Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: Du Long Phiến

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Du Long Phiến


“Tiểu Thiên, đừng nói Mạc thúc bắt nạt ngươi. Ta dùng tay không, ngươi v·ũ k·hí tùy ý”. Mạc Tần Phong cười cười nói.

“Mẹ, ca ca cùng cha đâu rồi? Không phải mỗi sáng hai người liền ngồi ở đây sao? Làm sao không thấy?”.

“Du Long Phiến? Tên không sai”. Mạc Tần Phong tán thưởng nói.

Quả nhiên là muội khống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ha ha, cha, Mạc thúc thúc, đừng gắng sức. Không có tác dụng đâu. Ta nói qua trên đời này chỉ có ta cùng sư phụ có thể mở ra, hai người là mở không được. Thực lực lớn hơn nữa cũng không được”. Lạc Cảnh Thiên cười nói.

Mà hắn lại không thích dùng kiếm, đao, thương cái gì. Cho nên vừa vặn sư phụ cho hắn cái quạt này, hắn liền sử dụng xem như làm v·ũ k·hí.

“Quên đi, chờ nàng trưởng thành rồi nói sau”. Mạc Tần Phong bĩu môi nói.

“Không tin ngươi thử”. Mạc Tần Phong tức giận đưa qua.

“Ha ha, Mạc thúc thúc không thành thật a. Đáng tiếc là ngài có lấy được nó cũng mở không ra. Đây là độc môn bí thuật. Chỉ có ta cùng sư phụ mới có thể mở được. Ngài c·hết tâm đi”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nó gọi Du Long Phiến”.

So với kiếm, đao cái gì mạnh hơn nhiều.

Vừa tỉnh ngủ, vệ sinh cá nhân xong Lạc Cảnh Điềm liền chạy xuống dưới phòng ăn, nhìn thấy Phùng Nguyệt đang làm đồ ăn liền hỏi.

Muội khống không có người nào là bình thường.

Mạc Tần Phong đem Du Long Phiến mở ra, nhưng mà lại không có chút tác dụng nào. Khẽ dùng lực, vẫn là mở không ra. Tức giận, ông ta liền dùng tới linh lực, nhưng là… không có cái gì dùng. Chính là mở không ra.

“Mạc thúc thúc, ngài ánh mắt này là có ý gì a? Muốn lấy Du Long Phiến của ta sao?”. Lạc Cảnh Thiên nhìn thấu được ý nghĩ của ông ta lập tức nói.

“... Lợi hại, xem như ta chưa nói”. Mạc Tần Phong im lặng một lúc, sau đó giơ lên ngón tay cái nói.

“Ha ha, lão Mạc, ngươi đánh hắn chủ ý còn có thể. Lại dám nhắm vào con gái ta? Ha ha, hiện tại thế nào? Cảm nhận được sống lưng mát lạnh sao? Ngươi là không biết, lần trước ta có nhắc qua về hôn nhân của Điềm Điềm, hắn nhưng trực tiếp cầm dao muốn chém ta đây”. Lạc Vũ Quân cười ha hả nói.

Mạc Tần Phong chấn kinh nhìn lấy Lạc Cảnh Thiên. Lại nhìn về phía đại đao dài 40m kia. Hắn thế nào cảm thấy có chút nhức cả trứng đây?.

Mạc Tần Phong đôi mắt lóe lên đạo ánh sáng. Cười hắc hắc nói.

Lạc Cảnh Điềm chạy tới đại sảnh, nhưng không có thấy ai ở đó, liền lôi kéo quản gia hỏi.

Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Lạc Cảnh Thiên, Mạc Tần Phong chỉ thấy bàn tay có chút ngứa, thật muốn dùng một tay đem hắn quất bay ra ngoài. Nhưng là…

Hắn nhưng bỏ ra hơn 2 năm để luyện tập kỹ thuật không chế cái quạt này đây. Trong Vạn Pháp Chi Thư nhưng là có rất nhiều võ học, tuy nhiên chỉ là mức độ nhập môn cũng để làm cho kỹ năng chiến đấu của hắn tăng lên nhiều.

Xoạt.

