Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh Rồi
Thám Hoa Tam Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 636: Chương 636
Nhưng còn chưa kịp ăn được bao nhiêu, một người nữa xuất hiện.
Hoắc Diên Xuyên không né tránh, ánh mắt sắc bén đối diện với bà ta:
"Cháu… cháu nói gì vậy? Chỉ vì một người ngoài, mà cháu lại dám nói chuyện với cô như thế à?"
Lời này vừa thốt ra, sắc mặt Hoắc Chính Hồng lập tức cứng lại. Bà ta đột nhiên đứng bật dậy, ánh mắt đầy khó tin:
Chương 636: Chương 636 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoắc Chính Hồng trợn mắt, gần như không tin vào tai mình: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa thấy con gái mình, Hoắc Chính Hồng lập tức nở nụ cười vui vẻ. Dù sao, cả gia đình bà ta trở về Bắc Kinh lần này cũng nhờ vào Minh Nhu. Cô ta thi đậu vào một trường đại học có tiếng ở Bắc Kinh, tuy không phải Đại học Thanh Hoa, nhưng cũng đủ để bà ta tự hào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoắc Diên Xuyên cười nhạt: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Diên Xuyên, cháu có ý gì? Cháu đang trách cô sao?"
Những lời này khiến bầu không khí trong phòng đóng băng. Tống Thanh Ý, con gái của Hoắc Diên Xuyên, cũng trừng mắt nhìn Hoắc Chính Hồng đầy phẫn nộ. Trong mắt con bé, bà cô này chẳng khác gì một mụ phù thủy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cũng may những người khác trong gia đình Hoắc Chính Hồng vẫn còn biết điều, vội vàng lên tiếng giảng hòa. Nhờ vậy, bữa cơm mới có thể tiếp tục.
Tô Minh Nhu – con gái của Hoắc Chính Hồng.
"Không phải em nhớ nhầm, là họ đến sớm thôi. Nếu em không thích, bây giờ chúng ta có thể đi. Dù sao bọn nhỏ cũng bảo muốn thử một nhà hàng khác mà."
Hoắc Diên Xuyên hiểu ngay ý cô, giọng anh trầm xuống:
Đây chính là tình huống mà người ta vẫn hay nói: "Đụng hàng không đáng sợ, ai xấu hơn người đó mới đáng xấu hổ."
Nhưng khi ánh mắt Hoắc Chính Hồng quét qua người con gái mình, nụ cười của bà ta cứng lại.
"Cô à, Khương Ngư là vợ cháu, không phải người ngoài. Cháu gọi cô là cô là vì tôn trọng cô. Nhưng nếu cô không tôn trọng vợ cháu, thì cháu cũng không cần phải tôn trọng cô nữa. Cháu không thể để vợ con mình bị tổn thương được."
"Nếu cô nghĩ vậy, thì cũng không sai."
Sắc mặt Hoắc Diên Xuyên lạnh đi, ánh mắt trầm xuống rõ rệt. Trong lòng anh hiểu, chỉ cần Khương Ngư còn ở nhà họ Hoắc, cô sẽ phải chịu không ít uất ức. Nhưng trước khi anh kịp lên tiếng, Khương Ngư đã nhẹ nhàng đặt tay lên cánh tay anh, ra vẻ như vô tình hỏi:
Bởi vì, chiếc váy mà Tô Minh Nhu mặc hôm nay… lại giống đến bất ngờ với váy của Khương Ngư!
"Chúng ta đến muộn sao? Không phải đã hẹn giờ này à? Chẳng lẽ em nhớ nhầm? Khiến cô phải đợi lâu như vậy, đúng là chúng ta không phải rồi."
Không hẳn là giống hệt, nhưng kiểu dáng na ná nhau. Chỉ có điều, nếu so sánh kỹ, chiếc váy trên người Khương Ngư rõ ràng tinh tế và cao cấp hơn hẳn – từ chất liệu đến từng đường may đều vượt trội.
Nụ cười trên môi Tô Minh Nhu cũng tắt ngấm ngay khi nhìn thấy Khương Ngư.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.