Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư
Đang Cập Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 29: Bị thương
“...Hai mắt nhắm lại, dùng tinh thần lực kiểm tra trong đầu xem”. Thượng Cổ Tôn Giả có chút im lặng nói.
“Điều này có nghĩa, hắn thể chất so với người khác yếu hơn, nhưng cũng không phải quá nhiều. Thứ này không đáng lo, cái ta lo lắng là, năng lượng còn thừa lại trong người hắn là thứ hấp dẫn trí mạng. Sẽ đối với bất kỳ sinh vật nào cũng có thể đối với hắn nảy sinh ra ý nghĩ đem hắn ăn sạch”.
“Sau đó thể nào?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.
Trong nháy mắt, đạo kết giới kia bao phủ toản bộ Thiên Linh Đại Lục.
“Nó nói cái gì?”.
“Không phải vấn đề lớn, chỉ là có chút phiền phức. Hơn nữa ta cảm thấy đạo quy tắc này có chút quỷ dị. Giống như được người thêm vào mà không phải tự nhiên hình thành”. Thượng Cổ Chi Linh nói.
“Quên đi, đúng rồi, đã ngươi bị như này, liền từ hắn đến chăm sóc đi. Có thể chứ?”.
“Ngươi không phải có thể thôn phệ quy tắc sao?”.
Dù sao, có thể để cho Thượng Cổ Chi Linh đồng ý cộng sinh, trong vũ trụ số người muốn được như thế có thể quấn quanh Thiên Linh Đại Lục vào trăm vòng đây.
“Hừ!”.
Đây chẳng phải là hai cá nhân cùng 1 thể sao?.
Hắn nhớ tới Thượng Cổ Tôn Giả nói “cộng sinh”.
“... Được rồi. Thực tế, đây cũng không phải là quy tắc, mà là giả quy tắc. Do lời nguyền của một chúa tể tạo ra”. Thượng Cổ Tôn Giả vốn muốn dấu diếm, nhưng mà nghe thế liền nói ra sự thật.
Chỉ là sau đó, từng đạo quy tắc phủ xuống.
“Một chút tiểu xảo mà thôi. Đừng kinh ngạc, ngươi muốn tăng lên thể chất thì phải làm như ta nói”.
Thân thể nằm trong ý thức hải? Đây là có chuyện gì?.
Chương 29: Bị thương
“Đã biết”.
Cái này tên, ngay cả cơ bản kiến thức cũng không nhớ? Hắn những năm qua học xong đều ném đi nơi nào rồi?.
Nhẫn Giới mà Thượng Cổ Tôn Giả đưa cho hắn câu thông vạn giới, đem năng lượng của thế giới khác dẫn tới bên trong Nhẫn Giới để hắn có thể vô hạn hấp thu năng lượng chuyển thành ma lực.
“Ai bảo ta cho đồ đệ ngươi lợi ích lớn như thế đây? Ngươi cứ nói đi?”. Thượng Cổ Chi Linh cười nhạt đáp.
“Sư phụ. Rốt cuộc nó giúp ta tăng lên cái gì? Hơn nữa ngài cũng chưa dạy ta cách tăng lên thể chất”. Lạc Cảnh Thiên hơi cau mày nói.
“Có thể là có thể, đến lúc đó đồ đệ bảo bối của ngươi ra chuyện gì thì cũng đừng trách ta”. Thượng Cổ Chi Linh nói.
Đáng tiếc, trong tương lai, nếu như Lạc Cảnh Thiên biết được chuyện này, hắn nhất định sẽ mắng to không thôi. Thượng Cổ Chi Linh trong tương lai đem cho hắn cũng không thiếu phiền phức a.
“...”. Lạc Cảnh Thiên.
“Vậy phải làm thế nào?”. Thượng Cổ Tôn Giả nói.
“Ngươi cho ta ngồi xuống. Khoanh 2 chân vào. Cùng trong đầu ý thức kia câu thông với nhau, lúc đó ngươi liền biết tác dụng của Nguyên Khí Châu”.
Một lúc lâu sau, Thượng Cổ Chi Linh mới mệt ra rời ngồi xuống đất.
