Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 102: Chương 102

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102: Chương 102


Tan học, Chiêm Hà Phi chủ động muốn cùng Giang Quả Quả về nhà cùng nhau.

Thành tích của cả hai đều không tốt, học tập lẫn nhau gì chứ?

Chủ nhiệm Bạch cố ý trêu cô bé: “Thắt b.í.m tóc không mệt, đưa chị dâu nhỏ của cháu đi đến đội thi công quốc phòng khiêng xi măng mới mệt.”

“Chị dâu nhỏ đâu?” Giang Quả Quả ngây ngốc hỏi.

Giang Quả Quả nghiêng đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 102: Chương 102

Nhưng thêm một người bạn, còn tốt hơn cô độc một mình.

“Ngọc Tuyết cùng khu người nhà với tôi, trước kia giặt quần áo nấu cơm giống chúng tôi, cũng không giống người đọc sách. Bây giờ thì tốt rồi, được chọn đến ngân hàng, cả ngày khoe ra bản thân bận rộn bao nhiêu.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Có thể nhờ chị dâu nhỏ của cậu thắt b.í.m tóc giúp tôi được không?”

“Sao vậy?”

Chờ vào khu người nhà, Giang Quả Quả liền vội vã muốn chạy về nhà gặp chị dâu nhỏ, ai ngờ đột nhiên bị Chiêm Hà Phi giữ chặt: “Từ từ!”

“Cái nào?”

“Nếu có, tôi cũng muốn thử xem.” Ninh Kiều nhẹ nhàng nói.

Giang Quả Quả rất tò mò: “Vì sao muốn ngồi cùng bàn với tôi?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chiêm Hà Phi giật giật miệng, cuối cùng không ra tiếng, tiếp tục đi theo Giang Quả Quả về hướng khu người nhà.

Xong đời, nhất định là chị dâu nhỏ rất tức giận!

Đời trước Giang Quả Quả không có bạn thân nào ở trong trường học, cũng không cảm thấy có gì tiếc nuối.

Chiêm Hà Phi bắt lấy ống tay áo của cô bé, nhỏ giọng nói: “Cái kia, cái kia ——”

Đời này, Giang Quả Quả cũng không muốn kết bạn, nhưng ai biết, thế mà có người chủ động bắt chuyện.

Nhưng hiện tại nghe người nhà quân nhân nói cô mới hiểu.

Giang Quả Quả gãi gãi đầu.

—————————

“Quả Quả, b.í.m tóc của cậu thật xinh đẹp.”

Nghe như sét đánh ngang tai.

Giang Quả Quả lắc lắc hai b.í.m tóc nhỏ.

“Còn chê cười những người khác không có công việc.”

Cha của Chiêm Hà Phi làm việc ở khoa bảo vệ, một nhà ba người cũng ở khu người nhà, thêm một người kết bạn đồng hành, hai cô bé chuyện trò vui vẻ.

“Không được!” Giang Quả Quả không chút suy nghĩ, lập tức từ chối, nghiêm túc nói, “Chị dâu nhỏ sẽ mỏi tay!”

“Công việc cháu tìm cho chị dâu nhỏ, chiều nay cô ấy khiêng vài tiếng đồng hồ đâu.”

Giang Quả Quả kiêu ngạo nói: “Đúng vậy, chị dâu nhỏ của tôi thắt cho tôi!”

Thật sự có nhu cầu cấp bách cần dùng tiền, chẳng lẽ còn gọi điện thoại báo cho bọn họ gửi qua đây?

Sau khi tan học anh hai cùng anh ba thỉnh thoảng sẽ đến quân khu tiểu học cùng Giang Quả Quả về nhà, nhưng đa phần là bọn họ đi chơi, bởi vậy đoạn đường về nhà của Giang Quả Quả luôn buồn chán.

“Mệt rã rời, đang nghỉ ngơi trong nhà.”

“Tôi về nhà đây.” Giang Quả Quả xua xua tay nói, “Ngày mai gặp!”

Mọi người đều nỗ lực, vì kiếm tiền, cũng vì thể hiện giá trị của bản thân.

Ngày đó Ninh Kiều ở Cung Tiêu Xã không mua kẹo sữa thỏ trắng mình thích ăn là vì nghĩ mặc dù trong người có tiền, cũng nên tiết kiệm, chừa đường lui cho bản thân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chị dâu nhỏ thật khéo tay, thắt b.í.m tóc cũng khác người khác, không phải bánh quai chèo bình thường.

Cuối cùng cũng có cơ hội.

————————————

“Chúng ta có thể học tập lẫn nhau nha!” Chiêm Hà Phi nói.

Giang Quế kinh ngạc nói: “Không cần thiết nha, từ cấp doanh trưởng trở lên, tiền trợ cấp cao. Huống hồ doanh trưởng Giang còn trẻ, tương lai còn dài.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đường Hồng Cẩm muốn đưa cháu ngoại đến đây ở, nhưng vẫn luôn do dự nên như thế nào mở miệng nói với Tô Thanh Thời.

Giang Quả Quả quay đầu lại chạy về nhà, nhưng đến cửa nhà, lại dừng bước.

Giang Quế cười nói: “Được, cô có văn hóa, cơ hội cũng nhiều hơn. Đến lúc đó nếu hải đảo có đơn vị nào tuyển, nhất định tôi sẽ nhắc nhở cô.”

Ninh Kiều lôi kéo cánh tay Giang Quế, hỏi: “Lần tới có công việc, cô có thể kêu tôi không?”

Chiêm Hà Phi đã đi theo chới với cô bé hai ba ngày, còn riêng tìm chủ nhiệm lớp xin đổi chỗ ngồi, hiện tại hai người là bạn cùng bàn.

Chiêm Hà Phi lẩm bẩm: “Chỉ là thắt tóc mà thôi, có thể mỏi bao nhiêu chứ!”

Chủ nhiệm Bạch đi làm về, vừa lúc đi ngang qua nghe thấy lời này, liền vui vẻ nói: “Quả Quả còn sợ chị dâu nhỏ sẽ mệt à?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102: Chương 102