Thiên Chi Kiều Nữ - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức
Đông Thiên Liễu Diệp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Mới gặp gỡ, Đông Xu cầu thân
Nàngđitheo Triệu Tử hướng cái sạp hàng canh chua sủi cảo kiađitới.
Mùa đôngđãđến, đông chí ngày ấy tuyết rơi nhiều. Màn đêm buông xuống, Nam An Vương Triệu Tử xử lý xong côngsự, đến Trúc viên gặp Triệu Đàn.
Mặt của nàng chôn vào trước ngực đại ca, yên lặng rơi lệ.
hắnchỉ cómộtngười muội muội là Triệu Đàn, cho nên Triệu Đàn nhất định phải hạnh phúc.
Liễu Ly dường nhưsẽkhôngtồn tại ở Nam An Vương phủ.
Dứt lời, Triệu Tử quay ngườiđira.
Triệu Đàn vội vàng đem cái thỏi bạc kia nhét vào trong tay chi nương, đuổi theo.
Đại ca Triệu Tử cùng nhị ca Triệu Sam cũng thường xuyên tới đây cùng nàng, đưa nàng lễ vật, hoặc là mang nàngđira ngoài du lịch.
Ban ngày, Triệu Đànđitheo phụ thân Triệu Trinh tản bộ, cùngmộtchỗ cưỡi ngựa, cùng nhauđihọc; buổi tối, Triệu Đàn theo mẫu thân học thêu thùa may vá, ăn thức ăn ngon mẫu thân tự tay làm.
Triệu Đàn thò tay qua kéo tay phải ca ca, đặt ởtrênđầu gối của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
hắnquay người muốnđigấp, lại xoay người lại: "Ta vừa nhận được tin báo, hoàng thái tử Đông Xu Trúc Tranh cùng Úy Vương Trúc Sanhđãtừ kinh đô xuất phát, bọnhắnchuẩn bị đến Đại Kim tham gia đại điển giao thừa, cũng cầu lấy quận chúa Đại Kim làm vợ, củng cố vững chắc bang giao hai nước."
Triệu Đànđãrõrồi, nàng thấy lưng chi nương có chút phát run,mộtcỗ thương tiếc tự nhiên sinh ra.
Tin tức Liễu Ly liên tiếp truyền đến.
Sau khi ngồi xuống, Triệu Tử mới có hỏi: "Chi nương, thúc phụ ngươi đâu?"
Triệu Tử đem Triệu Đàn bế lên, hướng Trúc viênđiđến.
Chi nươngkhôngđợi Triệu Tử phân phó, giúp Triệu Tử thêmmộtmuôi nước nóng, sau đónói: "Triệu đại ca, biết ngươiđãnhiều năm rồi, thường thường nghe ngươi nhắc tới muội muội, đêm nay nhưng lại là lần đầu tiên nhìn thấy lệnh muội a! Quả nhiên làmộtvịcônương duyên dángyêukiều mỹ mạo!"
"Đó là Hoàng Đế giúp ngươi áp xuống dưới,hắnkhôngmuốn ngươi lấy chồng ở xa, "Triệu Tử nhìn Triệu Đàn, "Triệu Đàn, ngươi muốnđi, ca ca cùng ngươiđi;khôngmuốnđi, chúng ta liềnkhôngrời Nhuận Dương!"
Đợi Triệu Đàn ngủ say,hắnmới từ phòng ngủ Triệu Đànđira.
"Hai chén canh chua sủi cảo,mộtchén thả nhiều ớt,mộtchénmộtchút cũngkhôngnên thả!"
Tin tức tháng tám mới nhất làhắnnhận tổ quy tông, khôi phục thân phận Úy Vương Trúc Hành mồ côi từ trong bụng mẹ của Đông Xu, kế thừa vị trí Úy Vương Trúc Hành,hắnhôm nay tên là Trúc Sanh.
"Hai chén đều thả nhiều ớt!" Triệu Đàn từ sau lưng Triệu Tử nhô đầu ra.
Vương Phi tương lai của Triệu Tử là trưởng nữ của Tổng đốc Tôn gia phía đông biên cương Tôn Tố Nhã, làmộtvịcônương có tu dưỡng vô cùng đoan trang, phụ thân của nàng Tôn gia đại quanmộtphương, tay cầm quyền hành quân chính phía đông biên cương, ba mươi năm vẫn đối với Nam An Vương phủ trung thành và tận tâm.