Chỉ thấy nó 2 mắt nhắm nghiền, lỗ tai dài dựng thẳng lên. Từng đạo năng lượng từ trong Nguyên Khí Châu bay ra chui vào cơ thể Lạc Cảnh Thiên.
Nàng thế nào cảm thấy sau khi ký kết khế ước, đệ tử của mình đột nhiên IQ có chút đi xuống đây?.
Ma lực là thứ cơ bản để thi pháp, linh hồn lực càng mạnh, học được ma pháp càng mạnh. Nhưng lên tới Ma Pháp Sư, linh hồn lực còn có tác dụng khác nữa. Nhưng tác dụng gì, hắn cũng không biết được.
“Nó mắng ta ngu ngốc”.
“Ta có thể đem năng lượng cho hắn hấp thụ tăng lên thể chất. Nhưng hắn không cách nào đi chủ động hấp thụ, hơn nữa, ba phần năng lượng hắn hấp thụ được sẽ tồn đọng trong cơ thể hắn không cách nào hấp thu hay chuyển hóa, nó sẽ vĩnh viên tồn đọng ở đó. Ngươi biết điều này đại biểu cái gì sao?”. Thượng Cổ Chi Linh trầm giọng nói, cũng không chờ Thượng Cổ Tôn Giả lên tiếng liền nói tiếp.
Nhưng mà không có người nào phát hiện.
“...Sư phụ, vì sao mắng ta?”. Lạc Cảnh Thiên ngẩn ra, nhìn về phía Thượng Cổ Tôn Giả khó hiểu nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đây là …”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ta là sợ có người xông vào trong thế giới này, lúc đó ngươi thực lực không được, sẽ bị người g·iết”. Thượng Cổ Tôn Giả nhíu mày nói.
Xoát.
“Ngu ngốc”.
“Cái đó… sư phụ. Như vậy nó cùng ta cộng sinh, ta sẽ được cái gì? Ta cảm thấy ngoài vô cùng tỉnh táo cùng cơ thể thoải mái. Cũng không có tăng lên ma lực hay linh hồn lực a”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.
Thượng Cổ Chi Linh hừ lạnh một tiếng, cơ thể phát ra một loại năng lượng cuồng bạo, đem tất cả quy tắc oanh trở về.
Lạc Cảnh Thiên lúc này cũng phát hiện, mình đúng là đột nhiên hỏi những câu có chút ngu xuẩn. Chẳng lẽ nói, cộng sinh sẽ khiến người khác IQ thấp xuống? Hoặc là nó hấp thu IQ của hắn?.
“... Là không có nói qua. Ngươi bây giờ mới phát hiện?”.
Dứt lời, Thượng Cổ Tôn Giả bàn tay liền xuất hiện một kết giới, không biết nàng nói lời gì, chỉ thấy sau một lát, Thượng Cổ Tôn Giả bàn tay đánh lên trên bầu trời.
“Không để ý, vừa rồi hắn tại thao tác Nguyên Khí Châu mới phát hiện quy tắc phủ xuống”.
“Ha ha, cái đó còn phải dựa vào ngươi”.
Lạc Cảnh Thiên ngẩn ra, lúc này mới nhớ tới. Trong Vạn Pháp Chi Thư có nói qua, đạt tới cấp bậc Ma Pháp Sư thì linh thần lực mới mở ra. Mà trước đó đều vận dụng bằng ma lực.
“Ai nói với ngươi linh hồn lực không mạnh lên? Hiện tại ngươi mới chỉ là trung cấp pháp sư, ngay cả ma pháp sư cũng không phải. Ngươi làm sao biết được linh hồn lực ngươi thế nào?”. Thượng Cổ Tôn Giả trừng mắt nói.
“Giải quyết được sao?”.
“Có thể là có thể, nhưng là ta bây giờ không có năng lực đó. Một nửa sức mạnh của ta tụ thành Nguyên Khí Châu. Cho nên đối phó với quy tắc có chút quá sức”.
“Sư phụ, trong đầu ta có một âm thanh khác. Có phải là Thượng Cổ Chi Linh?”.
Lạc Cảnh Thiên làm theo, sau đó, hắn liền thấy được một quả cầu nhỏ nằm trong não hải của hắn.
