Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 62: Chương 62

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62: Chương 62


Sau khi đến cạnh cửa, trái tim Ninh Kiều nhảy lên thình thịch thình thịch.

Ở bộ đội, kết hôn cũng có lưu trình riêng.

Hạ Vĩnh Ngôn lấy ra một xấp khăn tay đỏ không biết ông cụ Giang tìm được từ chỗ nào, gói kẹo mừng trên bàn. Phần kẹo mừng này là giữ lại cho các chiến hữu ra ngoài làm nhiệm vụ hoặc về thăm người thân.

Khi đón dâu, Ninh Trí Bình cùng Ninh Dương khiêng từng rương hành lý vào nhà họ Giang, bên cạnh còn có không ít đồng chí được Lạc Thư Lan mời tới đóng vai người nhà mẹ đẻ Ninh Kiều.

Bọn họ cười một cách vui mừng.

“Kỳ quái, cứ có cảm giác lốp xe này như là thiếu hơi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi nào mới có thể đến phiên anh ta phát kẹo mừng?

Xa nhau một đời, cuối cùng cũng lần nữa trở lại thời khắc này.

Quá nguy hiểm!

Trước kia Hạ Vĩnh Ngôn còn chê cười cuộc hôn nhân này của Giang Hành quá thái quá, đối phương là tròn hay dẹp cũng không biết thế mà dám đồng ý kết hôn.

Một tiếng “Phanh” vang lên.

Ninh Kiều được Lạc Thư Lan cùng Tưởng Bội Dung đỡ, đi đến cạnh cửa.

Chương 62: Chương 62

Ngay khi Ninh Kiều do dự, Gianh Hành đã nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay trắng nõn mảnh khảnh của cô.

Giang Hành ngoái đầu nhìn lại, liếc bóng hình nhỏ xinh đang nhút nhát sợ sệt mà nhìn về phía anh một cái.

Bây giờ mới thấy, Giang Hành thật may mắn.

Lần trước lúc Tô Thanh Thời gả đến, nghe nói tự cô ta không muốn nên nhà họ Đường chỉ vô cùng đơn giản mà phát chút kẹo mừng, cũng không tổ chức hôn lễ quá mức long trọng.

Thật là đẹp mắt! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hạ Vĩnh Ngôn còn có việc phải làm.

Mỗi một viên kẹo mừng, đều ẩn chứa sự ngọt ngào mỹ mãn hạnh phúc, Hạ Vĩnh Ngôn chậm rì rì mà gói, nhịn không được muốn vì bản thân lau một phen nước mắt chua xót.

Mọi người dồn hết sự chú ý về phía cô dâu chú rể của ngày hôm nay.

Cô dâu mới được doanh trưởng Giang đón về nhà, ba anh em theo ở bên cạnh một tấc cũng không rời đi, sự vui vẻ kia, nhất định không phải bởi vì hôm nay không cần đi học.

Đầu ngón tay của cô lạnh lạnh.

Vẻ ngoài của cô dâu mới kiều tiếu, cũng không biết là vì thẹn thùng hay vì đánh phấn, mà gương mặt cô hồng hồng.

Ninh Kiều bị hoảng sợ, khuôn mặt nhỏ đều trắng một chút.

Giang Hành dắt tay cô bước vào nhà.

“Làm sao vậy?”

———————————

Ninh Kiều cúi đầu nhìn bàn tay bị nắm chặt của mình, hàng mi dài run rẩy.

Hạ Vĩnh Ngôn mang vẻ mặt u oán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Hành mặc một thân quân phục, đến đón dâu.

Từ rất xa, ánh mắt của Giang Hành đã chuyên chú mà nhìn chằm chằm về phương hướng của Ninh Kiều.

Ninh Kiều quay đầu lại dõi theo bóng dáng của cha và anh trai mình.

———————————

Tiếng pháo đón dâu vang lên hết đợt này đến đợt khác.

Trái tim Ninh Kiều bình tĩnh lại, đang chuẩn bị bước qua ngạch cửa, đột nhiên, Giang Hành duỗi tay về phía cô.

Ngày này là ngày náo nhiệt nhất của khu người nhà trong những năm gần đây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Là một đứa nhỏ bỏ pháo vào trong bình nhỏ, cái chai nổ tung theo tiếng vang. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai đồng chí còn đang nghiên cứu xe đạp, nhưng cũng không có ai chú ý hai người.

“Không thể nào, xe mới mua, chắc chắn là phải đầy hơi chứ!”

Lãnh đạo cùng các quân nhân khác cùng nhau chứng kiến thời khắc hạnh phúc này, tràn đầy chúc phúc.

Xe đạp đương nhiên là phải đẩy qua, tối hôm qua những người trong khu người nhà không thấy chiếc xe cảm thán thoạt nhìn liền biết cô dâu của doanh trưởng Giang được nuông chiều từ bé, nhà mẹ đẻ của cô không để cô thiếu thứ gì, ngoài máy may nhất thời không mua được, còn lại ba động một vang đều đầy đủ!

Giang Hành thề, đời này nhất định sẽ bảo vệ cô thật tốt.

Đồng chí đấy xe đạp, vui tươi hớn hở vẫy tay về phía mọi người, như thể chiếc xe là của anh ta vậy.

Sau khi đón dâu xong, bọn họ sẽ cử hành hôn lễ trong phòng họp bộ đội.

Hai cái bàn ghép vào nhau thành hình vuông, vải đỏ ở trên đã sớm được phủ ngay ngắn, xếp đầy đậu phộng hạt dưa cùng kẹo.

Chỉ là, đẩy được vài bước, anh ta có chút kinh ngạc, dùng sức đè đầu xe xuống.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62: Chương 62