Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18


Ninh Sơ Nhị lúc này mới hiểu được, vì sao Liên Thập Cửu đánh gãy lời Liên Phương thị.

“Nếu nương cũng biết nàng là người của ta, vậy vào cửa nhà ta cũng không có gì hiếm lạ. Sơ Nhị không tỉnh lại, có gì đến ngày mai tùy ngài dạy dỗ là được, tội gì tức giận quá như vậy.”

“...Vậy sao?”

“Lúc trước ta nói với con muốn nạp thêm mấy người vào phòng con, con lại nhất quyết không chịu. Hiện giờ mới vừa trở về thượng kinh, con lại kêu nàng tới. Con còn nhớ rõ, nàng lúc trước một hai đòi phải rời khỏi Liên phủ như thế nào, bỏ lại hài tử còn trong tã lót một mình rời đi như thế nào, mặc dù trong quá khứ nàng là người của con, hiện tại...”

“Không phải như ngài nghĩ đâu, chúng ta chỉ là...”

Sợ đến mức nếu có thể trốn tránh tuyệt không gặp, có thể cất giấu tuyệt không lộ diện.

Liên Tiểu Gia càng dỗ bà hai câu như dỗ dành hài tử, xoay mặt đã kiệu tám người khiêng nâng người vào cửa.

Lại nghĩ đến bộ dáng Ninh Sơ Nhị vừa nãy đi ra từ trong phòng hắn, chỉ cảm thấy lửa nóng bốc lên trán.

Lại nói Liên Phương thị bên này, vốn dĩ đến chùa Phúc Sơn trong ăn chay, hôm nay mới trở về.

Phương Uyển Chi thấy hắn lòng vòng, cho nên trực tiếp nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trên ghế cao bên kia, Liên Tiểu Gia sống c·h·ế·t mặc bay, cổ áo thường phục màu xanh đá trên người hơi hở ra, lười biếng dựa đầu vào ghế thưởng thức ngọc bội trong tay.

Hắn đương nhiên là bị nương hắn cường thế kéo đến, đã đi không được, vậy thì đến ngồi tượng trưng xem náo nhiệt.

Liên Thập Cửu nói một lời này, không riêng gì Liên Phương thị kinh ngạc. Ngay cả Ninh Sơ Nhị quỳ gối một bên cũng khiếp sợ một lúc lâu vẫn chưa kịp hoàn hồn.

Vóc người nhỏ bé mập mạp kia, đúng là Phì Phì.

Hiện giờ Ninh Sơ Nhị đã rời khỏi Liên phủ, nhìn thấy bà lại vẫn như cũ, sợ rằng trốn cũng không kịp.

Quả nhiên, Phương Uyển Chi gọi nàng không tỉnh, xoay mặt nói với nhi tử mình.

Chợt vừa thấy có nữ tử từ trong phòng hắn đi ra, thì vui nhiều hơn lo.

Nhưng dấu vết kia, cũng do nàng nhất thời đ*ng t*nh m*t ra.

Liên Phương thị trừng hắn.

Liên Phương thị tức giận dậm chân, Ninh Sơ Nhị không thể không bò dậy, rũ đầu nói.

Lần đầu gặp gỡ không quá vui vẻ, tạo thành cuộc chiến mẹ chồng nàng dâu suốt ba năm.

Cho đến khi nhìn thấy Ninh Sơ Nhị quay đầu lại, trong nháy mắt, trong lòng giống như bị đào một cái lỗ, tức giận đến mức ngón tay cũng run rẩy.

Nhưng là đế giày kia, nạm hai mảnh vàng ròng.

Vốn là hành vi hả giận, xuống tay lại không có gì chính xác.

Liên Phương thị hung hăng khoét mắt nàng mấy cái, trầm giọng nói với Liên Thập Cửu.

Đáng thương Ninh gia Tiểu Nhị thành thành thật thật nằm rạp trên mặt đất, cứ như vậy bị Liên Thập Cửu tính kế.

Loại chuyện nhảy hồ, thật sự đã lâu không làm.

Người ở Liên phủ đều biết, Ninh Sơ Nhị sợ Phương Uyển Chi.

Liên Phương thị không thích nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Mỗi ngày có rất nhiều người ra vào phòng nhi tử, sao có thể nhớ rõ mỗi người.”

Trong đại trạch Liên phủ, đèn đuốc sáng trưng.

“Nước ao rất lạnh, lúc ngài nhảy tốt xấu gì cũng nên khoác thêm vài món xiêm y đi.”

Nhưng gặp phải Ninh Sơ Nhị, nửa điểm cũng không có tác dụng.

Hài tử còn tuổi nhỏ, bọn họ thật sự không muốn hắn cảm thấy, phụ mẫu của mình có gì bất đồng với cha nương của người khác.

Ai ngờ Ninh Sơ Nhị lúc này coi như thông suốt, nằm rạp trên mặt đất không nhúc nhích, bất luận Liên Phương thị gọi như thế nào cũng không chịu mở mắt.

“Con có biết mình đang nói cái gì hay không? Con muốn làm vi nương tức c·h·ế·t mới tính bỏ qua sao?”

“Sao lại thế này, có phải nên giải thích với vi nương một chút? Ninh Sơ Nhị vì sao lại xuất hiện ở trong cái nhà này.”

Bà xuất thân thế gia, hiểu rõ cách dùng “bàn tính” như thế nào, gặp chuyện nên “làm” như thế nào.

Liên Tiểu Gia không nói tiếp, chỉ nghiêng đầu khụ một tiếng.

“Người này đi ra từ trong phòng con.”

Tư thế này, rõ ràng là muốn ném vấn đề cho Liên Thập Cửu.

