Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 12

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12


Chương 12 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Nghê hơi sững sờ khi được đưa tới phòng trang điểm của người mẫu.Cô lý giải câu nói kia của Dịch Trạch Viễn —— "ngày mai đi cùng tôi" đương nhiên là đi tới buổi tiệc bảo vệ anh.Nhưng hiện tại, anh lại ấn cô ngồi trước bàn trang điểm có ánh đèn rực rỡ, một đống chuyên viên trang điểm vây quanh.Tô Nghê nghi hoặc: "Dịch tổng, đây là..."Hôm nay Dịch Trạch Viễn mặc bộ tây trang màu xanh đậm của nhãn hiệu YIS, nút cổ tay áo được làm bằng viên đá quý phiên bản giới hạn, rực rỡ lấp lánh. Toàn thân anh toát lên khí chất sang trọng.Anh đặt tay trên vai Tô Nghê, cúi đầu nhìn cô từ trong gương: "Đêm nay cô sẽ là bạn gái của tôi."Tô Nghê phản ứng chậm hai giây, cả kinh quay đầu lại: "Bạn gái?""Ừm." Dịch Trạch Viễn ngồi vào bàn trang điểm đối mặt với cô, cười nhạt: "Tối hôm qua tôi đã quyết định thăng chức cho cô."Thấy Tô Nghê mờ mịt trừng mắt, anh lười nhác nói: "Thăng cô làm trợ lý riêng của tôi, tùy thời sẽ gọi cô tới mấy sự kiện như thế này.""Đây không phải là chuyện của trợ lý Âu sao?""Hiện tại là cô."Tô Nghê:...Thật không hiểu là thăng hay giáng.Cô nhìn mình trong gương với lớp trang điểm nhẹ nhàng, rồi nghĩ tới lời Đinh Nghiên đã nói vào ngày hôm qua khi ở phòng trà, trong lòng rất không muốn lội xuống vũng nước đục này."Đường tiểu thư hẳn là càng thích hợp với Dịch tổng hơn tôi." Tô Nghê chỉ bộ đồ thể d·ụ·c trên người mình: "Sự kiện quan trọng như thế này tôi thật sự không thích hợp xuất hiện."Dịch Trạch Viễn cong cong môi, không lên tiếng.Anh đứng dậy đi ra khỏi phòng trang điểm, vừa đi vừa nói: "Tôi tự biết người nào thích hợp với mình."Những lời này nghe thì nhẹ nhàng, nhưng khi lọt vào tai Tô Nghê trong lòng bỗng nhảy thịch một cái.Cô nhìn Dịch Trạch Viễn đi xa từ tấm cửa kính, thẳng đến khi thân ảnh kia biến mất cô đã quên thu hồi tầm mắt."Tô tiểu thư?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dịch Trạch Viễn đánh Tôn Ngộ Không, Âu Tiểu Xuân đánh Đát Kỷ. Hai người tràn đầy tin tưởng, chuẩn bị mười phút sẽ kết thúc chiến đấu.Ban đầu Tô Nghê vẫn muốn thúc giục anh, nhưng nhìn trận đấu của bọn họ cô không thúc giục nữa."Dịch tổng, con khỉ của anh sao toàn thả skill trượt thế.""Này, đánh từ phía sau.""Cậu làm gì trong bụi cỏ vậy? Đát Kỷ núp bụi cỏ, cậu cũng núp bụi cỏ hả."......Đánh năm phút, Tôn Ngộ Không: 1/6/9, Đát Kỷ: 0/5/1Dịch Trạch Viễn bị Tô Nghê ở bên cạnh chỉ huy không vui, vào lúc một lần nữa bị g·i·ế·t anh trực tiếp ném di động cho cô: "Đây đây, cô giỏi thì chơi đi."Tô Nghê nhướn mày, cầm lấy di động: "Tôi chơi."Mười phút sau, thi đấu kết thúc.Chỉ nghe bên trong xe vang lên một tiếng —— "victory!"Âu Tiểu Xuân ở phía trước giơ di động lên: "Trời ơi! Tô tỷ tỷ, cô quả thực là người xanh nhất team rồi (*)."Dịch Trạch Viễn nghe thấy chữ nào đó thì khó chịu, từ phía sau lại càng như đấm vào anh: "Nói sao nhỉ, ai cô cũng có thể bóp, còn các đại lão gia thì chơi như hồ ly tinh."Tô Nghê trả điện thoại cho anh, nghiêm túc nói: "Dịch tổng, trò chơi này không thích hợp với đàn ông trung niên.""..." Dịch Trạch Viễn một hơi thiếu chút nữa thì không kiềm chế nổi: "Cô nói ai trung niên đấy?""Anh cũng sắp đón sinh nhật 30 tuổi." Tô Nghê bình tĩnh nhắc nhở.Dịch Trạch Viễn không còn lời nào để nói.Anh không phục, hung hăng dành điện thoại chuẩn bị "thưởng thức" tình hình chiến đấu của Tô Nghê.Một người phụ nữ có thể đánh nhau ngoài đời thực, nhưng chưa chắc đã có thể đánh nhau trong game.Trong trò chơi trực tuyến, chiến thuật, tư duy, cùng với năng lực tác chiến của đàn ông vĩnh viễn nổi trội hơn phụ nữ.Dịch Trạch Viễn vô cùng khinh thường, híp mắt giơ điện thoại lên, nhìn rồi cười ra tiếng:"Ồ! 2/15/10, so với tôi thì g·i·ế·t nhiều hơn một người nhưng cũng c·h·ế·t rất nhiều lần nha. Coi như tôi đã nhìn rõ năng lực của cô."Tô Nghê sửng sốt, khóe miệng giật giật. Cô nghiêng đầu đưa lưng về phía anh, bả vai nhẹ nhàng run lên, cật lực nhịn cười.Âu Tiểu Xuân chọc chọc ống tay áo bóng loáng của Dịch Trạch Viễn, cẩn thận nói: "Sếp, đó là Tôn Ngộ Không của đối thủ..."Dịch Trạch Viễn: "Ồ..."Anh cầm lấy di động vừa thấy.Tôn Ngộ Không của bạn: 18/6/15???!!!Trước mắt Dịch Trạch Viễn tối sầm, anh cảm thấy mình cần hai viên thuốc hạ huyết áp để cứu vãn một vị tổng tài cao ngạo nhưng không chịu nổi một kích này.Anh đang trong trạng thái vô cùng đau đớn, Âu Tiểu Xuân quay đầu, nhỏ giọng nhắc nhở: "Sếp, đã đến giờ rồi."Bỗng chốc, Dịch Trạch Viễn ngồi ngay ngắn, thu liễm biểu tình chơi đùa.Anh xem đồng hồ, cách tiệc tối chỉ còn mười phút.Hết thảy vừa vặn tốt.Cái gì mà vương giả vinh quang, cái gì mà Tôn Ngộ Không bị g·i·ế·t, tất cả đều cút sang một bên.Ánh mắt của anh dừng ở cánh cửa hoa lệ khách sạn Duyệt Đình, thần sắc nghiêm túc.Dịch Trạch Viễn biết nơi đó có các nhân vật nổi tiếng, hiển hách nhất, có nhà truyền thông nổi tiếng nhất, có vô số ánh mắt luôn chú ý tới sinh hoạt cá nhân của anh.Cho nên, hiện tại anh muốn mang Tô Nghê bước vào từ cánh cửa kia.Cho cô một đêm khó quên nhất.(*) Được hiểu nôm na là bạn g·i·ế·t được nhiều mạng, có được nhiều tiền và trong 1 trận đấu bạn là người mạnh nhất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12