“Ngay cả âm thanh từ đâu phát ra cũng không nhân ra được? Ngươi là ngu ngốc sao?”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Xong rồi? Làm sao nhanh như vậy?”. Thượng Cổ Tôn Giả ngẩn ra hỏi.
“Ta mắng ngươi bao giờ?”. Thượng Cổ Tôn Giả nhất thời sửng sốt.
Trong đầu… khoan đã.
“Trừ khi biết bản chất của loại quy tắc này mới có thể hạn chế điều đó, không thì hắn sống không quá một tháng”.
“...”. Thượng Cổ Tôn Giả.
“Hmm… đã biết. Ngươi tốt nhất làm tốt chuẩn bị che giấu đi. Ta không còn như lúc trước, nên không thể đem nó phá giải, chỉ có thể áp chế. Tên kia sợ rằng sẽ phát hiện”. Thượng Cổ Chi Linh trầm giọng nói.
Thượng Cổ Chi Linh nhìn hắn không lên tiếng, giống như có chút ngạc nhiên. Cuối cùng im lặng một lúc lâu rồi mới lên tiếng.
“Tới rồi? Lại đây, đem thứ này xoay tròn đi”. Thượng Cổ Chi Linh liếc nhìn Lạc Cảnh Thiên rồi nói.
“... Ngươi thật đúng là không chịu thiệt thòi, như thế ta không dưng liền tổn thất mười mấy năm bảo vệ ngươi?”.
Đột nhiên, trong đầu hắn vang lên một giọng nói.
“Nói như vậy, thân thể ta có thể cùng võ giả đối cứng rồi?”. Lạc Cảnh Thiên kinh ngạc hỏi.
Đem ý thức chìm vào thức hải, Lạc Cảnh Thiên liền thấy được con cáo tuyết kia, lúc này nó đang chơi với Nguyên Khí Châu.
“Nguyên Khí Châu. Nó tác dụng cũng như Nhẫn Giới ta đưa cho ngươi. Nhưng nó có thể cường hóa thân thể của ngươi, khiến thân thể ngươi trở lên càng thêm mạnh”.
“Vừa rồi b·ị t·hương. Bị khóa lại thành hình hài này, hơn nữa cũng không lên tiếng được, chỉ có thể dùng ý thức giao tiếp. Yên tâm. Vài năm là khôi phục lại, không cần lo lắng”. Thượng Cổ Chi Linh nói.
“Không sao”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng nhìn ra được, vừa rồi quy tắc gây b·ị t·hương cho nó.
“Xảy ra chút vấn đề. Ngươi không nói cho ta biết, hắn bị quy tắc thế giới này bài xích”. Thượng Cổ Chi Linh trầm giọng nói.
Lạc Cảnh Thiên ban đầu còn là 1 đoàn ý thức, sau đó đột nhiên hắn liền nhìn thấy mình hình thành thân thể.
“Ha ha, đó là hắn phải trả”. Thượng Cổ Tôn Giả cười nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ngươi…”. Thượng Cổ Tôn Giả giật nảy mình. Bởi vì nàng phát hiện, Thượng Cổ Chi Linh cũng không có lên tiếng, mà là dùng ý thức câu thông. Vì cái gì? Chẳng lẽ…
Hắn có chút mộng. Thượng Cổ Tôn Giả rõ ràng không lên tiếng, nhưng âm thanh vẫn vang lên trong đầu hắn.
Dứt lời, Lạc Cảnh Thiên liền cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó cái gì cũng không biết.
Hiện tại hắn mới chỉ là trung cấp pháp sư, cách Ma Pháp Sư còn một đoạn dài đây.
Thượng Cổ Chi Linh nhìn nàng một cái không nói gì, sau đó quay đầu nhìn về phía Lạc Cảnh Thiên. Hai tay đặt song song, sau vài giây, Nguyên Khí Châu từ trong người Lạc Cảnh Thiên bay ra.
Thượng Cổ Chi Linh từ bên trong não hải hắn bay ra ngoài.
“Ngươi nghỉ ngơi một chút đi”.
“Không sao chứ?”. Thượng Cổ Tôn Giả lo lắng hỏi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.