Tử thấy Chi nương trong phòng ngồi dựa vào cửa.
hắnđem nước rửa chân đổ xuống sân, mang theo chậu gỗ trở về.
Triệu Đànnhẹgật đầu. Nàng mới nhìnrõcônương này tuy rằng mặc quần áo màu trắng kiểu dáng Đại Kim, nhưng mà ngũ quan lập thể da thịt trắng nõn, con mắt cũng là màu nâu nhạt, cực kỳ xinh đẹp,rõràngkhôngphải người Hán!
Tô Ngưng Tô Dung đành phảitrênngựa khom mình hành lễ: "Vâng!"
Triệu Tử ngồitrênlưng ngựa, trong nội tâm có chua xót, ngắn ngủn mấy tháng, lại người và vậtkhôngcòn cảm giác.
Tô Dung vừa mới đưa ra kháng nghị: "Bệ hạ nhắn nhủ là hộ tống quận chúa người đến Đạo Dương..."
Tô Dung, Tô Ngưng cùng Thủy Chỉ vội vàngđitheo.
Triệu Đàn hai tay khép lại, nhìn họa thuyền càng chạy nhanh càng gần, lớn tiếng hô lên: "Hồ ly ca ca —— "
Cảm thấykhôngsai biệt lắm, Triệu Đàn giống như vô tình ý mà hỏi thăm: "Ngươi tìm Triệu Dương làm cái gì?"
Tiếng đàn đầu ngựa du dương vọng lại dưới ánh trăng, tiếng đàn trong trẻo tản mạn khắp nơi nhưng lạnh lùng trongkhôngkhí. Bầy ngựa yên lặng ở bên trong, ngẫu nhiên truyền ra vài tiếng tiếng Hi..i...iiii, vọng lạitrênthảo nguyên yên tĩnh, tăng thêm vài phần bi tráng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ban đêm, bọnhắnliền ngủ bên hồ Bối Luân, chuẩn bị ngày mai dọc theo ven bờ hồ Bối Luân tiến vào biên giới Đông Xu.
Triệu Đàn cho tới bây giờ chưa thấy qua cảnh sắc như vậy, dưới ánh trăng thảo nguyên, trường điệu (thơtrên90 chữ) trong trẻo nhưng lạnh lùng, làm nàng dường như bước vào chốn huyền diệu. Trong đêm thảo nguyên trong trẻo nhưng lạnh lùng này, Triệu Đàn lần đầu tiên tiếp cận nội tâm Liễu Ly—— cái loại nàykhôngcó bầu bạnmộtthânmộtmìnhcôđộc.
Cỡi ngựatrênquan đạo Bạch Dương, Tô Dung bọnhắncho rằng Minh Châu quận chúa muốn dựa theo kế hoạchđithị sát cây lúa Dương Phủ Đông hai mươi dặm đồng cỏ, Triệu Đàn lại thừa cơ muốnđihướng đông, tiến vào biên cương Đông Xu, sau đó thẳng vào kinh đô Đông Xu.
Thấymộtmàn như vậy, Triệu Đàn tâm tính thiện lương giống như bị cái già nghẹn lấy, đến mức khó chịu. Nàng sững sờ mà nhìn về phía trước, nhìn qua đội trai tàigáisắc ông trời tác hợp cho hai người, cái mũi ê ẩm, con mắt chát chát.
Triệu Tử lòng chua xót chua, trái tim co lại.
Thuận theo bọn hắn dần dần tới Đông Hành,đitớiđitới, cây cối càng ngày càng ít, mảng lớn mảng lớn thảo nguyên xuấthiệnở trước mắt.
Nam tử kia ngồi xổm phía trước, giúp đỡ Chi nương xoa chân.
mộtnam thanh niên dáng người trung đẳng từ trong buồngđira, cầmmộtkhối vải bố bọc chân Chi nương lại, đặt ởtrêncạnh ghế đẩu, sau đó bưng chậu gỗ ra viện.
Tô Ngưng: "Như vậy mỹ mạo nữ tử đối diện với Liễu thị vệ là người thế nào?"
Triệu Tử nhai nuốt lấy câu kia của Ngọc Thanh "Thần tỉnh ngộ được có chútđãchậm, hy vọng còn có thể vãn hồi", suất lĩnh đại đội nhân mã xuất phát rời Mặc Thành.
Đầu tháng năm, bốn người Triệu Đàn rút cuộc tới kinh đô.
Hồ ly cũng cười cười, tiếp nhận ly uốngmộthơi cạn sạch.
Lúc này, Tô Ngưngđãđem ngựa của nàng dắtđiqua.
Hai người bọn họ tuy rằng làm ra bộ dạng châu đầu ghé tai, nhưng lại thanhâmkia to đến mức Triệu Đàn đều nghe được rành mạch.
Thảo nguyên quá lớn, nửa tháng sau, nhóm người Triệu Đàn mới tới hồ Bối Luân nơi giao nhau giữa Đông Xu và Đại Kim.
Triệu Tử nhớrõchân Chi nương mượt mà, thịt núc ních.
