Thay Chị Lấy Chồng
Mộc Tâm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 431: Em đây, em không đi
Tôi cũng không gấp, chậm rãi nói: “À, không biết thì thôi, tính ra tuổi của Khương Thanh cũng không còn nhỏ, đúng lúc mấy ngày trước tôi có khách hàng, lại là kiểu chị ấy thích...”
Cô ấy nói xong câu đó, đầu tôi đã hơi lơ mơ.
Tôi nói với dì Trần.
Nhưng rất nhanh, hắn lại làm vẻ như không có chuyện gì xảy ra, lắc đầu: “Không biết.”
Đối với chuyện về video của Tống Duyên Minh, tôi đã không muốn nghe tới nữa.
“Anh không nói vậy tôi sẽ phải giới thiệu Khương Thanh cho...”
Thật ra thì bây giờ tôi cũng không biết thật ra Khương Thanh và Ngô Tiến An là loại quan hệ như thế nào, nếu không có gì, lúc trước ở trên đảo hình như hai người đã ngủ chung, nói có quan hệ, thấy Ngô Tiến An như vậy, hình như còn chưa theo đuổi được Khương Thanh tới tay.
Lúc này đèn xanh đèn đỏ trước mặt thay đổi, Ngô Tiến An đạp cần ga, lái xe chậm hơn trước đó nhiều, hắn trầm mặc một lúc mới nói: “Ai, chính là lúc ấy hình như Lâm Tuyền có giữ một...”
Nghe lời dì Trần nói, trong lòng tôi hơi nhói lên, đau đớn.
Nhưng anh ấy không làm, cũng không có nghĩa là anh ấy không biết, lần này nữ ngôi sao đó chính là một tình nhân bên cạnh một người tên là anh Mã bên kia, có thể hot như vậy đều là tài nguyên anh Mã cho.”
“Nói nói nói!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bà ấy không ngăn cản tôi.
Chương 431: Em đây, em không đi
Mặc dù đèn phòng bệnh đã tắt, nhưng bởi vì cửa phòng bệnh có lắp kính, ánh đèn ngoài hành lang sẽ hắt vào.
“...” Tôi không đáp lời hắn.
Hai người đó quen biết nhau à?!
Lúc đi ra, Ngô Tiến An còn chờ ở đó.
Ngô Tiến An nghe tôi hỏi như vậy, biểu cảm trên mặt càng khó xử, ấp a ấp úng cả buổi, cuối cùng dường như không vùng vẫy nữa, nói: “Aiz, chắc cô cũng biết anh hai vốn là một người chỉ kiếm tiền sạch, bây giờ rất nhiều người không phải đều làm sòng bạc, quán bar, club gì đó hay sao, một khi làm những thứ này sẽ có qua lại với đám người xã hội đen kia.
Lúc tới trước cửa phòng, đèn trong phòng bệnh đã tắt.
Tôi muốn đuổi theo, Ngô Tiến An lại ngăn tôi: “A, chị dâu à, chị đừng đuổi theo, chúng ta cứng đối cứng với cô ta, cô không chiếm được chỗ tốt gì đâu!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn đưa tôi về nhà.
Chẳng lẽ không đúng à?
Dưới cái nhìn của tôi, đây không phải là hai người quăng tám sào cũng không có quan hệ gì với nhau hay sao?
May là phòng bệnh không lớn.
Hơn nữa coi như gặp được, nếu như anh ta có ý muốn lừa tôi bất cứ chuyện gì, tôi cũng sẽ không biết.
Dì Trần gật đầu: “Buổi tối cậu chủ vô cùng nóng nảy, liều mạng đập chân, sau đó bác sĩ không có cách nào, đành phải tiêm thuốc an thần cho ngài ấy, ngài ấy đã ngủ rồi.”
Là đang gọi tôi à?
Nói xong, cô ấy chỉnh quần áo, bước đi.
Anh ấy đưa tay lên, khẽ đụng vào ngón tay tôi, dường như trong mộng nghe thấy tôi nói, cuối cùng cũng yên tĩnh lại. Tôi nhìn Lý Hào Kiệt như vậy, anh ấy ngủ thật giống như một đứa trẻ, ấm áp, đơn thuần.
“Cái đó tôi biết, đó không phải video của tôi, là Tống Duyên Minh. Anh cứ nói nữ ngôi sao đó là ai, phát tin tức của cô ta ra có ảnh hưởng gì với Lý Hào Kiệt.”
Lời còn chưa dứt, Ngô Tiến An đã mắc câu.
“Tiểu Thanh Thanh thích kiểu người như thế nào?”
Ngô Tiến An người này tuổi tác cũng không còn nhỏ, nhưng vẫn là kiểu người vô cùng đơn giản.
“Tôi cũng không nói cho anh ấy, làm sao anh ấy biết được?”
Vừa nghe thấy hắn đồng ý sẽ nói, tôi lập tức chú ý tập trung.
Tôi tới đây vốn là vì gặp Lâm Tuyền.
“Cô nói gì!”
Chờ Lâm Tuyền đi, Ngô Tiến An mới nói: “A, vừa rồi Tiểu Thanh Thanh gọi điện thoại cho tôi, nói cô xảy ra chuyện, hù c·h·ế·t tôi, may là cô không sao, nếu không cô ấy chắc chắn sẽ lại tức giận.”
