Thí Tiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18 : Ngoại môn thi đấu
Thời gian trôi qua, mặt trời đã dần lên đến đỉnh đầu, báo hiệu rằng buổi trưa sắp tới.
"Bẩm môn chủ, chuyện này trước giờ chưa từng có tiền lệ, nên xử trí như thế nào đây?"
“Đệ tử Hoành Kinh Mộng tới giờ vẫn chưa xuất hiện, không nhận lấy ngọc phù để thi đấu thì coi như bỏ quyền! Đối thủ của hắn sẽ trực tiếp tiến vào vòng sau!”
Ánh mắt kiên quyết như có hòn lửa lớn đang cháy rực ở trong đó của người thanh niên vẫn luôn điềm đạm này khiến Bạch Vĩ muốn nói gì đó rồi lại thôi.
Tu luyện chỉ tranh trong sớm tối...
Theo đó, từng người đệ tử lần lượt đi tới, vận khí để lấy xuống một viên ngọc phù, tiếp đó căn cứ vào thứ tự xuất hiện ở trên ngọc phù mà xác định đối thủ của mình. Có người mặt ủ mày chau, có người vui mừng khôn xiết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thường Thương Hải thấy vậy thì liếc mắt nhìn hắn một chút, sau đó liền quay sang Lệ Thuỷ Tâm ở bên cạnh, chắp tay hỏi :
“Có thể phá lệ một lần..."
Lệ Thuỷ Tâm thoáng suy nghĩ trong chốc lát, lại gật gật đầu : (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thời gian đã đến, theo lệnh của môn chủ, bắt đầu tiến hành Ngoại Môn Thi Đấu!”
“Được rồi, bắt đầu đi!”
"Ngươi đã nghe rõ ý của môn chủ chưa? Bây giờ muốn rút lui thì vẫn còn kịp đấy!"
Lời này vừa được nói ra thì toàn trường đã không nhịn được mà kinh sợ vô cùng :
"Khoan đã!!!"
Thường Thương Hải nghe xong liền quay người lại, trầm giọng nói :
Thường Thương Hải nói rồi nhẹ nhàng vung tay lên, theo đó mấy chục viên ngọc phù phát ra quang mang trắng ngà như sữa cũng bất chợt xuất hiện, lơ lửng ở giữa không trung :
“Phu nhân, xin đừng lo lắng, Trầm đại nhân làm người nhân nghĩa, tất sẽ có hậu báo... Lần này tuy dấn thân tuyệt địa nhưng rồi nhất định sẽ an toàn trở về...”
"Dương ca... Sư đệ Kinh Mộng thiên tư ngút trời, không được môn chủ thu làm đệ tử chân truyền thì lại có làm sao đâu? Vẫn còn có Ngũ đại trưởng lão nữa mà! Việc gì mà huynh lại phải liều mạng như vậy?"
Cứ như vậy, chỉ chốc lát sau, việc rút thăm này cũng đã hoàn thành nhưng giữa không trung vẫn còn sót lại một viên ngọc phù duy nhất đang an tĩnh lơ lửng ở một chỗ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Là ai gan lớn như vậy? Lại còn dám chất vấn quyết định của trưởng lão?”
Đúng lúc này, đã có một âm thanh ôn tồn nhưng tràn đầy kiên quyết vang lên :
Lệ Thủy Tâm thấy vậy thì cũng khẽ ra hiệu :
Nghĩ tới điều Dương quản sự nói, bất tri bất giác, như được dẫn động, trong lòng của Bạch Vĩ cũng có một vài tia lửa chợt loé lên...
Chương 18 : Ngoại môn thi đấu (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Theo đó, thân ảnh của thanh niên cao gầy vốn là quản sự họ Dương kia cũng xuất hiện, Hắn nhanh chóng quỳ gối cúi đầu, kính cẩn lên tiếng :
Quy tắc vô cùng đơn giản lại cực kỳ hiệu quả vốn được Thiên Thuỷ Môn duy trì thực hiện từ trước đến nay.