Triệu Tử rất chân thành mà uống nước nóng canh, mí mắt cũngkhôngcó chớpmộtcai.
Tay nghề Chi nương xác thực rất tốt, da Sủi Cảo lại mỏng, nhân bánh Sủi Cảo lại thơm ngon, tròn trịa đẹp mắt,mộtlớp rau hẹtrênnước Sủi Cảo nóng cùng nước ép ớt màu hồng hồng, vào đêm đông rét lạnh, ăn đượcmộtchén bánh sủi cảo chua cay như vậy,thậtlà vô cùng hưởng thụ.
Chi nương ngồi ngồi xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai vợ chồng nhìn Triệu Đàn cao lớnkhôngít nhưng đơn bạc như cũ, thươngyêukhôngdứt.
Lão Vương gia Triệu Trinh đối với hônsựnày phi thường hài lòng.
Triệu Đàn phảng phất là khôi phục lại vẻ sáng sủa ngày xưa, mặt trở nên khỏe mạnh hồng nhuận mịn màng thường thường mỉm cười thản nhiên, vóc dáng tựa hồ lại cao lớn hơnmộtchút, thân thể cũngkhôngđơn bạc như trước.
Triệu Tử lên ngựa trước, phóng ngựa như bay trong tuyết.
Triệu Tử cảm thấy nước mắt Triệu Đàn nóng ướt sũng áo mỏng trước ngực của mình, lòng củahắndường như cũng bị nước mắt muội muội thiêu đốt đau nhức, từng đợt co rút ——hắncũngkhôngbiết buồn vì sao vì tư vị muội muội, muội muộiyêukiều mềm mại, hôm nay nước mắt cũng chảy xuống.
Triệu Đàn nhưng là hiểu rõ ca ca đấy.
Vị Thanh ycônương kia thấy Triệu Tử gỡ mũ trùm đầu xuống, con mắt tựa hồ sáng lên, vẻ mặtkhôngche giấu được kinh hỉ, cười hô: "Ngươiđãđến rồi!"
Triệu Đàn nằm ởtrêngiường, nhìn ca ca chuẩn bị rờiđi, cố lấy dũng khínói: "Ca ca, ngươi đây vì tội gì!"
khôngai ở trước mặt Triệu Đàn nhắc lại Liễu Ly, chính nàng cũngkhôngnhắc lại.
Triệu Tử từnhỏđãgọi là "Tiểu thế tử", trong phủ từtrênxuống dướimộtmực bị phụ thân bồi dưỡng với tư cách Nam An Vương tương lai,hắnmọi thứ đều cân nhắc lợi hại, áp lực mìnhđãthành thói quen.
đanggiằng co, Triệu Tửđãđinhanh ra ngoài.
Tiểu Lan cùng Tiểu Vân vội vàng hành lễ.
Vương gia xưa nay là vẻ mặt ôn hoà, chẳng qua là lần này liên lụy tới Minh Châu quận chúa, Vương gia mới để trong lòng a?!
Triệu Đàn nhìn bóng lưng chi nương nhanh nhẹn mà làm việc.
Triệu Tử nhìn bóng lưng của nàng.
Triệu Tử cườinói: "Xá muội gần đây thân thể đanglớn, sức ăn tăng nhiều, hay vẫn là bốn cái a!"
Triệu Tử mỉm cười: "Gần đây trong nhà có việc bận."
Nhìn con mắt muội muội tràn ngập khát vọng sau ánh đèn lồng mờ nhạt nơi cửa ra vào Trúc viên, Triệu Tử im ắng thở dài, tiến lên đem thân thể muội muội đơn bạc ôm vào lòng: "Triệu Đàn, ca ca vô dụng,khôngtìm được Liễu Ly!"
Vô luận Triệu Đàn nhún nhường như thế nào, chi nương thủy chungkhônglấy.
Triệu Đàn yên lặng tiêu hóa tin tức này: Đông Xu Úy Vương Trúc Sanh,thậtlà hồ ly ca ca sao...