“Không nhớ được? Vi nương thấy con là không quên được!! Liên phủ là chỗ nào? Con không đồng ý, Ninh Sơ Nhị sao có thể đi vào trong phủ? Con đừng quên, hai người đã hòa li, không còn là phu thê. Gặp nhau riêng như thế này chẳng những không hợp lý, truyền ra ngoài càng không có lời hay. Chuyện này quả thực là hồ nháo!!!”

Ngay khi Liên Phương thị cất bước chạy về phía trước, đôi tay Ninh Sơ Nhị nhào tới, gắt gao ôm lấy đùi Liên Phương thị nói.

Khoảnh lớn lên cổ, một đường cung ưu nhã lộ ra khỏi chỗ cổ áo, vết đỏ dưới cổ áo như ẩn như hiện.

Liên thượng thư cũng lười hỏi chuyện hậu trạch, bản thân lại là người lỗi lạc tùy tính. Bởi vậy đối với việc hôn nhân của nhi tử, chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt mà đáp ứng.

“Ninh Sơ Nhị, ngươi đứng lại đó cho ta!!”

Liên Thập Cửu liếc mắt nhìn vợ trước đang giả c·h·ế·t.

Như thế nào là nàng?

Chương 18: Thế nào cứ phải là nàng?

Ban đầu, Liên Phương thị không nhìn rõ lắm, mơ hồ thấy một nữ tử tóc tai hơi hơi tán loạn, hai má ửng đỏ thì vẫn cao hứng.

Như thế nào cứ phải là nàng?!!

Mười sáu ngọn nến nhỏ thắp trong chính sảnh, đánh vào cái ót Ninh Sơ Nhị, giống như muốn chiếu ra yêu vật nào đó.

Nhiệt lệ nháy mắt chảy ra. Liên Phương thị theo bản năng nhìn về chỗ có nước, chậm rãi chuẩn bị động tác đạp chân phi nước đại.

*: mỗi bước đi đều có thể tạo ra vàng.

Liên Phương thị là người từng trải, sao không rõ thứ đó tượng trưng cho cái gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“... Không biết?”

Mà Ninh Sơ Nhị, điều đầu tiên nhìn thấy trong đêm tân hôn, trừ bỏ vẻ mặt tươi cười đắc sắc của phu quân, đó là bà bà Phương Uyển Chi khóc lóc, giương nanh múa vuốt, đấm ngực kêu la thẹn với tổ tiên.

Câu nói kế tiếp nàng cũng không thể quá không biết xấu hổ mà nói ra.

“Ninh Sơ Nhị!! Ngươi đứng lên cho ta!”

Vì lý do này, nước hồ ở Liên phủ chưa từng cao quá đầu gối.

Nàng vốn định theo sau để nhìn xem, đối phương là loại cô nương gì, sao biết được, càng gần trong lòng lại càng không chắc.

Phải biết rằng, nhi tử bà sau khi hòa li thì không lại gần nữ sắc.

Tuy không khắc khẩu trực diện, cũng chưa từng giương cung bạt kiếm quá khích. Chẳng qua là nhìn ngươi không vừa mắt, thì liền xoay mặt nhảy vào trong hồ.

Chương 18

Nghe nói lúc Liên Thập Cửu muốn cưới nàng, bà trước dùng thắt cổ, sau nhảy hồ, dùng dao sắc bén cắt cổ tay tự sát, cùng đủ loại tiết mục.

Liên Phương thị trong lòng nghẹn khuất, thời điểm Liên Thập Cửu vén khăn voan động phòng hoa chúc, còn chạy đến cửa sổ phòng hắn ôm bài vị tổ tông.

“Không biết a.”

Gia thất như vậy, lại cố tình cưới nữ nhi tứ phẩm Khâm Thiên Giám chính, không thể nghi ngờ là tự hủy tương lai.

Đáy mắt hiện lên một bóng người nhỏ bé núp sau bình phong, vươn cổ muốn tới gần đây.

Liên Phương thị lại suýt chút nữa bị lời này chọc giận ngất đi.

Liên Phương thị theo sát từng bước, nhưng lại không thể giống Sơ Nhị như vậy, không hề quy củ vén váy ra phía trước mà chạy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Theo ý của Phương Uyển Chi, nhi tử của mình là con vợ cả thượng thư, quan to tam phẩm. Tương lai cho dù không làm phò mã, thì cũng tiền đồ vô lượng.

Vốn là nghĩ muốn về thượng thư phủ trước, chờ đến ban ngày ngày mai lại qua đây nhìn xem, cân nhắc lại, lại nóng lòng muốn gặp tôn nhi bảo bối, kết quả đụng phải Ninh Sơ Nhị mời đi ra khỏi phòng.

Lúc bà cầu phúc ở chùa Phúc Sơn, phương trượng đã tặng hai “pháp khí” khai quang dưới đế giày, nói là có thể bộ bộ sinh kim*. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hòa li đó là phóng thê, cầu về các đường, nào có đạo lý phụ nhân sau khi hòa li còn xuất hiện ở nhà chồng.

Ăn ý như vậy, đã sớm xảy ra từ ba năm trước đây, càng không cần thiết nói đến hiện tại.

Liên Phương thị hiếm khi nói nặng lời với Liên Thập Cửu, hiện giờ bị quở trách một phen, có thể thấy được là động chân khí (thực sự tức giận).

Hiện giờ vàng thì không thấy, nhưng đã bắn hạ người bà không thích nhất là Ninh Sơ Nhị, làm bà cực kỳ vui vẻ.

Liên Thập Cửu mỉm cười nhìn mẫu thân mình.

Nghe thấy tiếng bước chân, chạy càng nhanh hơn.

Liên Thập Cửu thấy vậy cũng không thèm khẩn trương, chỉ nhấc chân đá Ninh Sơ Nhị một chút.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18