Dánh đánh muội muội hắn chủ ý? Hừ!

“Á nè nè, Phúc bá, cha ta cùng ca ca đâu rồi?”.

“Ta không tin. Chỉ là một cái quạt mà thôi, ta đường đường Huyền Linh cảnh mở không ra? Đùa ai thế?”. Mạc Tần Phong không tin nói.

“Tới luyện võ trường đi”.

“Mạc thúc thúc, ngài sẽ không phải muốn đánh ta đi? Ta cũng không phải ngu ngốc. Nhìn ngài vẻ mặt liền biết không phải chuyện gì tốt”. Lạc Cảnh Thiên bĩu môi nói.

Dù sao, hiện tại Mạc Uyển còn đang học. Học nhưng tốn thời gian 3 năm đây. Chờ qua 3 năm liền trưởng thành, đến lúc đó mua cho nàng một cái không gian giới chỉ xem như lễ trưởng thành đi.

Mà kiếp này càng không cần phải nói. Hắn và muội muội mình lại không phải ruột thịt, muội muội hắn chỉ có thể thuộc về hắn. Người nào dám nhúng chàm thử xem? Hỏi thanh đao trên tay ta có cho phép hay không?.

Cái quạt này hắn cũng không biết dùng nguyên liệu gì làm thành. Vô cùng cứng rắn. Hắn thử qua dùng dao, kiếm đều đâm không thủng. Hơn nữa cánh quạt lại cố thể chuyển thành lưỡi dao, vô cùng sắc bén.

Nằm mơ đi a.

Chương 8: Du Long Phiến

Hắc Vân Áp Thành Thành D·ụ·c Tồi, Giáp Quang Hướng Nhật Kim Lân Khai.

Kiếp trước Lạc Cảnh Thiên nhưng cũng là một cái muội khống. Quản nàng nhưng cực kỳ gắt gao, đến 22 tuổi còn chưa có cùng bất kỳ nam nhân nào nảy sinh tình cảm, đều bị hắn bóp nát từ trong trứng nước.

“A. Cha ngươi sáng sớm không biết làm cái gì gọi Thiên nhi đi đại sảnh rồi. Mạc thúc thúc của ngươi cũng ở đó. Không biết mới sáng sớm liền có chuyện gì nữa”. Phùng Nguyệt nói.

Vài giây sau…

Chỉ là thực lực Luyện Linh cảnh, lại dám cầm đao uy h·iếp Huyền Linh cảnh cường giả cũng không có người nào. Hắn xem như phục rồi.

Lạc Cảnh Thiên đem Du Long Phiến mở ra, Mạc Tần Phong trừng lớn con mắt.

“Tốt, quả nhiên là thứ tốt. Xem ra sư phụ ngươi thật không đơn giản a”. Mạc Tần Phong tán thưởng nói.

Bởi vì Du Long Phiến hoa văn thật sự quá mức bắt mắt cùng xinh đẹp. Mặt quạt nhìn giống như làm bằng gấm, bên trên hiện lên từng đạo tường vân. Thân quạt là phong nhẫn kim long. Nhìn vô cùng đẹp đẽ nhưng cũng không thiếu phần bá khí.

Lạc Cảnh Thiên biết trốn không khỏi liền đáp ứng. Hơn nữa hắn cũng có chút kích động. Luyện tập lâu như thế, lần này xem như là trận chiến đầu tiên đi.

“Ồ, không gian giới chỉ? Lão Quân còn thật đúng là bỏ tiền. Lại cho ngươi thứ đắt giá như thế”. Mạc Tần Phong kinh ngạc nói.

Lạc Cảnh Thiên nhẹ nhàng mở ra Du Long Phiến, ông ta vậy mà phẳng phất thấy được mây đen cuồn cuộn phủ kín bầu trời, bên trên không như ẩn như hiện một con rồng vẩy xanh hiện lên bay trên bầu trời xen lẫn giữa đám mây đen.

“Ha ha, lão Mạc, thế nào? Hâm mộ sao? Ngươi cũng có thể mua cho con ngươi một cái a”. Lạc Vũ Quân cười ha hả nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng cũng là võ giả, tuy nhiên thực lực so với Lạc Vũ Quân thua xa, nhưng mà cũng có Khai Linh cảnh trung cấp thực lực.