Triệu Tử cười cười, mắt phượng híp lại, nhìn muội muội: "Đại ca mang ngươiđira ngoài chơi, được chứ?"
Triệu Đàn trừng mắt: "Như thế nào takhôngcó nhận được thánh chỉ?"
Chi nương dường như ngây dại,trênmặt cái vui tươi kia, nụ cười ngọt ngào tựa hồ như cứng lại, khóe miệng co giật hai cái, rất nhanh liền kéo ra rồimộtcái dáng tươi cười cứng ngắc: "Chúc mừng Triệu đại ca! Chúc mừng Triệu đại ca rồi..."
Hai khắc sau, huynh muội hai người mặc áo choàng mũ trùm đầu, cỡi ngựa ra phủ Nam An Vương.
Nàng rành mạch nghe được miệng chi nương trongnói"Triệu đại ca" "đãnhiều năm" "Lệnh muội" cùng "Duyên dángyêukiều".
Trước khiđi, Triệu Đàn nhìn mặt đại cakhôngbiểu tìnhkhôngnóimộtlời, vội vàng móc ramộtthỏi bạc đưa tới: "Chi nương, chúng tađiđây!"
Triệu Tử rút cuộc nở nụ cười.
Chi nương như trướckhôngquay đầu lại, thanhâmtừ trong hơi nóng truyền tới: "Chỉ cần hai chén bánh sủi cảo sợ làkhôngđủ, có muốn thêm hai cái bánh nướng kẹo hạt vừngkhông?"
Triệu Tử mang theo mấy cái tùy tùng,đinhanh mà đến.hắnnhư cũ làmộtthân áo đen,trênkhuôn mặt tuấn mỹ mang theo vẻ phong trần, xem rakhôngcó rửa mặt thay quần áo cứ tới đây gặp nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cái nữ tử được gọi là chi nương đưa lưng về phía bọnhắn, tựa hồ nhưđanglàm Sủi Cảo, thanhâmnghe có chút chát chát: "Hôm naykhôngcó buôn bán, thúc phụ ở nhà nghỉ ngơi!"
Nàng trầm mặc mà ngồi ở chỗ kia, nhìn ca ca, lại nhìn vị gọi là chi nươngcônương kiamộtchút.
Mặt của nàng bởi vì hơi nóng mà trở nên đỏ hồng, con mắt lóe sáng trong suốt, môi phấn hồng mímthậtchặc,trênmặtkhôngche giấu được vui mừng.
Huynh muội gắt gao ôm lấy nhau ở trước cửa Trúc viên.
Trải qua hơn nửa năm rèn luyện, kỹ thuật cỡi ngựa của Triệu Đànđãcó tiến bộ nhảy vọt, nữ tử như vậy cũng được cho là rất lợi hại rồi.
Triệu Tử dọc theo hành langđitới, ngừng lại ở bên người muội muội, cầm chặt bàn tay của muội muội, pháthiệncó chút mát mẻ, nắm bàn tay của muội muội liềnđivào trong phòng.
"Hai chén?" Thanh ycônương có chút kinh ngạc.
Chi nương làm cho người ta cảm giácthậtsựthậtấm áp, rất giống cảm giác của mẫu thân.
hắndùng lực ôm chặt Triệu Đàn: "Lúc chúng tađiđến, chỗ đómộtngười cũngkhôngcó. Ám vệ trong phủ chúng ta cùng Tinh Vệđãtìm kiếm tung tích đuổi theo."
hắnngày thường rất tuấn mỹ, nụ cười này như mây mở mặt trời mọc, Hoa Xuân chợt thả: "Chi nương, ta sắp kết hôn rồi!"
Tác giảnóira suy nghĩ của mình: ài, Triệu Đàn mười sáu tuổi rồi mười sáu tuổi rồi!!!
Đem hai chén bánh sủi cảo đặt ởtrênbàn, chi nương cười tủm tỉm nhìn Triệu Đàn: "cônương dùng từ từ thôi, đợi tí nữa hãy ăn hạt vừng kẹo này!
Vị cônương kia híp mắt nở nụ cười: "Đêm nay muốn ăn chút gìkhông?"
Lạinói: "Ngươi hơn nửa thángkhôngcó tới!"
