Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 342: Chương 342
Thì ra tin tức oanh động cả nước được công bố vào ngày này.
“Không phải.” Phương Kỳ Thắng cười ha ha nói, “Vợ tôi có thai!”
“Vợ à, em phải cẩn thận, đừng để bị động thai.”
“Nói cái gì? Thi đại học được khôi phục rồi ư?”
Vành tai Đinh Lệ Quyên nóng lên, dùng sức đẩy chồng một chút.
“Mấy chuyện nặng nhọc như giặt giũ quần áo, cứ để đó cho anh.”
Thím Tú Lan rất khôn khéo, liếc mắt một cái đã nhìn ra hai vợ chồng này có ý gì, liền cười với thím Ngô bên cạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không ít người trong khu người thấy liền cảm thấy lạ, nhìn qua hướng của bọn họ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong khu người nhà, mọi người đã tiếp nhận tin tức thi đại học được khôi phục lại, bắt đầu hoan hô vui mừng, truyền tai nhau.
Đinh Quyên Lệ ấm ức sắp khóc, oán hận trừng anh ta một cái: “Còn dạo cái gì? Khoe khoang cái gì? Bốn người họ, chắc chắn là sẽ đi thi đại học! Đều tại anh, nếu không em cũng có thể thi đại học!”
Chuyện cô ta mang thai, căn bản không chọc Ninh Kiều tức giận được!
Trong lòng Lưu Lệ Vi xúc động, dặn dò con gái phải chăm chỉ học tập, tương lai tham gia kỳ thi đại học, trở thành sinh viên.
Rất nhiều người nhà trong khu người nhà đã sớm qua 31 tuổi, việc tham gia kỳ thi đại học này căn bản là không có duyên với bọn họ.
Ninh Kiều đứng một bên, quan tâm hỏi: “Lệ Quyên, cô không khoẻ sao?”
Mỗi nhà đều mở rộng cửa, bước ra ngoài.
“Thi đại học được khôi phục? Vậy con trai tôi có phải là được thi đại học rồi không?”
Con gái của Lưu Lệ Vi nói, tuổi của thí sinh có thể lên đến 31 tuổi, không hạn chế tình trạng hôn nhân, có điều không cho phép học sinh đang học trung học tham gia. Nói cách khác, cô bé phải chờ đến khi lấy được bằng tốt nghiệp mới có thể tham gia báo danh. Trên đài thông báo đều chỉ là những yêu cầu đại khái, cũng không có nội dung kỹ càng tỉ mỉ, Lưu Lệ Vi còn chưa hoàn toàn lấy lại tinh thần từ lượng thông tin lớn này, trạng thái của bà ta như đang trong mơ.
Trong nhà có radio, bật radio lên, vặn âm lượng to.
Cô ta chỉ vào bụng còn bằng phẳng của mình, trái tim sắp nát.
Ninh Kiều và phó đoàn trưởng Giang đã sớm xoay người đi, vừa đi còn vừa thương lượng chuyện xem phim ở ngoài trời tại sân thể d·ụ·c của bộ đội.
Vì tranh với Phó Thiến Nhiên, Thẩm Ngọc Tuyết, La Cầm và Ninh Kiều, cô ta gả vào không bao lâu, liền sốt ruột hoảng hốt mà mang thai, không nghĩ tới hiện tại truyền đến tin tức thi đại học trở lại. Chờ con cô ta cất tiếng khóc chào đời thì đã qua mười tháng, đến lúc đó, rau kim châm đều lạnh!
Tư thế đi đường của Đinh Lệ Quyên vô cùng phù hoa*, tư thế Phương Kỳ Thắng đỡ cô ta cũng phù hoa không kém.
Đinh Lệ Quyên đẩy n.g.ự.c Phương Kỳ Thắng: “Ai nha, lại không phải chuyện gì to tát, ai mà chưa từng mang thai.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Còn nữa, nhất định không được bò lên bò xuống làm việc nhà, anh lo lắm.”
Đinh Lệ Quyên nhíu mày.
Đó là con gái của Lưu Lệ Vi, năm nay cô bé cũng đã mười mấy tuổi.
Ninh Kiều vội vàng chúc mừng, đồng thời lui sang bên cạnh, nhường đường cho cô ta.
Ninh Kiều đã đợi rất lâu, nhưng khi thời khắc này đến, cô lại sửng sốt, sau lúc lâu cũng chưa lên tiếng.
Cuối cùng, hai vợ chồng dừng chân bất động.
Khu người nhà rất rộng, hai người bọn họ không chọn chỗ trống trải ngồi lại cố tình đi về hướng của Ninh Kiều và Giang Hành.
Cô bé lớn tiếng nói: “Mẹ! Mẹ! Thi đại học được khôi phục rồi!”
*Phù hoa: có cái vẻ đẹp phô trương bề ngoài.
Ninh Kiều cũng ngây dại.
Phương Kỳ Thắng cười, vừa đỡ Đinh Lệ Quyên vừa dặn dò.
Ninh Kiều và Giang Hành lui qua bên trái, hai người bọn họ liền đi bên trái, hai người lui qua phải, bọn họ cũng hướng bên phải.
Đúng lúc này, một đứa trẻ chạy vào khu người nhà.
Phương Kỳ Thắng đỡ Đinh Lệ Quyên chậm rãi đi tới.
Chẳng qua hai người bọn họ diễn một hồi lâu, cũng không có người phụ hoạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây rõ ràng là nhắm vào bọn họ.
“Có nhiều lắm đâu.” Lời Phương Kỳ Thắng nói đầy ẩn ý.
Toàn bộ khu người nhà ầm ĩ lên.
“Sao có thể, căn bản chưa nghe qua tin tức này, sao vài ngày trước chưa từng nghe chút tiếng gió thế?”
Đây là sợi dây thần kinh nào có vấn đề? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 342: Chương 342
Đài phát thanh trung ương lặp lại tin tức phấn chấn lòng người này.
Ngày 21 tháng mười năm 1977.
Mà cùng lúc đó, Phương Kỳ Thắng nói với vợ anh ta: “Còn ba người nữa, nếu không chúng ta đến trước mặt bọn họ dạo một vòng?”
“Con gái tôi mới vừa lên làm thanh niên trí thức năm nay, nếu được thi đại học, vậy không cần xuống nông thôn nữa nhỉ?
Giang Hành cũng cảm thấy chấn động.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.