Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 47: Kết giới (3)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47: Kết giới (3)


Cái khiên năng lượng vừa đỡ thay cho nó cú đập nhanh chóng chịu không nổi nữa, lập tức tan vào không khí.

Một loạt đá khác liên tục đập xuống làm thằng Sinh sợ teo người.

Cũng may là điểm nhanh nhẹn của nó cũng khá là cao nên vẫn khá ổn áp.

- Ừ giống như sau đầu nó mọc đâu ra một con mắt hay sao ấy.

[Rồi rồi nói thì hay lắm, vài phút lật mặt bây giờ. Né kìa nó không rơi thẳng nữa đâu.]

- Hơi căng rồi đây.

...

- Ồn ào quá! Đấy làm gì làm đi, cẩn thận đừng bấm lung tung.

Cả người nó lóe lên một luồng sáng sau đó bắn thẳng về một hướng ngẫu nhiên nào đó.

[Ây ây nằm xuống.!]

[Qua phải hai bước, bước tới một bước]

Ầm!

- Ổn đấy, giờ chờ một lát rồi cho nó làm cái cuối cùng luôn phải không?

...

Đang tính nói "chỉ có hợp lý" đột nhiên chàng trai xấu trai im bặt.

Hú hồn hú vía nó nhanh chóng nhảy qua một bên.

- Xung quanh nhóc đã được bảo vệ bởi một lớp khiên năng lượng, cố gắng kiên trì đừng để khiên vỡ. Để anh đặt giùm mục tiêu cho nhóc luôn nhá, để giải cứu cái cặp của nhóc thì 10 phút là tối thiểu. Ok thế nhá, chúc nhóc vui vẻ.

[Ký chủ nhận tác động từ kỹ năng thánh thuẫn sơ cấp. Ký chủ nhận được khiên năng lượng.]

- Cái tay vụng về táy máy của mày chỉ toàn gây ra chuyện gì không đâu thôi à.

Chàng trai xấu trai nghe xong vô cùng hớn hở, nhanh chóng đeo lại cặp kính lên mặt, hai tay chỉ về phía không trung.

- Quái gì đấy?

- Đi mà chị đại yêu giấu!

Thằng Sinh tính đứng im nghe ngóng nhưng nó không đứng im được nữa vì hình như có một tảng đang sắp rớt trúng đầu nó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Rắc!

Rầm!

Sau loạt đá đầu tiên, độ khó bắt đầu tăng lên nhanh chóng. Hàng loạt đá bắt đầu tiếp tục rơi xuống nhưng không còn theo phương thẳng đứng.

Chỉ còn đâu đó 10 giây nữa là đủ 10 phút, mà vừa đúng HP của khiên năng lượng của nó cũng chỉ còn lại đúng 1 điểm.

Dò dẫm bước tới chỗ con dán c·h·ế·t lúc nãy thì không còn gì ở đó nữa, chả biết cái xác biến đâu mất rồi.

- Ok chúc mừng nhóc đã vượt qua bài test đầu tiên, nhưng hãy yên tâm là vẫn còn nhiều thứ đang chờ đợi nhóc lắm đấy.

- Quan trọng là theo phân tích số liệu thì đáng lẽ hơn 30 giây trước nó phải bị đá đập trúng rồi đó!

- Mày muốn có một "giấu" giày trên mặt không?

Nó có thể cảm giác được tiếng gió rít qua tai.

Rầm!

[Chậc, tính kệ ký chủ mà thôi, ai bảo ký chủ là ký chủ, biết làm sao được.]

- Con bà nó, mày lại bấm nhầm rồi đúng không hả!

Nó cắn cắn môi.

- Ok chị.

- Oo xin lỗi! Nhưng mà cho em thử bấm cái đi mà! Đi mà đi mà đi mà!

Trên đầu thằng Sinh bây giờ là hàng đống lỗ hổng không gian đang liên tục xổ ra từng tảng từng tảng đá.

- Tiếp theo sẽ là kiểm tra tốc độ phản ứng của nhóc nhá. Sẽ có một số lỗ hổng không gian xuất hiện trên trời liên tục phóng ra rất nhiều tảng đá đập xuống, nhóc có thể làm bất kỳ thứ gì để cố gắng không bị những tảng đá này đập trúng người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

...

Nó cũng không quá quan tâm tới vụ này cho lắm, việc nó quan tâm bây giờ là nó phải làm gì ở cái chỗ này tiếp.

Vừa nhủ thầm hàng sản xuất từ hệ thống thật là bảo vệ môi trường, nó vừa nhổm người đứng dậy.

- Đệt yên tâm cái quần ấy.

- Ô chị ơi thằng này lạ quá! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vèo vèo...

Xoạt, xoạt...

[Qua trái tí.]

- Con m...

Càng ngày có càng nhiều đá rơi xuống từ khắp mọi nơi khiến thằng Sinh không thể chạy nhảy mà né nữa, nó chỉ còn cách là nằm xuống lăn qua lăn lại mới có thể theo kịp tốc độ càng ngày càng nhanh của cái đống đồ quỷ kia.

