Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 283: Chương 283

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 283: Chương 283


“Doanh trưởng Giang, cậu ngủ đến thế nào?”

“Đừng nói chuyện với bà ta nữa, chúng ta trực tiếp đi hỏi cha đi.” Đại Mao túm tay Như Như đi ra ngoài, trước khi ra khỏi phòng bếp còn quay đầu lại trừng Khâu Tuệ Tâm một cái, “Mẹ kế chính là mẹ kế, sẽ không đối xử tốt với con vợ trước!”

Khâu Tuệ Tâm vội nói: “Đại Mao sắp học năm 2 tiểu học, cha con đã báo danh rồi. Bởi vì trường tiểu học sắp nghỉ hè, tháng 9 mới khai giảng nên con phải chờ một chút.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau bữa sáng, cả gia đình ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Mẹ……” Tiểu Nha giật nhẹ góc áo của mẹ.

Giang Hành gật đầu, múc cho Ninh Kiều một chén cháo.

“Chúng tôi không đi học sao?”

“Bà không đăng ký cho chúng tôi đi học sao?”

Chương 283: Chương 283

Quay đầu về nhà, chạy đến phòng bếp tìm Khâu Tuệ Tâm.

Giang Quả Quả chạy đến cạnh bọn họ, nhỏ giọng nói: “Còn nói tôi khoác lác nữa, tôi liền méc cha của các người!”

Giang Quả Quả nheo mắt, rất khoe khoang, nhất thời không cẩn thận bắt được nhược điểm của hai nhóc nghịch ngợm.

Hơn nữa học kỳ này, có lẽ còn có thể thi được hạng năm.

Khâu Tuệ Tâm không lên tiếng, nhịn xuống.

“Còn mấy tháng nữa mới đủ 7 tuổi, bây giờ cũng mới 6 tuổi mấy, không biết trường tiểu học quân khu có nghiêm ngặt hay không.” Khâu Tuệ Tâm kinh sợ, “Cha của mấy đứa đã đi hỏi rồi, rất nhanh sẽ có kết quả.”

“Hôm nay thật nóng.” Uông Cương Nghị nói, “Nhưng hoàn cảnh trong khu người nhà của chúng ta tốt hơn so nơi ở trước kia của tôi, tùy tiện thu thập một chút là có thể ở, ngủ đến cũng thoải mái.”

Đại Mao và Như Như đều có tính bướng bỉnh, rất ngoan cố, ngoài miệng sẽ không xin tha. Chẳng qua ánh mắt mơ hồ không chừng đã sớm bán đứng hai người bọn họ.

“Ngủ thế nào?” Giang Hành hỏi.

Hai đứa nhỏ mới vừa nói chuyện, bỗng nhiên thấy cha mình đi ra.

Giang Quả Quả là người đầu tiên đeo cặp sách ra khỏi nhà, ở sân nhỏ gặp phải Đại Mao cùng Như Như, cô bé xoay người muốn chạy tới.

“Con thì chưa tới tuổi học tiểu học, cha con nói phải hỏi phòng tuyển sinh trước đã.”

Nhưng Đại Mao kêu: “Không phải chị nói người nhà chị sẽ đi Thượng Hải mua kẹo cao su sao? Đi chưa?”

“Lớn vậy rồi mà còn chưa đi học.” Giang Quả Quả học động tác của Như Như, dùng ngón tay cào cào gương mặt, “Thất học.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Khoác lác khoác lác.” Như Như cào cào gương mặt, “Vua khoác lác!”

Cái ôm lúc sáng, như thể có thể mang cho anh nguồn năng lượng tràn đầy, thậm chí bây giờ doanh trưởng Giang có thể trực tiếp lên chiến trường, đánh đuổi quân địch.

Bọn họ lập tức im miệng, ngoan ngoãn ngồi xổm trong sân nhỏ chơi đùa.

Giang Quả Quả hướng về phía Đại Mao và Như Như khoe khoang trong chốc lát. Đều là những lời lẽ tầm thường, bảo cô bé điệu thấp cùng khiêm tốn, cô bé không bao giờ làm được!

Ninh Kiều bị Giang Quả Quả chọc cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Uông Cương Nghị là người quê mùa, trước đây thường xuyên bị người ta lén nghị luận, nói anh ta hữu dũng vô mưu. Nhưng anh ta không ngại, vô mưu cũng được, dù sao anh ta lấy ra chiến tích là có thể áp đảo một đống người.

Lúc này ở trong sân, Uông Cương Nghị đi cửa thì gặp doanh trưởng Giang, anh ta liền đề nghị muốn cùng anh cùng nhau về bộ đội.

Sắc mặt của Đại Mao và Như Như khó coi.

Từ khi kết hôn đến bây giờ, đây cũng không phải là lần đầu tiên Khâu Tuệ Tâm nhẫn nại.

Đầu óc của cô nhóc này, thật là nhanh nhạy.

Vừa nãy em gái còn lén lút mắng anh cả, sao bây giờ lại bắt đầu khen ngợi rồi?

“Còn tôi?” Như Như nhíu mày.

“Suỵt.” Khâu Tuệ Tâm để tay lên trên môi, “Con đi chơi đi.”

Quả nhiên cô bé rất thông minh, dù sao cũng là người thi được hạng tám!

Vẻ mặt của Đại Mao và Như Như hiện lên vẻ hoảng sợ.

Giang Nguyên gãi gãi đầu.

Đêm qua cha bọn họ nhắc nhở, ở khu người nhà không thể xằng bậy, không thể ức h.i.ế.p người khác. Nếu Giang Quả Quả đi cáo trạng, bọn họ sẽ bị đánh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tôi sẽ méc thật đó!” Giang Quả Quả nghiêm trang nói.

Uông Cương Nghị vừa nói xong, liền cảm thấy không ổn.

Như Như không vui nói: “Tôi đã bảy tuổi!”

Tiểu Nha đang giúp Khâu Tuệ Tâm cùng làm việc nhà, quay đầu thấy anh chị hùng hổ chạy tới, cô bé rụt về phía sau.

Giang Quả Quả nâng cằm, mạnh miệng nói: “Tôi không muốn ăn.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 283: Chương 283