Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 207: Chương 207

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 207: Chương 207


Giống như bị định thân tại chỗ, cô đột nhiên ngây ngốc, đứng bất động.

“Viện trưởng Nhiếp nói hẳn là em còn chưa chuẩn bị sẵn sàng để bắt đầu công việc, cho em mấy ngày, để em điều chỉnh một chút. Chờ đến năm sau, em sẽ chính thức trở thành giáo viên giữ trẻ!”

Trong vài giây đại não cô đình chỉ tự hỏi, Giang Hành bắt đầu khen cô.

Chương 207: Chương 207

Ninh Kiều nâng mắt.

Còn có thể tiếp tục chơi hay không?

Phát hiện cô giáo Ninh không có tức giận, còn cười ngọt ngào.

———————————

Ninh Kiều hiền lành, nhưng Giang Quả Quả lại như một trái ớt, thở phì phì mà lao tới, tịch thu kiếm cùng s.ú.n.g đồ chơi làm bằng bìa cứng của hai người bọn họ.

Ninh Kiều vừa nói, vừa đợi Giang Hành trả lời, thấy anh trước sau mang theo ý cười, cũng không có biểu cảm ngoài ý muốn, cô đột nhiên phản ứng lại.

Chị dâu em chồng nói qua nói lại, cũng dần thanh tỉnh, đầu tóc lộn xộn như ổ gà, mờ mịt ngồi ở trên giường.

“Lúc anh về có phải đã sớm nghe mấy thím trong khu người nhà nói rồi không?”

“Đi đi! Ai sợ ai!”

Doanh trưởng Giang trong cốt truyện không biết nói lời dễ nghe.

Nhưng bây giờ, anh nói lời đẹp lời hay, khen cô tìm được một phần công việc tốt, khen cô được viện trưởng tán thưởng, khen cô nếu vào nhà trẻ, sẽ là cô giáo Ninh được các bạn nhỏ thích.

Biểu cảm rất trẻ con, vui hay không vui, đều hiện lên trên mặt.

“Anh không có dừng lại nghe họ nói, chỉ nghe đại khái thôi đã sốt ruột trở về.”

Lời Ninh Kiều nghẹn từ sáng sớm đến giờ cuối cùng cũng có thể nói ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bọn nhỏ còn chưa khai giảng, mỗi sáng, Ninh Kiều đều bị tiếng cãi nhau ầm ĩ của Giang Nguyên và Giang Kỳ đánh thức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đồng ý rồi!” Ninh Kiều tiếp tục vui vẻ nói, “Trẻ con rất đáng yêu, ngay cả Quả Quả lớn như vậy, còn có thể làm ra một ít việc làm người khác bật cười, càng đừng nói ba hay năm tuổi. Ở chung với các bạn nhỏ, hẳn là sẽ đơn giản hơn một ít, em muốn đi thử xem.”

Giang Quả Quả đứng ở trên ghế, nâng cao cằm lên, nói: “Hai người còn như vậy, em sẽ mách với anh cả!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Nguyên và Giang Kỳ cũng đen mặt.

“Quả Quả đi.”

Anh hai với anh ba phát triển nhanh, tay dài chân dài như anh cả, Giang Quả Quả căn bản là tranh không lại bọn họ.

Nhưng không quan trọng, miệng cô bé nhanh nhẹn.

Người vừa rồi còn vui vẻ, bỗng nhiên bĩu môi, như là bất ngờ được chuẩn bị từ trước bị phá hư, tuy rằng không nói, nhưng có thể nhìn ra được, trong lòng cô hụt hẫng.

Nắm giữ được một chút.

Giang Quả Quả buồn ngủ m.ô.n.g lung, mơ mơ màng màng mà lẩm bẩm: “Chị dâu nhỏ đi.”

Kỹ xảo dỗ dành vợ, dường như anh đã ——

“Có nghe nói.” Giang Hành thành gật gật đầu, “Nhưng muốn nghe em chính miệng nói với anh, cho nên không có cắt ngang.”

“Trả anh!” Giang Kỳ giơ tay muốn lấy lại.

“Ai muốn gặp anh nha!” Ninh Kiều theo bản năng phản bác, “Em không có.”

Ngày thường bị anh cả đè nặng thì thôi đi, tuy rằng không phục, nhưng cũng không có cách nào. Bây giờ Giang Quả Quả cũng nhảy nhót lên, nhỏ mà lanh, còn muốn quản bọn họ? Không có khả năng!

“Chị Tú Lan cũng giục anh về nhanh, chị ấy nói em muốn gặp anh.”

“Chị dâu nhỏ đi.”

Giang Hành nghiêm túc quan sát sắc mặt của cô.

Lại lần nữa trở thành cô giáo Ninh, được khen đến khoé môi không tự giác nhếch lên.

Cô thấy anh nhìn chăm chú mình, sợ cô không vui, anh không cười, thấp giọng nói lời hay.

Giang Quả Quả cùng chị dâu nhỏ ngủ nướng, đôi mắt không mở ra được, chôn đầu dưới gối, táo bạo mà đá chân. Ninh Kiều dùng tay che lại lỗ tai: “Quả Quả, em ra bảo bọn họ yên lặng chút.”

Cả đầu óc cũng thiếu chút nữa “c·h·ế·t máy”.

Bả vai Ninh Kiều bị hai bàn tay to nắm lấy.

“Được, em không có.” Ý cười trên khoé môi của Giang Hành đã trở lại, hai tay nắm lấy bả vai mảnh khảnh của cô, tự nhiên mà dỗ dành, “Là anh vội vã muốn gặp em.”

Chờ đến khi hai chị em mở cửa phòng đi ra ngoài, Giang Nguyên và Giang Kỳ do dự hai giây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Hành nhìn Ninh Kiều.

“Em tức giận à?” Giang Hành lại hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 207: Chương 207