Thế Giới Mà Tôi Từng Đối Địch
Lục Diệc Ca
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: Lá thứ thứ chín: impartiality: công bằng
Tôi rất muốnđăng kýnhưng côgiáo chủnhiệm quyđịnh, tất cảhoạtđộng sau giờhọc chỉcómười bạn thành tíchđứngđầu cótưcách tham gia. Nói những bạn khác ngay cảviệc học tập còn chưa tốt, làm gìcóthời gian làm việc khác.
Những cái kia của bạn so với người bất hạnh thìnhưthếnào?
Kết quả đãcó, tôi cónói thêm cái gìcũng không làm nên chuyện.
Côta còn làm bộdáng vẻtủi thân, trông mong nhìn tôi, người khácđều tưởng tôi bắt nạt cô ấy. Côta córất nhiềuđoạn nốt cao không hát lênđược, tôi giúp cô ấy hát, kết quảtruyềnđến những bạn học khác, chính làtôiđộc tài chiếm hết. Rõràngđều làsong ca, thếnhưng phần lớn toàn làtôi hát, còn nói tôi xa lánh côta.
Cái này cũng cóthểtrởthành lýdo sao?Đây chính làcông bằng sao? Tảngđávàcái kéođều so sánh công bằng nhưvậyđi?
Bạn cảm thấy công bằng không?
Đây làcông bằng sao? Chẳng lẽkhông nênđối xửnhưnhau sao? Vìsao cóngười cóquyền lợi nhưvậy?
Bạn sao lại không suy nghĩvềchính mình, nếu nhưcha mẹcủa mình không sinh mìnhởthành phố, mà ởvùng núi vắng vẻlạc hậu, bạn căn bản còn không có điều kiệnđọc sách, tiếp nhận giáo d·ụ·c caođẳng, hiện tại cũngđãkết hôn sinh con, mỗi ngày càyđất làm ruộng, giặt quầnáo nấu cơm.
Chúng ta luôn luôn cảm thấy người khácđều làkẻngốc, trênđời mình làngười thông minh nhất, thật ra chân tướng thường làngười thật sựthông minh, khoanh tayđứng nhìn bạn giống nhưthằng hềnhảy trên tránh dưới.
Chủ đềbản thảo diễn thuyết bị đập c·h·ế·t, vậy bạn liền dụng tâm viết một bản tốt hơn. Chính bạn thật ra hiểu rõ đối thủcủa mình, biếtưu thếcủa cô ấy làkỹnăng diễn thuyết tốt,điểm yếu làbản thảo tệ, vậy tựmình lấyưu bùkhuyết, tập trungứng phó.
Tôi ngược lại cảm thấy, nếu cómột ngày bạn phát hiện bạn luôn luôn bịkỳthị, luôn luôn bị đốiđãi bất công, nhưvậy bạn nên xem lại, tại sao tất cảmọi người lại xem thường mình.
Khoảng thời gian trước, trường học tổchức tranh tài diễn thuyết. Tôi tìm rất nhiều tưliệu mới viết rađược bản thảo, sauđómọi người thống nhất cùngđem bản thảo diễn thuyết cho côgiáo. Vài ngày sau, côgiáoâm thầm tới tìm tôi, nói với tôi bản thảo của tôi cùng chủ đềvới một bạn học khác, bảo tôiđổi cái khác.
Cho nên,ít phàn nàn một chút, lúc bạn cảm thấy không công bằng, bạn muốn thếgiới này không chỉmình bạn bị đối xửnhưvậy, bạn ra sức nhảy ra ngoài.
Thếnhưng người tađâu cólỗi?Đànông chính xác thểlực khoẻhơn phụnữ, phùhợpđi công tác hơn, nếu một côgái mới vừa vào công ty cònđang thửviệcđãmang thai, chẳng những không giải quyếtđược việc cần dùng người gấp của công ty, còn tựnhiên gánh vác thêm việc.
(*) Gặp phải vấnđềbi quan, kết quảkiến mình thất vọng.
Gầnđây trường học thành lập một câu lạc bộ đọc sách. Mỗi lớp cómấy suất, cóthểvào cuối tuầnđến thưviện của trườngđọc sách, giao lưu, học tập.
Trởnên mạnh mẽmà độc lập,đây chính là điều bạn cần làm.
Người lớn chính lànhưvậy, lời hứa son sắt sẽ đối xửcông bằng với chúng ta nhưng thật ra bọn họmới làngười không công bằng nhất.
và“Hồng Lâu Mộng”.
Tôi xem bản thảo côgiáo nói kia, nói thật viết rất tệ, vốn dĩnhìn không ra chủ đềcógìtrùng với tôi. Nói tiếp, cùng một chủ đềthìlàm sao, xét về ýkhông giống nhau, cách thểhiện của mỗi người cũng không giống nhau, vìsao muốn tôi phải viết lại lần nữa?
