Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 115: Chương 115

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: Chương 115


Nhưng mộng tưởng rất nhanh đã tan nát bởi anh hai anh ba.

Tranh cường háo thắng cũng không nhất định là chuyện xấu, nhưng nếu cả đấu dế mèn với nhau đều phải tranh thắng cuộc, thua lại tức giận đến mặt đỏ tai hồng, kết quả người bị thương chỉ có bản thân con bé.

———————————

Ninh Kiều vốn chỉ ôm thái độ thử một lần để chuẩn bị phỏng vấn, bây giờ thấy Giang Quả Quả càng lúc càng hăng hái, bèn cảnh báo con bé chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Giang Nguyên cùng Giang Kỳ yên lặng quan sát.

Giang Nguyên cùng Giang Kỳ cười trộm.

Tuy rằng Giang Quả Quả không hề hứng thú học tập, ngày thường cho dù là giáo viên nào lên lớp, nội tâm Giang Quả Quả cũng không d.a.o động, nhưng nếu chị dâu nhỏ có thể tới lớp dạy cô bé thì khác. Mỗi ngày Giang Quả Quả có thể cùng chị dâu nhỏ cùng nhau tới trường, cùng nhau về nhau, cả ăn cơm trưa cũng có thể ăn cùng với chị dâu nhỏ.

“Chị dâu nhỏ cùng đi, chắc chắn anh cả sẽ làm món càng ngon cho em mang theo!”

Giang Hành nói: “Em cũng học chẳng phải được rồi sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ninh Kiều muốn báo danh tham gia phỏng vấn giáo viên tiểu học, thì người tích cực nhất là Giang Quả Quả.

Ở trong cốt truyện, Giang Quả Quả là một đứa trẻ không chấp nhận được thua cuộc. Điều này có thể thấy được qua ngày thường con bé ở chung với mấy đứa trẻ khác cũng như sinh hoạt hằng ngày.

Giang Quả Quả bẹp miệng, quay đầu đáng thương vô cùng mà nhìn về phía chị dâu nhỏ của mình.

Rất nhanh liền dời mắt.

Tuy nói trong mắt của ba người bọn họ, chị dâu nhỏ là ưu tú nhất, nhưng nhỡ đâu? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tất cả tri thức đều quá mới mẻ đối với cô bé, căn bản không biết nên hỏi từ chỗ nào.

“Không nhất định có thể được, bây giờ em vui mừng càng sớm thì đến lúc đó thất vọng càng nhiều.”

Hai mắt Giang Quả Quả sáng lên: “Đúng rồi! Em cũng đến văn phòng học tập!”

“Trường học muốn tuyển cũng không phải giáo viên ngữ văn lớp em.” Giang Nguyên nói.

“Nếu chị dâu nhỏ dạy lớp khác, chưa chắc em có thể gặp chị ấy mỗi ngày ở trường.” Giang Kỳ nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Em không phải!” Giang Quả Quả vội vàng nói.

Giang Hành cùng Ninh Kiều nhìn nhau, đáy mắt mang theo ý cười.

“Sau này em cũng không cần ăn ở lớp học, có thể đến văn phòng của chị dâu nhỏ.”

Giang Quả Quả còn nhỏ, đầu óc không nhanh nhạy như hai anh của mình, vẻ mặt oán niệm mà trừng hai người bọn họ một cái, tìm anh cả giúp đỡ.

Lật sách sang trang thứ nhất, đau khổ vùi đầu vào học.

Ba đứa nhỏ vẫn là có chút ánh mắt, bọn họ biết công việc giáo viên ở tiểu học quân khu là miếng bánh thơm, bây giờ Đổng Tinh Mai biết được tin tức, thông báo còn chưa dán, ba người bọn họ che kín miệng, không để lộ bất kì tiếng gió nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lần này là em út, còn lần tới thì sao?

Giang Quả Quả hoàn toàn không chú ý tới điểm này, mở ra sách giáo khoa suy xét vấn đề muốn hỏi.

Ninh Kiều “Ồ” một tiếng, tiếc nuối mà liếc nhìn cô bé một cái.

Giang Quả Quả tràn đầy kỳ vọng tốt đẹp, đầy mặt hướng tới.

“Thế phải chuẩn bị tâm lý cho việc thất bại sao?” Giang Quả Quả mờ mịt hỏi.

Giang Quả Quả nói thầm: “Em có thể đến văn phòng tìm chị dâu nhỏ.”

Giang Quả Quả lộ ra vẻ khiếp sợ.

Bọn họ ngậm miệng lại, cố gắng giảm sự tồn tại của bản thân xuống một chút, lại thấp chút nữa.

Sắc mặt của Giang Hành rất tự nhiên, vẫn xếp hàng ngồi cùng bọn họ, chờ đợi cô Ninh dạy học.

“Có.” Giang Hành nói.

Trong gia đình quân nhân còn có đồng chí khác phù hợp với điều kiện, mọi người đều có chuẩn bị trước, cạnh tranh trở nên kịch liệt thì xác suất chị dâu nhỏ nhậm chức sẽ nhỏ một ít.

Thật kỳ lạ, anh cả và chị dâu nhỏ đột nhiên có ăn ý thế này, bắt đầu cùng nhau trị Giang Quả Quả.

“Dù sau này, chị dâu nhỏ của em thật sự có văn phòng, trong văn phòng đều là bạn nhỏ nghiêm túc học hỏi kiến thức, một học sinh lớp ba đầu óc trống trơn như em, căn bản là không chen vào được.” Giang Hành dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói, sau khi nói xong lại tiếp tục ngồi nghiêm chỉnh.

Ninh Kiều nhấp môi cười: “Chẳng lẽ Quả Quả là người thất học?”

“Lúc về nhà, chị dâu nhỏ còn có thể lái xe chở em về.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 115: Chương 115

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: Chương 115