Miệng nàngnóichuyện, nhưng thân thể vẫnkhôngcó quay lại.
Triệu Tử nhìn nàng, Triệu Đàn nhìn Triệu Tử.
Đêm khuya ở Trúc viên, rừng trúc xanh um, hành lang treo đèn lồng, thế nhưng là trong đình viện bóng đen lay động như trước.
Lúc này có tuyết rơi, trong lều vảikhôngcó thực khách khác, chỉ có hai huynh muội Triệu Tử.
Triệu Tử kêu tùy tùng đợi ở bên ngoài,mộtthânmộtmình tiến vào Trúc viên.
Triệu Đàn theo ánh mắt củahắn, thấy phía trước cây hòe lớn đầu đường treomộtcái đèn hoa đăng, bên cạnh treomộtcái chiêu bài làm bằng vải bố màu vàng, đề sáu chữ " canh chua sủi cảo Tần kí ", Triệu Đàn nhận ra là bút tích của ca ca mình.
Triệu Tử đứng ở nơi đó nhìn nàng, vóc người cao gầy tựa hồ dẫn theo chút ít ảm đạm: "Triệu Đàn, ta chỉ hy vọng ngươi hạnh phúc!"
Tin tức mới nhất làhắntiến nhập kinh đô Đông Xu.
Phía dưới dèn hoa đăng làmộtcái lều vải rất đơn sơ, trước lều vải đặt nồi đun nước nóng hôi hổi, tay cầm muôirõràng làmộtcônương dáng ngườinhỏnhắn xinh xắn, mặc vải thô Thanh y may thành áo váy, nhìn qua khoảng hai mươi hai mốt tuổi, ngũ quan nhìnrõràng rất là bình thường, thế nhưng tổ hợp cùngmộtchỗ liền đặc biệt sinh động,trênmặt thủy chung nhộn nhạomộtcỗ ôn hòa vui vẻ, làm mặt của nàng trở nên sinh động.
Chi nương bưngđangbát đựng Sủi Cảo, nghe vậy thân thể của nàng tựa hồ định bất định, sau đó động tác bưng Sủi Cảo liền trở nên nước chảy mây trôi.
Triệu Tửkhôngnóigì,hắnngẩng đầu dừng ở bóng lưng chi nương.
Triệu Đànkhôngnóigì.
Triệu Tử nhưng như cũ là lo lắng,hắnphái người đưa tin cho cha mẹ, lão Vương gia Triệu Trinh nhận được tin, lập tức mang theo Chu thái phi từ Chung Nam sơn trở về.
Triệu Tử đứng khoanh tay ở hành lang, nhìn muội muội Triệu Đàn cáchmộtcái sân.
điđến đầu phố Diên Khánh phường, Triệu Tử ghì ngựa, thân thể thẳng tắp, nhìn về phía trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Con mắt Chi nương có chút hồng, tựa hồ như phủ kín tầngmộthơi nước, nàng cố gắng cười, đẩy tay Triệu Đàn ra: "Triệu đại ca là ân nhân cứu mạng của ta, bạc này takhôngthể nhận!"
Thanh ycônương thấy sau lưng Triệu Tử đột nhiên chui ramộtcônương xinh đẹp, mắt to cặp môi đỏ mọng, lập tức giật mình.
Cha mẹ của nàng cùng hai vị ca ca vui mừng trong lòng.
Chén Sủi Cảo thứ hai của rất nhanhđãtới rồi, chi nươngđitới, vừa cầm chén đặt ở trước mặt Triệu Đàn, Triệu Tử liền nhìn về phía nàng, mắt phượng tĩnh mịch: "Cùng ngồimộtchỗđi!"
Triệu Tử xuống ngựa, đem dây cương ném cho Phàn Huyền,điđến trước ngựa Triệu Đàn vươn hai tay.
Xem ra, vị chi nương này cùng đại ca nhận thứcđãlâu rồi, cũng rất quen thuộc, nhưng lạikhôngbiết thân phận đại ca; nàng tuy rằng bày quầy bán hàng bán bánh sủi cảo, lạinóirất nho nhã "Lệnh muội" "Duyên dángyêukiều"... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ chỗ đại ca biết được tin tức hồ ly ca ca an toàn, Triệu Đàn lại khôi phục hình tượng congáingoan ngoãn, mỗi ngày đứng ở trong Trúc viên, viết viết chữ, thêu thêu hoa tản bộ,mộtbộ dạng nhu thuận.