Tôi cảm thấy rất tủi thân, bất công, rất muốn hét to la lớn. Tôi biết, những tâm trạng này cóthểsẽbịcậu chêcười, cảm thấy tôi không trưởng thành, không hiểu chuyện nhưng tôi thật sựkhông hiểu. Tôi luôn luôn lần lượt vượt qua khókhăn,đụng phải núm tro*, nghĩmãi màvẫn không rõ.
Sauđótrong mộtđêm tôi lại viết bản thảo một lần nữa, côgiáo ngay cảnhìn cũng chưa thèm nhìn, buông một tiếngđược. Vìsao cô ấy một chútáy náy cũng không có?Một chút cảm giác cólỗi cũng không?
Ngoại hình của cô ấy khôngưa nhìn, ngoài trừthành tích tốt, nói ngọt sẽlàm côgiáo vui vẻ,ởnhững mặt khác chẳng cóchút sởtrường nào.
To: Tôi của mười năm sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thầy côgiáo luôn luôn thiên vịcác bạn học sinh giỏi thành tích tốt, cung cấp cho bọn họnhiều tưliệu hơn, thời gian giảngđềcũng kiên nhẫn hơn. Tôiđãtừng thấy hai bạn nữcóthành tích tốt trong lớp trốn học, từtrường trèo tường ra ngoài, ngày thứhai lạiđến lớp nhưkhông cóviệc gì, thầy giáo chẳng trách cứmột câu.
Tôi rõràng viết tốt hơn côta! Kết quảlàm nhưtôi chép bài của côta vậy. Tôi không phục,đến hỏi côgiáo, cômặt lạnh nói, bởi vìcảm thấy bản thảo này của tôi bắtđầu nhanh chóng kết thúc vội vàng, mà đối phương so với tôi cókinh nghiệm diễn thuyết hơn, kỹxảo cũng tốt hơn tôi.
À, còn một việc, năm bạn lên cấp bađó, phát huy thất thường, không vàođược cấp ba bạn muốn. Bạnởnhà ôm gối khóc thừa sống thiếu c·h·ế·t, bốmẹmang theo chai rượu vàthuốc lá đi tìm quan hệgiúp bạn, tối mùa hè, vừa buồn vừa mệt lại nóng, bọn họgõcửa từng nhàmột.
Dướiđáy lòng tôi cười lạnh, tôi cũng thật sựmuốn tham gia câu lạc bộ đọc sách kia, tôi cũng thật sựthíchđọc sách.
Làm nhưtôi không biết bình thường các bạnấy thíchđọc sách gì, ngoại trừtiểu thuyết tình cảm, các bạnấy còn biếtđọc cái gì? Các bạnấy thật sựthích thứgì đây?
Bọn họnắm tay bạn, trước mặt những người cóquyền cóthếcúiđầu khom lưng, nịnh nọt lấy lòng, ra sức biếu quà. Bạn giương mắtđứng nhìn, trong lòngđau giống như đao chém, nước mắtđảo quanh trong hốc mắt, lại nhấtđịnh cắn răng, thứchảy ra chỉcóthểlàmồhôi.
Chương 9: Lá thứ thứ chín: impartiality: công bằng
Chẳng lẽchúng ta chỉcóthểlànhững cỗmáy học tập, việc gìcũng không thểlàm? Danh sách cuối cùng, lại cóhai bạn nữkhông nằm trong xếp hạng 10 ngườiđứngđầu. Tôi hỏi côchủnhiệm nguyên nhân, cô ấy nói:“Bởi vìcác bạnấy thật sựthíchđọc sách, côkhông thểcấmđoán sởthích của học sinh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không vàođược câu lạc bộ đọc sách, bạn sẽkhôngđi học sao?Đây không phải làviệc bạn thích nhất sao? Tiếp tục làtốt rồi.
Cảm thấy mình bịcướp cơhội ca hát, hát hay là được, người xem không phải kẻ điếc, phân biệtđược ai hát hay hát tốt, biết vỗtay cho ai. Tôi ngược lại cảm thấy côgái kia mới thấy không công bằng, vôduyên vôcớphải cùng một người hát hay làbạn cùng lên sân khấu,đây thật làmất mặt mà.
Tốt nghiệpđại học bạnđi tìm việc, phát hiện công tyđềuưu tiên nam giới,đối với nữgiới kiểu gìcũng sẽhỏi thẳng toẹt xem bạnđãcóbạn trai chưa, gầnđây códự định mang thai không, bạn cảm thấy xãhội không công bằng, bọn họkỳthịphụnữ.
Không công bằng?
Nơi nào cócông bằng tuyệtđối?
