Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 271: Chương 271
Không biết để một cô gái mười chín tuổi đảm nhiệm vị trí phó viện trưởng của nhà trẻ, có phải là một quyết định lớn mật hay không.
Trong thời kỳ khó khăn nhất của cháu ngoại, bọn nhỏ có thể gặp được giáo viên như Ninh Kiều là may mắn cỡ nào.
Đáy mắt Ninh Kiều nhiễm ý cười, cầm viết vẽ ngôi sao năm cánh nho nhỏ trên vở bài tập của bọn họ.
Dù có không tha cũng vẫn phải từ biệt.
Khi ra khỏi nhà, Ninh Kiều cầm mấy viên kẹo sữa thỏ trắng cho hai bạn nhỏ.
“Cô giáo Ninh, chúng em không biết chữ.” Đoàn Đoàn nhỏ giọng nói.
Mẹ Đường đã thu xếp hành lý xong xuôi, chỉ có vài món quần áo mà thôi, cũng không nặng. Bà ta hấp mấy cái bánh bao cho bọn nhỏ cùng con gái lót dạ, lại lau dọn sạch sẽ nhà của viện trưởng Nhiếp.
——————————————
Mấy viên kẹo còn dư lại bị Ninh Kiều nhét vào túi nhỏ của bọn họ.
Đoàn Đoàn và Viên Viên nuốt nuốt nước miếng.
Bước tiếp theo mà viện trưởng Nhiếp muốn làm, là ở phương diện nhân sự, quản lý công nhân viên chức trong nhà trẻ.
Gặp được mẹ, đương nhiên là vui vẻ, nhưng vẫn có chút tiếc nuối.
Trong nhà được dọn dẹp sửa sang sạch sẽ.
“Đoàn Đoàn Viên Viên ——” Mẹ Đường kêu, “Cô giáo Ninh tới đưa các cháu đến bến tàu.”
Đứng ở bến tàu, Ninh Kiều ngoéo chóp mũi của Đoàn Đoàn và Viên Viên một cái. Làm giáo viên, cô dặn dò bọn nhỏ rất nhiều, duy chỉ có ngoan ngoãn, nghe lời là không có.
Đoàn Đoàn và Viên Viên nhìn tờ giấy nhỏ trong tay.
Ninh Kiều có năng lực đảm nhiệm.
Viện trưởng Nhiếp rất bận, không thể đưa cả nhà họ ra đảo bèn giao trọng trách này cho Ninh Kiều.
Ninh Kiều còn trẻ, nhưng nguyên nhân chính vì tuổi trẻ, mới tràn ngập nhiệt tình cùng sức sáng tạo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đường Thanh Cẩm cũng cùng Ninh Kiều trao đổi địa chỉ nhà.
Nhưng những ảnh hưởng mà nhà trẻ mang đến cho bọn nhỏ sẽ giúp bọn nhỏ được lợi cả đời.
Nhưng từ tận đáy lòng viện trưởng Nhiếp cho rằng —— (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đương nhiên, không chỉ là Ninh Kiều, còn có giáo viên Lục, dì, cùng với viện trưởng Nhiếp bằng lòng chừa cho bọn nhỏ một căn phòng.
Tuy rằng biết là địa chỉ của khu người nhà quân khu trên hải đảo, nhưng mà ——
Mắt Đoàn Đoàn và Viên Viên càng sáng hơn.
Cái miệng nhỏ của Đoàn Đoàn và Viên Viên trở nên căng phồng, đôi mắt cười thành trăng non.
Ngắn ngủn mấy tháng, bà ta nhìn ra sự nhiệt tình của Ninh Kiều đối với công việc này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuy rằng bỏ lỡ mấy tháng, khiến bọn họ chịu rất nhiều khổ sở, nhưng cũng may thời gian sẽ hoà tan đi tất cả.
Chương 271: Chương 271
Đường Thanh Cẩm rất may mắn, cho tới bây giờ bọn nhỏ đều không hiểu ý nghĩa chân chính của tử vong.
Mẹ Đường khóc một buổi sáng, đôi mắt sưng lên, lúc này nhắc nhở bản thân phải nhịn.
Đường Thanh Cẩm ngẩn người ra.
“Đoàn Đoàn Viên Viên, sau này phải thường xuyên viết thư cho cô nha.” Ninh Kiều nói.
Mẹ Đường tin tưởng, mặc dù qua 10 năm, 20 năm, Đoàn Đoàn và Viên Viên quên mất ký ức sinh sống trên hải đảo.
Ninh Kiều trực tiếp bóc kẹo ra, nhét hai viên kẹo ngọt ngào vào miệng hai đứa nhỏ.
Nhà trẻ của bọn họ rất nhỏ, nhưng viện trưởng Nhiếp trút vào đây rất nhiều tâm huyết, bà ta vẫn luôn tin tưởng bản thân có thể làm được càng ngày càng tốt.
Tìm được mẹ, cũng có công lao của bọn họ sao?
Bàn sách của em trai em gái không một hạt bụi, tất cả bài tập đều ở trên bàn bát tiên. Thự hiển nhiên, là mấy đứa nhỏ tinh nghịch này biết chị dâu nhỏ của bọn họ hôm nay sẽ về nhà, cơm nước xong liền lau bàn sạch sẽ, cố ý bày bài tập ra, chờ chị dâu nhỏ khen ngợi.
“Vậy vẽ tranh cho cô đi.” Ninh Kiều cười nói, “Đoàn Đoàn và Viên Viên vẽ tranh rất giỏi, lần trước vẽ mẹ cho cô xem, nhìn rất giống. Ít nhiều tranh của các em, cô tới An Thành, mới liếc mắt một cái liền nhận ra mẹ của các em.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đoàn Đoàn và Viên Viên tiếc nuối vì khi về quê, bọn họ rất khó gặp lại cô giáo Ninh.
Ninh Kiều đưa cho Đoàn Đoàn và Viên Viên mỗi người một tờ giấy nhỏ, trên đó là địa chỉ của khu người nhà quân khu.
Cô ta dọn khỏi thôn từ lâu, sau khi kết hôn vẫn luôn ở trong thành, lần này về, chắc phòng ở đã sớm bị người bên nhà chồng chiếm, nhưng mà Đường Hồng Cẩm cũng không phải người dễ ức h**p, lấy lại phòng ở cũng không phải việc khó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hiện tại bọn họ đã đi học, đến giờ tan học, ba đứa nhỏ đều là người lao ra phòng học nhanh nhất.
Chờ đến khi Ninh Kiều vừa đi, bà ta lại lần nữa lấy ra danh sách nhân viên của nhà trẻ.
Nhà trẻ của viện trưởng Nhiếp còn thiếu một người đảm nhận vị trí phó viện trưởng.
“Vậy khi nào cha mới về?” Đoàn Đoàn tươi cười hỏi.
“Sẽ không.” Đường Thanh Cẩm nói, “Nhất định sẽ không.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.