Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 104: Chương 104
“Dạ!”
Sau cơm chiều, Giang Quả Quả vẫn như viên kẹo mạch nha, bám lấy chị dâu nhỏ không buông.
Toàn bộ khu người nhà đều biết, Giang Quả Quả đối ai cũng nhe răng, khi còn nhỏ đã hung hăng. Lớn lên một chút, cũng không được yêu thích, mọi người lén nghị luận sớm hay muộn gì Giang Quả Quả cũng “té ngã”.
Anh cả sao còn chưa ngăn cản Quả Quả?
Lại một người choáng váng.
Giang Nguyên cùng Giang Kỳ nằm trên bàn học, nghe thấy động tĩnh, dò đầu ra xem.
“Em thích đi thì đi!”
Nhưng Ninh Kiều cũng đi.
“Đừng khó chịu, anh cả cũng ở nhà cùng chúng ta.” Giang Nguyên nói.
Giang Kỳ nhíu mày: “Anh hai, cổng lớn không ai canh, vì sao chúng ta còn muốn lén lút?”
Ninh Kiều ngồi xổm xuống, nói với Chiêm Hà Phi: “Ý của Quả Quả là, các em có thể gọi chị là chị.”
Giang Hành đi theo hai chị em ra cửa.
“Anh cả, anh đi không?” Giang Quả Quả đến cạnh cửa, đột nhiên quay đầu lại hô một tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sớm biết sau cơm chiều chỉ cần đi theo chị dâu là có thể thuận lợi chuồn ra ngoài chơi, bọn họ cũng sẽ không thành thật mà vào phòng làm bài tập!
“Chị dâu nhỏ.” Chiêm Hà Phi học theo Giang Quả Quả.
Mới vừa chịu đả kích tâm lý quá lớn cộng thêm tự trách trong thời gian dài nên bây giờ nội tâm của Giang Quả Quả vô cùng yếu ớt.
“Nhưng là có thể đi dạo.” Ninh Kiều nhẹ nhàng nói, “Một giờ sau trở về làm bài tập, chép bài.”
Chương 104: Chương 104
Giang Nguyên đẩy cửa sổ ra, dáng người mạnh mẽ đứng trên mặt đất, đầu duỗi ra bên ngoài: “Chúng ta cũng đi ra ngoài chơi.”
Ninh Kiều đã lái xe rất thuần thục, cô vui vẻ đã lâu, ban ngày viết thư cho cha mẹ còn thuận tiện bổ sung ở dòng cuối cùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ninh Kiều bị Giang Quả Quả lôi kéo nhắc mãi một hồi lâu, quay đầu nhìn lại, doanh trưởng Giang còn đứng tại chỗ tự hỏi nhân sinh.
Ninh Kiều:?
————————————
Tản bộ trong khu người nhà hoàn toàn không có lực hấp dẫn đối với anh.
Cô bất đắc dĩ mà lắc đầu.
Cửa phòng bị đóng lại.
“Chị dâu nhỏ, chúng ta đi lái xe ở trong khu nhà đi?”
Giang Hành hơi nhíu mày.
Bị phạt còn cười ngây ngô.
Giang Hành sửng sốt, ngay sau đó đuổi kịp.
“Không thành vấn đề, buổi tối trước khi ngủ em nhất định sẽ viết xong, chị dâu nhỏ giám sát!”
“Chép bài số bốn trong sách ngữ văn ba lần.”
————————————
Chị dâu nhỏ là người rộng lượng nhất trên thế giới!
Giang Quả Quả thực không vui nói: “Chị dâu nhỏ không phải để các cậu gọi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trước mắt xem ra, đồng chí Giang Quả Quả định bá chiếm chị dâu nhỏ mỗi tối.
Ninh Kiều lại lên tiếng.
Giang Nguyên:……
“Nếu chị dâu nhỏ tức giận thì phạt em đi! Chị phạt em, thì trong lòng em dễ chịu hơn!”
“Đúng hay không?” Ninh Kiều quay đầu nhìn Giang Quả Quả.
Lúc này Chiêm Hà Phi mới lại lần nữa lộ ra gương mặt tươi cười: “Chị!”
Nơi này có không ít trẻ con, đều xấp xỉ với Giang Quả Quả, hết tiếng chị này đến tiếng khác vang lên, khiến cho Ninh Kiều cười không ngừng.
Ninh Kiều lắc đầu: “Không đi.”
Giang Quả Quả nào có ý tưởng này, nhưng bị sự dịu dàng của chị dâu nhỏ làm cho hồ đồ, dùng sức gật đầu.
Cô bé lay cánh tay của chị dâu nhỏ, bám chặt lấy Ninh Kiều, canh chuẩn thời cơ lập tức làm nũng.
Giang Quả Quả rũ đầu xuống.
“Chị dâu nhỏ, sau này em sẽ không bao giờ đăng ký bậy bạ cho chị nữa.”
Không uổng công thương Quả Quả.
Nếu không sao cả một người bạn cũng không có?
Ở trong nhà, mọi người xem cô là trẻ con, đi vào khu người nhà thì khác, buổi tối nếu lại chạy xe ở khu người nhà khoe khoang, khó tránh khỏi có người chướng mắt, nói cô thích khoe khoang.
Giang Kỳ cắn răng hàm sau: “Bài tập rách nát này, em không muốn viết thêm một ngày nào nữa!”
“Chị dâu nhỏ?” Cô bé cẩn thận kêu một tiếng.
Chiêm Hà Phi nghe Giang Quả Quả phản bác, lui lại, khuôn mặt nhỏ nhăn lại.
Nhưng hiện tại, Giang Quả Quả nhìn thấy bạn học Chiêm Hà Phi, lập tức kéo chị dâu nhỏ qua. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai mắt Giang Quả Quả lập tức sáng lên.
Giang Nguyên cùng Giang Kỳ không dám tin mà đứng lên, thấy anh cả đi chưa được mấy bước liền quay đầu liếc bọn họ một cái, bọn họ lập tức ngồi xuống.
Mắt Giang Kỳ trợn trắng: “Chính là bởi vì có anh cả ở nhà, mới càng khó chịu đấy!”
Một đứa trẻ khác cũng kêu theo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.