Bạn luôn miệng nói muốn công bằng, thếnhưng thành tích của bạn so với người khác chênh lệch, không cócốgắng giống người khác, tính cách cũng không làm người khác vui vẻ, tại sao lạiđòi hỏi công bằng? Bạn cho rằng xuất phát chạy của vậnđộng viên giống nhau sao? Không, vịtrícủa bạnởtrước mặt Thái hậu, không phải người khác nhằm vào bạn, màlàbọn họcăn bản không thấy cậu.
Sống cuộc sống của mình tốt là được, người khác may mắn hay làbất hạnh, cóphải làbị ông trờiđiểm danh hay làvào hệngân hàgiải cứu Tráiđất, cái nàyđối với bạn quan trọng sao? Sẽ ảnh hướngđến cuộc sống của bạn sao? Sẽ đem bạnđẩy vào vực sâu củađịa ngục sao? Sẽ đưa bạn vào chỗchết sao?
Năm nay ngày kỷniệm thành lập trường cũng vậy. Tiết mục hát trong lớp, tôi làcán bộvăn thểmỹnênđểtôi tới hát nhưng côgiáo thấy một người hát quá đơnđiệu, cho thêm một bạn nữcùng hát với tôi. Cô ấy ngũ âm khôngđượcđầyđủ, còn muốn tôi dạy từng câu cho cô ấy. Tôiđều hi sinh thời gian nghỉngơi dạy cô ấy, cô ấy luôn thẹn thùng không chịu hát.
Reply from: Tôi của mười năm sau.
Bạn nói bạn không hiểu xãhội này, không cóngười nào thật sựhiểu, bạn chỉcóthểkhông ngừng thíchứng với nó, sauđólợi dụng nóleo lênđỉnh cao kếtiếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ởchung phòng với bạn nữcóthành tích học tập so với bạn chênh lệch rõràng nhưng trong nhàcóquan hệ, quen biết thầy côgiáoởtrường, cho nên cô ấy từnăm nhấtđã được vào phòng thínghiệm, viện trưởngđích thânđưa cô ấy, luận văn cũng giúpđỡcô ấy, 4 nămđại học cầm trâuđẩy, dễdàng xinđi Mỹ.
Công bằng?
Tôi muốnđiên lênđược, vìsao nhấtđịnh phải cho tôi hát cùng côta?
Bạn hỏi tôi làm thếnào mởrộng cách cửa nhỏhẹp trong lòng? Cũng không cógì,đọc thêm nhiều sách, tròchuyện cùng nhiều người tài giỏi, cộng thêmđi ra ngoài thấy chút việcđời, tôi sống nhiều hơn bạn mười năm, cũng không thểsống uổng phí.
Chúng ta làngười mà, luôn luôn cótiêu chuẩnđểso sánh, lấy nghiêm khắc làmđiều kiện tiên quyết hàkhắc yêu cầu người khác, sauđóyên tâm thoải mái phóng túng bản thân mình.
Tôi nhịn khôngđượcđềnghịthầy giáođổi người, thếnhưng côgiáo nhấtđịnh muốn cho bạnấy cùng tôi song ca.
From: A Thất, 17 tuổi, cónguyên bộtác phẩm của Kim Dung (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bốmẹbạn trước sau chạy chọt cảmột mùa hè, bạn cuối cùng cũng vàođược trường cấp ba mình mong muốn. Nhưng các bạn học cùng thi trượt cấp ba kia, lại chỉcóthể ởlại trường cũ, ghen tịvới bạn.
Đường hoàng, chínhđáng.
Thông minh, ngoại hình xinhđẹp, biết nói chuyện,điều kiện giađình tốt…những thứnày chính là ưu thế, làthẻbạc màngười khác dẫn trước bạn. Cónhiều thời gian nhàn rỗi oán trời tráchđất, còn không bằng quay vềlàm nhiều thêm mấy bài thi sốhọc. Bởi cứcho rằng bạnápđảođối thủcủa bạnởtừng phương diện, bạn vẫn sẽcảm thấy không hài lòng. Lòng người luôn làlòng tham khôngđáy. Nếu nhưkhông vừa lòng với cái này cóthểkhích lệbạn tiếp tục chạy, thếlàtốt. Thếnhưng phần lớn mọi người không cách nào chiến thắngđược sựkhông vừa lòng này, bịnóquấn lấy thân, trởnên mười phần hung hăng, trông thấy ai cũng sủa hai tiếng“gâu gâu”.
Chúng tađều phải cốgắngđểtrởthành người tốt hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người ngườiđều vìcôta màbênh vực kẻyếu, chẳng lẽcái nàyđối với tôi làcông bằng sao?
Darwinđãsớm nói rõràng trong thuyết tiến hoá, thếgiới này, kẻmạnh thìthắng kẻyếu thìthua, kẻphùhợp mới cóthểsinh tồn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.