Nàng cúi đầu xuống, vội vàng đứng lênnói: "Tađilấy mấy cái Sủi Cảo!"
Triệu Đàn trở mình xuống ngựa, bị Triệu Tử ôm lấy, thảtrênmặt đất.
Cỡi ngựa rờiđirất xa, Triệu Đàn nhìn lại, chỉ thấy bông tuyết bay tán loạn ở bên trong, trong ngọn đèn mờ nhạt, chi nương nắm bạc, thân ảnhnhỏnhắn xinh xắn vẫnkhôngnhúc nhích, tựa hồ như ngừng lại chỗ đó.
Triệu Đànđãmười sáu tuổi rồi, nàng từ Duyên Hi Cư chuyển ra, ở lại Trúc viên nơi cậu Liễu Liên cùng Liễu Ly năm đó sống.
Triệu Tử đem Triệu Đàn đưa về Trúc viên, nhìn Triệu Đàn nằm ngủ, lúc này mới chuẩn bị rờiđi.
Triệu Tử buông tầm mắt xuống, lông mithậtdài che ở sóng mắt, nhìnkhôngra tâm tình củahắn.
Nha hoàn Tiểu Lan cùng Tiểu Vân nhìn thấy Vương gia đến, vội vàng hành lễ.
Triệu Đàn nhìn nhìn chi nương, nhìn lại đại camộtchút lại vùi đầu ăn canh.
Triệu Đàn nhìn chi nương: "Tỷ tỷ, thêmmộtchén nữa nước canh chua sủi cảo a, ăn quá ngon rồi!"
Phàn Huyền cùng Bạch Giác cỡi ngựa theo phía sau.
Triệu Đàn thúc vào bụng ngựa, bắt kịp đại ca rồi.
Nha hoàn Tiểu Lan cùng Tiểu Vân hầu hạ Triệu Đàn cúi đầu đứng ở trong chánh đường, chờ Vương gia răn dạy.
Triệu Đànkhôngnhìn thấyhắn, nàng lẻ loi trơ trọi đứng ở ngoài phòng ngủ trước hành lang, mắt to tĩnh mịch nhìn tuyết ngoằn nghèo trong rừng trúc, mangtrênmặtmộtloại ưu thương.Thấy ca ca, Triệu Đàn mặt ngay lập tức mỉm cười, hô: "Đại ca!"
Triệu Tử rủ tầm mắt xuống, nắm tay Triệu Đàn tiến lều trại, tìm cái bànnhỏngồi xuống.
Người hầu cậnTriệu Tử là Phàn Huyền cùng Bạch Giác như cây lao đứng ở phía sau, tròng mắtkhôngchuyển.
Triệu Đàn sai Tiểu Lan châm trà cho đại ca, sau đó lại cườinói: "Đại ca mấy ngày nay đính hôn rồi, muốn muội muội đưa lễ vật gì a?"
Thiên Hạo Đế phái thân tín tới nhiều lần, ban cho Triệu Đànkhôngít lễ vật quý giá.
Nghe nha hoàn hồi báo tin tức Vương gia trở về, Triệu Đàn vội vàng đứng dậyđira ngoài đón.
Triệu Đànnhẹgật đầu.
Chương 20: Mới gặp gỡ, Đông Xu cầu thân
Đảo mắt, thời gianđãhơnmộtnăm trôi qua rồi.
Trúc viêntrênmặt đất rơi xuốngmộttầng tuyếtthậtdầy.
Triệu Đàn ăn nhiều, chi nương bưngmộtcái giỏ trúc đặt ởtrênmặt bàn, bên trong lấy bốn cái bánh nướng hạt vừng nhonhỏ, ngheđãcảm thấy rất thơm ngọt.
Chi nương nghe vậy, vẻ mặt cười, vội vàngđitới múc Sủi Cảo.
"Chiếu cố quận chúathậttốt." Triệu Tử nhìn thoáng qua hai nha hoàn, mắt phượngẩnhàm uy thế.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.