Hồi cung giao nộp ý chỉ, Triệu Tử trở lại Vương Phủ hướng tổ mẫu thỉnh an, sau đó cùng tổ mẫu dùng bữa tối. Chờ tổ mẫu ngủ, Triệu Tử mớiđira Vương Phủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Triệu Đàn trước tìm hiểu vị trí Úy Vương phủ, sau đó ở phụ cận Úy Vương phủ tìm nhà tên là khách sạn Thanh Sơn đại khách sạn ở đây, sau đó bắt đầu nghĩ biện pháp nghe ngóng hành tung Úy Vương Trúc Sanh—— Triệu Đànkhôngmuốn trực tiếp đến thăm, nàng muốn tạomộtcuộc gặp gỡ lãng mạn.
Ánh trăng bao phủ thảo nguyên vô biên, ở bên hồ Bối Luân, mấy cái lều vải nằm rải rác, có người đố lên đống lửa, mọi người đều bao vây xung quanh.
hắnkhôngcóđingõnhỏDã Kê Tháp, mà là dướisựhướng dẫn của ám vệ Tôn Tam cùng Hứa Nhị,đitới phía sau phủ nha môn Kinh Triệu.
Triệu Đàn đắc ý nhìn Tô Dung Tô Ngưng.
Tháng tư chim bay đầy trời, Triệu Đàn mang theo Tô Dung Tô Ngưng cùng Thủy Chỉđãra khỏi kim kinh; tháng năm chim quốc kếu, đoàn người Triệu Đàn rút cuộc tới đông biên cương thủ phủ Đạo Dương.
Lòng của nàng bắt đầu "thình thịch" nhảy lên, khuôn mặt cũng có chút cay xè, con mắt nhìn chằm chằm vào cái họa thuyền kia.
Tựa như cậu Liễu Liên cùng Liễu Ly kể, bầu trời thảo nguyên đông biên cương so với nơi khác càng xanh hơn,mộtmảnh thảo nguyên trải dàikhôngngừng, ởtrêntrời vô hạn mà mở rộng, đối với thảo nguyên to đến vô biên vô hạn mànói, tựa như màu xanh lá của sóng biển, rất nhanh liền biến mấtkhôngcòn thấy bóng dáng tăm hơi.
Triệu Đàn nghe nàng nhắc tới tên Tam ca Triệu Dương, trong nội tâm cảnh giác,trênmặt lại lặng lẽnói: "Triệu Dương? Chưa từng có nghenóiqua!"
Thời điểm xuất phát sáng sớm ngày thứ hai, vịcônương này thấy được bốn người Triệu Đàn, trực tiếpđitới,nóitiếng Hánkhôngthuần thục: "Các ngươi là... Từ... Đông Xu... Tới?"
Tô Dung: "khôngphải giống như, cái kia chính là Liễu thị vệ!"
hắnkhôngbiếtnóicâu gì, chọc cho Chi nương k cười hanh kháchkhôngngừng, mang giầy vào liền hướngđira ngoài phòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ở Đạo Dương nghỉ ngơi chỉnh đốn,mộtchủ ba bộc lại xuất phát.
Đứng ở sau lưng nàng Tô Ngưng Tô Dung cũng đều nhận ra Liễu Ly.
Triệu Đàn vốn trong nội tâmđangkhổ sở, nghe xong đối thoại của hai kẻ dở hơi, ngược lại thanh tỉnhmộtít, nàng nghĩ: mặc kệ làthậtlà giả, dù sao cũng phải hỏi hồ ly ca ca rồi hãynói!
Tác giảnóira suy nghĩ của mình: Canh [2] ~
mộtvị lão nhân thảo nguyên, kéo đàn đầu ngựa (nhạc cụ hai dây của dân tộc Mông Cổ,trênđầu cần đàn có chạm hình đầu ngựa).
Triệu Tử lẳng lặng nhìn.
Chân của nàng ngâm trong chậu gỗ trước mặt, tựa hồđangrửa chân.
mộtnhà ba gian, chính giữa nhà chính cùng phòng ngủ phía đông đều có ánh sáng lộ ra, xem ra đều sáng đèn.
Cáicônương nàytrênmặtmộtmảnh trong trẻo nhưng lạnh lùngkhôngnhận ra: "Ta muốn hỏimộtchút,hắntại sao phải rời khỏi Côn Lôn Sơn."
Triệu Đàn pháthiệnlữ nhân ở bên trongđangmặc trang phục Đông Xu hoa lệ, xen lẫnmộtcônương áo trắng.
Đầu hạ ở Liễu Hồ, cây xanh bao quanh núi xanh mờ ảo,trênmặt hồ xanh biếc yên ả gần gần xa xa nổi mấy cái thuyền hoa,âmthanh ca hát vui cười xa xa truyền đến.
Đến nơi này, đầu óchắntrong hết lần này tới lần khác nhớ tới tình cảnh Chi nương rửa chân trước kia.
Kinh Thành nguy nga xa xađãnhìn thấy rồi.
Tô Dung: "Xem ra đưa tình nhìn nhau tình chàng ý thiếp đấy, sợ là người trong lòng củahắna!"
Triệu Đàn đồng ý leo lên ngựa, cùng cáicônương kiađisong song.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.