“Đa tạ môn chủ và trưởng lão khai ân! Nếu như đã tới hạn mà Kinh Mộng vẫn chưa trở về thì nhất định đệ tử sẽ ứng chiến thay cho hắn!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dưới quảng trường, Lâm Vũ Phỉ cũng không nhịn được mà nhìn ngắm xung quanh để tìm kiếm hình bóng của con trai mình giữa biển người này.
“Thể lệ của Ngoại Môn Thi Đấu vẫn giữ nguyên như cũ, bốc thăm quyết đấu, người thắng đi tiếp, kẻ bại đào thải!”
“Bạch sư đệ, chính vì Kinh Mộng là tuyệt thế thiên tài nên mới càng phải có một sư phụ như môn chủ dẫn đạo thì hắn mới có thể trổ hết tài năng! Tu luyện chỉ tranh trong sớm tối, chậm một chút cũng có thể là chậm cả đời! Ban đầu đã đi sai đường rồi thì sau này muốn sửa sẽ càng lúc càng khó, ta cũng không muốn Kinh Mộng cứ như vậy mà bỏ lỡ cơ hội này!!!"
Bạch Vĩ cũng tiến lại gần an ủi Lâm Vũ Phỉ khiến nàng khẽ gật gật đầu, tự trấn an bản thân khiến một phần lo lắng cũng vơi đi.
Chỉ thấy một đạo linh khí vô hình nhanh chóng bắn tới khiến Dương quản sự đang quỳ liền phun ra một ngụm máu tươi, thân thể run run không ngừng.
"Thế nhưng, cũng không thể đơn giản như vậy là xong được..."
Thường Thương Hải ngồi gần đó cũng đứng lên ngay lập tức, vận khí, lớn tiếng nói :
Trên đài cao gần đó, môn chủ Lệ Thủy Tâm đã ngồi ngay ngắn ở chủ tọa, bên cạnh là Ngũ đại trưởng lão với ánh mắt tràn đầy lo lắng đang nhìn về phương xa, thấp thỏm chờ mong tên đệ tử thiên tài Hoành Kinh Mộng kia quay trở về.
"Hơn nữa, tới thời điểm thi đấu, bất kể vì lí do gì, người cầm ngọc phù cũng bắt buộc phải lên trên võ đài để quyết chiến!”
“Thường trưởng lão, Kinh Mộng có việc gấp chưa thể trở về thì đệ tử có thể thay hắn bản quản ngọc phù một lát được không?"
Lời này vừa được nói ra thì ngay lập tức, toàn trường lại tiếp tục xôn xao. Gần như tất cả mọi người đều dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi mà nhìn thân ảnh của Dương quản sự, thầm nghĩ rằng người này đã điên mất rồi.
Trong nhất thời, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào người quản sự cao gầy họ Dương kia.
Lúc này, tất cả đệ tử tạp dịch cùng đệ tử ngoại môn đã sớm tụ tập đầy đủ ở trước một quảng trường rộng lớn, người đông nghìn nghịt, đi qua đi lại, trò chuyện với nhau vô cùng náo nhiệt. Cách đó không xa, một đám đệ tử đủ điều kiện tham gia Ngoại Môn Thi Đấu cũng đã tề tụ ở một chỗ, áo trắng tung bay trong gió, hiển lộ phong thái bất phàm khiến không ít người trông thấy mà hâm mộ.
“Đúng vậy, đây không phải là muốn c·h·ế·t sao?”
Dương quản sự nhanh chóng đứng dậy, mặc cho máu vẫn chảy đầy miệng mà cung kính chắp tay, bình tĩnh đáp lại :
Thiên Thủy Môn
“Tất cả đệ tử đủ điều kiện đã đăng ký tham gia hãy tới đây để lấy ngọc phù, quyết định thứ tự cũng như đối thủ để quyết đấu.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.