Uỳnh!

Lẩm bẩm một mình sau đó thằng Sinh tiếp tục đặt sự chú ý lên cái giọng nói vẫn đang tiếp tục văng vẳng trên đầu nó.

Vậy là nó còn 18 cơ hội nữa, mà thời gian chỉ mới trôi qua đâu đó hơn 1 phút mấy.

Trong khi thằng Sinh vẫn đang thảo luận với hệ thống của nó, giọng nói phía trên lại tiếp tục vang lên.

Rầm!

- Lần này cho em chọn thử thách nhóa!

Trên bầu trời đột ngột xuất hiện một đốm sáng trắng, đốm sáng dần dần phóng đại thành một luồng sáng lớn phủ thẳng xuống đầu thằng Sinh đang ngơ ngác nhìn lên.

Một vài tảng đá đập trúng tấm khiên năng lượng của nó sau đó bật ra.

- Rồi hiểu. Tao đoán là chơi né né tới khi nào cái khiên kia vỡ tan tành là xong.

- Phải vậy thôi chứ sao giờ nữa.

... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Xung!

Các vết rách vặn tới vặn lui một hồi rồi từ từ nở lớn, bắt đầu có những tảng đá đầu tiên rớt xuống.

Xoạt ầm, ầm!

Một vài tảng đá đập trúng chỗ lúc nãy nó vừa đứng, tóe lên một loạt bụi mù.

- Má ơi!

[HP: 550/550 (0,05/s) | +20/20]

[-1 HP, -1 HP]

Rầm, rầm!

[Yên tâm có gì nhắc cho.]

Tảng đá cuối cùng đập xuống đất.

Từ vách ngăn của kết giớ bắn ra những chùm năng lượng mắt thường không thể nhìn thấy, chỉ trong vài giây không gian đã xuất hiện hàng loạt vết rách.

Nhìn cái bảng hệ thống bật ra thì nó cũng biết tỏng là một viên đập trúng người thì nó sẽ mất 1 điểm máu trên khiên năng lượng.

Cái chai lóe lên trong không trung một lát sau đó tan biến vào không khí.

Cô gái vừa nói vừa nhìn cái đồng hồ, vẻ mặt thản nhiên.

Từng tảng từng tảng rơi theo đường chéo thẳng hướng về phía thằng Sinh khiến nó run hết cả người.

Mặt nó đập thẳng vào cái vách tường của kết giới phát ra âm thanh vang dội.

Nó thề luôn là nó mà đứng đây với cái cơ thể bằng xương bằng thịt không có gì bảo vệ là có khi giờ nó trở thành món thằng Sinh dầm đá theo đúng nghĩa đen luôn rồi.

Đá thì rớt xuống như mưa còn nó thì đã rất là mỏi nhừ, không thể né nỗi bất kỳ một lần nào nữa.

Nó chỉ biết nói thầm trong đầu, sau đó tiếp tục tập trung chạy nhảy lăn lê bò lết theo sự hướng dẫn của hệ thống.

Mở giao diện thông tin lên đọc qua cái thanh MP đang dần dần hồi phục thì thằng Sinh mới vừa lòng thỏa ý vứt cái chai rỗng đi.

- Hệ thống cứu tao với nào!

- Ừm, coi bộ thằng bé sẽ vượt qua dễ dàng thôi.

Quỹ đạo của chúng bắt đầu có những sự lệch lạc không hề nhỏ nhặt.

PS: Đây đây ra chương rồi nhóe, anh em đừng nóng.

Bịch bịch!

Rào rào...

Chương 47: Kết giới (3)

Chưa cần thằng Sinh làm gì, hệ thống đã rất tâm lý bật lên dòng HP ngay trước mặt nó.

Chưa kịp thốt ra những câu nói thề chửi tục à không, nói tục chửi thề thì thằng Sinh đã bắt đầu nghe thấy một số âm thanh lạ vang lên xa xa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Cái số 20 đằng sau là gì kia?

Rầm, rầm!

- Tao biết mày vẫn luôn là anh em tốt của tao mừ!

Đột nhiên giọng nói văng vẳng lúc nãy lại tiếp tục vang lên một lần nữa.

[Lượng máu của khiên năng lượng ký chủ vừa được buff.]

Mọi thứ lại quay về trạng thái im lặng.

- Chậc, kệ nó đi. Có bản lĩnh vậy thì tăng thêm chút độ khó là được.

- Em mà chọn là chỉ có hợp...

Tảng đá đập mạnh xuống mặt đất, phát ra âm thanh trầm đục. Mặt đất cũng thoáng rung lên một cái.

Thằng Sinh vẫn đang ngồi bệt dưới đất, một tay của nó lau lau mồ hôi chảy dài trên mặt, tay còn lại đang nắm cái chai thuốc xanh xanh, đổ vào mồm một cách nhiệt tình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47: Kết giới (3)