Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 200: Chương 200

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 200: Chương 200


——————————

Coi như đó là một cơn ác mộng.

Giang Hành không biết kết cục của mình, chỉ có thể xác định, đến cuối cùng, anh cùng các em trai em gái đúng là đã báo thù cho Ninh Kiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ninh Kiều xoa đầu hai người bọn họ: “Vừa rồi hai em, có phải đang xem người lớn phát tiền mừng tuổi đúng không?”

“Anh cả, đời trước em có làm đầu bếp không?”

Rồi sau đó, lúc tuyệt vọng nhất, Giang Hành trọng sinh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi tìm được ước mơ, cảm giác vui vẻ nhiệt huyết sôi trào…..

Đời trước, Giang Kỳ không trở thành đầu bếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ác mộng sẽ tỉnh, hiện tại cả nhà bọn họ, đều đã tỉnh.

Cô bé đi tìm kẻ làm thương tổn chị dâu nhỏ, muốn báo thù, nhưng Quả Quả còn nhỏ, có lực nhưng không có mưu mô nhứ người đó, đánh mất tánh mạng.

“Trước đừng nói cậu mợ người ta thế nào, đồng chí Tiểu Ninh nếu cho tiền, vậy tôi cảm thấy đúng là không cần thiết……”

Khi nghe thấy Ninh Kiều nói với hai đứa nhỏ như vậy, bọn họ nhỏ giọng nghị luận.

Đoàn Đoàn cùng Viên Viên lắc đầu.

“Hai em đang xem gì đó?” Ninh Kiều ngồi xổm xuống trước mặt hai đứa trẻ, “Có muốn vào sưởi ấm hay không?”

Hai đứa nhỏ cao hứng hỏng rồi.

Giang Hành nhắm mắt lại.

Giang Nguyên xảy ra chuyện sau Giang Kỳ, ngày đó bị công an mang đi, Giang Nguyên hất cằm lên, khiêu khích mà nói chính mình sẽ không hối hận. Giang Nguyên bị bắt bỏ tủ, Giang Hành đi thăm nhưng lại bị từ chối gặp.

Đời trước của bọn họ, kết cục thê lương.

Giang Hành nhìn Giang Nguyên.

Giang Hành nhìn tay Giang Kỳ, im lặng trong chốc lát.

“Kích động? Vui vẻ?” Giang Kỳ gãi gãi đầu.

Đời trước, Giang Quả Quả không thi đậu, thậm chí cô bé còn chưa học trung học.

Dưới ánh lửa, ánh mắt của Giang Kỳ sáng ngời, Giang Kỳ giơ tay, làm ra dáng vẻ cầm nồi, như có thật mà vẫy vẫy.

“Giang Kỳ.” Giang Nguyên quay đầu hỏi Giang Kỳ, “Tìm được ước mơ là cảm giác gì?”

Cho tới bây giờ, Giang Hành còn không có nhớ rõ cụ thể chuyện lúc ấy Ninh Kiều c.h.ế.t thảm, nhưng anh nhớ rõ chuyện của Giang Kỳ, tay dùng để cầm nồi sạn, bây giờ đang múa may trước ánh lửa, bị phế đi, đồng thời bị phế, còn có một chân.

“Hai đứa trẻ là con cháu nhà phó doanh trưởng Đường, thân là cậu mợ mà còn không cho tiền mừng tuổi?”

Đoàn Đoàn cùng Viên Viên rất nghe lời, người lớn bảo bọn họ chờ, gót chân nhỏ của bọn họ tựa như bị dính trên mặt đất.

Giang Nguyên giật giật môi, muốn nói lại thôi. Giang Nguyên không biết tương lai của chính mình, cũng không dám hỏi.

Nếu tương lai, Giang Nguyên chẳng làm nên trò trống gì, không phải khiến cho tâm trạng tốt đẹp ngày Tết trở nên ngột ngạt sao?

“Là cảm giác nhiệt huyết sôi trào!” Giang Quả Quả hiện thân giải thích, “Lúc em giải ra một đề khó, chính là cảm giác như vậy!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Kỳ nằm trên vũng máu, ấn chặt cánh tay mình, nước mắt chảy xuống, còn gào rống phải báo thù cho chị dâu nhỏ.

Đoàn Đoàn cùng Viên Viên chớp đôi mắt, kinh ngạc mà nhìn Ninh Kiều.

Trong yên lặng, Giang Nguyên ghi nhớ lời của em trai em gái.

“Không lẽ là đồng chí Tiểu Ninh muốn phát tiền mừng tuổi cho hai anh em sinh đôi nhà phó doanh trưởng Đường?”

Chương 200: Chương 200

Chỉ tiếc, đã đòi được công bằng nhưng Ninh Kiều lại chẳng trở lại được.

Giang Nguyên đứng thứ hai, trên có anh cả trầm ổn có bản lĩnh, dưới có em ba nghịch ngợm lớn mật cùng em gái cổ linh tinh quái. So sánh với họ, Giang Nguyên bình phàm nhất, có thể tuỳ thời bị xem nhẹ.

Chờ đến khi chị dâu nhỏ vừa đi, cuối cùng Giang Kỳ cũng tìm được cơ hội hỏi anh cả một vấn đề đã giấu dưới đáy lòng từ rất lâu.

“Có.” Giang Hành nói, “Giang Kỳ trở thành đầu bếp, Quả Quả thi đậu cấp ba.”

Nhưng Giang Nguyên cũng rất muốn, sáng rực rỡ lên trong đám người.

Giang Nguyên cũng hy vọng một ngày nào đó, bản thân cũng có được cảm giác như vậy.

Người lớn chính là người lớn, cái gì cũng biết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nơi nơi đều là gia đình quân nhân sưởi ấm trong sân nhỏ nhà mình.

“Còn em còn em? Em có thi đậu cấp ba không?” Giang Quả Quả cũng hỏi.

Nghe bọn họ nói xong, Ninh Kiều cười nói: “Hai em chờ một chút.”

Đoàn Đoàn cùng Viên Viên đi bộ trong khu người nhà, dưới sự dẫn đường của Ninh Kiều, nói ra vì sao muốn tiền mừng tuổi.

“Có tiền cũng không tiêu xài như vậy, này không phải người hiền lành sao?”

Trong lòng Giang Hành co rút, nhưng dần dần tiêu tan.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 200: Chương 200