Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 129: Chương 129

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 129: Chương 129


Phó Thiến Nhiên cười thì thôi đi, Ninh Kiều cười cái gì?

“Ninh Kiều, cô ——” Phó Thiến Nhiên có chút ngượng ngùng, “Cô có ổn không?”

Ninh Kiều vừa muốn truy vấn, đột nhiên nghe thấy cách đó không xa có người kêu mình.

“Không ổn lắm.” Ninh Kiều cố nén cười, duỗi tay vuốt b.í.m tóc bánh quai chèo của Phó Thiến Nhiên, “Đùa cô thôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Thanh Thời bị gọi tới.

Phó Thiến Nhiên nghe Ninh Kiều nói xong, hai mắt sáng lên: “Thật vậy chăng?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trực giác nói với Ninh Kiều, sự khác thường của Phó Thiến Nhiên có liên quan đến thanh niên trí thức tên Trần Văn kia.

“Làm sao vậy?” Ninh Kiều tò mò hỏi.

————————————

Chương 129: Chương 129

Lưu Lệ Vi thấy thế, liền đẩy đẩy một người bên cạnh, bảo đối phương gọi Tô Thanh Thời tới.

Phó Thiến Nhiên lắc đầu, không hề nói nữa, nhưng khóe môi hơi hơi nhếch lên, lại bán đứng trái tim thiếu nữ của Phó Thiến Nhiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Muốn nói trong danh sách cô dâu mới khiến người ta ghét, Tô Thanh Thời mà xếp thứ hai thì không ai có thể xếp thứ nhất?

“Đồng chí Tiểu Ninh! Thiến Nhiên!”

Bây giờ có kết quả, cô Chu lại tới khu người nhà một lần nữa.

Lời này của Lưu Lệ Vi nói đúng trọng tâm, mọi người nghe đều sửng sốt.

Trong khu người nhà này, người Lưu Lệ Vi không vừa mắt không riêng gì Ninh Kiều.

“Ngày thường vợ của phó doanh trưởng Đường không thích nói xấu, cũng chỉ thuận miệng nhắc một câu với mẹ chồng cô ấy thôi.”

Cô Chu đưa tờ giấy còn lại trong tay cho Phó Thiến Nhiên: “Đồng chí Phó Thiến Nhiên, cô đã thông qua tuyển dụng của trường học chúng tôi. Còn ——”

“Cần cần.” Lưu Lệ Vi càng thêm hăng hái.

“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, trông đồng chí Tô rất có năng lực, nếu cô ấy không được tuyển…..”

Là cô Chu tới.

Cô Chu tới là để thông báo kết quả phỏng vấn.

Quả nhiên, Ninh Kiều căn bản không có quý trọng cơ hội có công tác này.

“Cô Chu, cô nói đi.” Ninh Kiều nhẹ nhàng nói.

Phó Thiến Nhiên cũng gặp được một người ở trên đảo.

Nhưng tựa như câu cô đã nói với Giang Quả Quả vậy, núi cao có núi khác cao hơn, người tài có người khác tài hơn, dù sao cũng đã cố gắng hết sức, cứ bình thản mà đối mặt.

Khi đó Phó Thiến Nhiên cầm một quyển sách, không cẩn thận va phải một người, người đó đỡ cánh tay của Phó Thiến Nhiên, nói bản thân cũng từng đọc qua quyển sách này.

Phó Thiến Nhiên lôi kéo tay của Ninh Kiều, vô cùng vui mừng, cuối cùng cũng phản ứng lại, cô ta như vậy có phải xát muối lên miệng vết thương của người ta hay không?

Ninh Kiều cùng Phó Thiến Nhiên đồng thời nhìn qua.

Khi cô Chu đến, Ninh Kiều đang cùng Phó Thiến Nhiên ngồi phơi nắng trong khu người nhà.

Lần đầu tiên Ninh Kiều tham gia tuyển dụng, không thành công thì đương nhiên là có chút mất mát.

Hình như, đúng là như thế thật?

“Ninh Kiều, lần đầu tiên cô gặp doanh trưởng Giang, có cảm giác gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phó Thiến Nhiên chớp chớp mắt.

Phó Thiến Nhiên quên hỏi tên của người đó, chỉ cảm thấy người này ôn tồn lễ độ, rất có phong độ.

Lưu Lệ Vi im lặng nãy giờ bỗng cười nhạo một tiếng: “Tô Thanh Thời này, thông minh thật. Nếu phỏng vấn thành công thì người ta khen cô ta có năng lực. Nếu không thành công thì người ta nói cô ta không có bối cảnh. Dù sao cô ta chuẩn bị sẵn đường lui cả rồi, thế nào cũng không mất mặt.”

Ninh Kiều nhớ lại ngày đó mới gặp ở quán trà.

Khó có từ nào có thể diễn tả được, nhưng đó là cảm giác trước nay chưa từng có, hoàn toàn khác với gặp bạn học nam trong trường học hay con trai của xưởng trưởng Lâm trong khu nhà công nhân viên chức.

Vẻ mặt Phó Thiến Nhiên kinh ngạc, ngay sau đó là vui mừng không hề che giấu: “Ninh Kiều, tôi có công tác!”

Cô ta nhìn nụ cười chói mắt trên mặt Phó Thiến Nhiên cùng Ninh Kiều, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.

“Không cần ——” Cô Chu nói.

Trong tay cô Chu cầm hai tờ giấy, ánh mắt nhìn đến Tô Thanh Thời, cuối cùng bỏ một tờ vào trong bao.

Lúc trường tiểu học quân khu thông báo tuyển dụng giáo viên, trường học đến khu người nhà dán thông báo.

Ninh Kiều thật sự vui vẻ thay Phó Thiến Nhiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 129: Chương 129