Tôi đi tới bên cạnh giường bệnh của Lý Hào Kiệt, nương theo ánh đèn hành lang, nhìn thấy người đàn ông đó an tĩnh nằm trên giường bệnh, ánh đèn đúng lúc chiếu vào sườn mặt anh ấy, khiến gương mặt người nọ càng thêm góc cạnh.
Ngô Tiến An nhìn tôi, dường như còn hơi oán trách nói: “Đương nhiên biết! Lúc ấy anh hai tôi cuống cuồng, tung tin ra trước mới tìm người thay mặt chuyển lời cho anh Mã, lúc ấy hình như anh Mã rất tức giận, cảm thấy anh hai tôi không coi hắn ra gì.”
Có điều lúc xuống dưới, bỗng nhiên tôi lại muốn lên trên thăm Lý Hào Kiệt một lát.
Có lẽ là anh ấy gầy đi thật.
Nhưng ngoài Lâm Tuyền ra, dường như ai cũng không thể cho tôi đáp án, Tống Duyên Minh đã c·h·ế·t, mà Lý Trọng Mạnh, tôi cũng không biết lần sau gặp lại anh ta là lúc nào nữa.
“Nhưng...”
Cái gì?
Ngô Tiến An thật sự không giỏi lừa gạt người khác, phản ứng này của hắn đơn giản là viết hai chữ “hắn biết” ở trên mặt.
“Anh buông tôi ra!”
Có lẽ là bởi vì không quá cam tâm, tôi nhìn Ngô Tiến An lái xe, đột nhiên mở miệng: “Anh biết chuyện vì muốn áp chế tin tức về tôi, Lý Hào Kiệt đã mua tin tức của một nữ ngôi sao không?”
Tôi không khỏi tiến tới, muốn sờ lên mặt người đó, ngón tay vừa đụng phải gò má, người ấy đột nhiên khẽ động đậy, tôi sợ hết hồn, vừa mới rụt tay về đã nghe thấy anh ấy nói: “Tiểu Khanh, thật xin lỗi.”
Ngô Tiến An cũng không thèm để ý, nghịch cái chìa khóa lấy từ trong túi ra: “Đi thôi, tôi đưa cô về, đây là nhiệm vụ Tiểu Thanh Thanh giao cho tôi, tôi phải hoàn thành.”
Lý Trọng Mạnh?
Tôi đứng một lát, chắc chắn anh ấy đã ngủ say, tôi mới xoay người bước đi.
“Hào Kiệt không biết?” Tôi lo lắng hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi cắt lời hắn.
Tôi tức giận nói với Ngô Tiến An.
Tôi trơ mắt nhìn Lâm Tuyền rời đi, trong lòng hỗn loạn.
Đầu của người nọ hơi lệch đi, hình như hơi nôn nóng, lầm bầm: “Đừng đi, đừng đi.”
Rõ ràng đã ngủ, nhưng tôi lại có thể cảm giác được người trước mặt dường như rất nôn nóng, trong lòng tôi hơi cảm động, chần chờ một lát, cuối cùng đặt tay vào trong tay người đó, mở miệng nói: “Ừ, em đây, em không đi.”
Lúc này đúng lúc gặp đèn đỏ, Ngô Tiến An xoay người nhìn tôi, chắp hai tay: “Chị dâu, chuyện kia tôi đã đồng ý với anh hai là sẽ không nói, tôi nói anh ấy biết chắc chắn sẽ lột da tôi!”
Tay tôi đặt trên túi xách, nhìn ra ngoài cửa sổ: “Tôi cũng không rõ lắm.”
Nhưng Ngô Tiến An lại không buông tay.
“...”
Hình như hơi gầy đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi cũng đã bị anh ta lừa lâu như thế rồi mà, không phải sao?
Tôi nhìn Ngô Tiến An, nói: “Tôi muốn lên trên thăm Lý Hào Kiệt.”
Khóe môi Lâm Tuyền nhếch lên một nụ cười quỷ dị, mở miệng nói: “Tống Duyên Minh yêu là Lý Trọng Mạnh.”
“Tôi vào xem thử.”
Chúng tôi cùng lên thang máy.
Tống Duyên Minh?
Mặc dù hắn không vui nhưng vẫn gật đầu: “Được rồi, tôi lên với cô, sau khi anh hai xảy ra chuyện, tôi cũng chưa tới thăm anh ấy lần nào.”
Ngô Tiến An đứng tại chỗ, không có ý vào cùng tôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hào Kiệt đã ngủ chưa?” Tôi hỏi.
Sao biết được Tống Duyên Minh lại yêu Lý Trọng Mạnh?
Sau khi lên xe của hắn, tôi nghĩ tới hôm nay mình gặp mặt Lâm Tuyền, dường như vốn là muốn hỏi chuyện, chưa hỏi được gì, ngược lại không hiểu sao lại đánh một trận với cô ấy.
Chắc là vậy rồi.
Dì Trần ngồi bên ngoài, nhìn thấy chúng tôi, đứng lên cung kính nói: “Phu nhân, ngài Ngô.”
Lời cô ấy nói khiến tôi hơi sửng sốt.
Tôi cảm thấy không nên như.
Tôi vừa mở miệng, Ngô Tiến An đang lái xe ở bên cạnh lập tức thay đổi sắc mặt, chân đặt lên phanh xe hình như hơi đạp xuống, xe rõ ràng nảy lên một cái.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.