Đương nhiên chỉ là nói thế mà thôi. Chứ trăm người như Lạc Cảnh Thiên ông ta cũng dùng một ngón tay đè c·hết được.

“Thế nào Mạc thúc thúc? Nhường ngài chạy trước 39m, ta di chuyển một cái xem như ta thua”. Lạc Cảnh Thiên cười nhạt nhìn Mạc Tần Phong nói.

“Ngươi có dùng lực hay không a”. Lạc Vũ Quân ở bên cạnh bất mãn nói.

Lẩm bẩm một tiếng, Lạc Cảnh Điềm liền chạy đi.

Trong đầu ông ta phẳng phất hiện lên câu thơ này.

Mà phía sau Lạc Vũ Quân cùng chờ không kịp chạy tới xem.

“Vậy sao? Vậy ta liền không khách sáo”. Lạc Cảnh Thiên cười nói, sau đó từ không gian giới chỉ lấy ra một cái quạt.

Lạc Cảnh Thiên bĩu môi một cái. Thu lại ma lực, thanh đao liền tại chỗ biến mất.

“Con bé này”. Phùng Nguyệt cười khẽ lắc đầu, sau đó tiếp tục làm bữa sáng.

“Được rồi”.

“Mẹ, ngài làm bữa sáng nha, ta đi tìm ca ca chơi”. Lạc Cảnh Điềm nói xong liền chạy ra ngoài.

“Thật là, sáng sớm làm sao chạy tới diễn võ trường rồi?”.

Nói đùa. Không có ma lực còn muốn đem Du Long Phiến mở ra? Mở quốc tế trò đùa sao? Tưởng rằng đồ vật của pháp sư dễ dàng mở ra như thế hay sao?.


“Tiểu Thiên, cùng Mạc thúc luận bàn một chút thế nào? Ta muốn xem một chút ngươi chiến lực thế nào”.

Quả nhiên.

Để một võ giả tình nguyện xuống bếp, trở thành một người vợ hiền lương thục đức, cũng đủ biết nàng yêu Lạc Vũ Quân cỡ nào.

Bởi vì thân quạt chính là màu vàng óng, mặt quạt là thuần một màu đen tuyền. Bên trên họa một hình con rồng đang uốn lượn. Trên đỉnh mỗi một cái thân quạt đều hiện ra một m·ũi d·ao nhỏ. Có thể nói dùng nó làm v·ũ k·hí quả thật rất không tệ.

“Ta đi, như thế nào mở không ra? Cái này không khoa học”.

“Ngài hay là tự xem đi”. Lạc Cảnh Thiên bĩu môi, ném Du Long Phiến về phía Mạc Tần Phong.

“Thế nào? Ngươi là sợ sao? Yên tâm đi, ta ra tay rất có chừng mực”. Mạc Tần Phong cười nói, nhưng trong lòng lại nói: ta không đem ngươi đánh thành đầu heo, tên ta viết ngược lại.

“Không đúng, tiểu Thiên. Ngươi cái quạt này…”. Mạc Tần Phong ngẩn ra, nhìn trong tay Lạc Cảnh Thiên cái quạt kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tiểu thư, lão gia cùng thiếu gia đến diễn võ trường rồi”.

“Nó gọi là gì? Nhìn có vẻ không đơn giản cho lắm”.

Diễn võ trường.

“Thiên nhi, cùng Mạc thúc của ngươi luận bàn một chút đi. Ta cũng muốn xem một chút ngươi chiến lực đến đâu”. Lạc Vũ Quân nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Khụ khụ. Ta nào có. Chỉ là hiếu kỳ chút thôi”. Bị nhìn ra nội tâm, Mạc Tần Phong xấu hổ ho khan một cái nói.

“Cái này sao? Đây là sư phụ ta cho ta v·ũ k·hí tùy thân. Thế nào? Đẹp đẽ a”. Lạc Cảnh Thiên cười đáp.

Ông ta đều có một loại xúc động muốn đem Du Long Phiến c·ướp đi đây.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Du Long Phiến