Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 611

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 611


Chương 611

"Được, em sẽ đến thăm bọn trẻ."

Khương Ngư rời đi, để lại Tân Dã đứng đó, trong lòng có chút hụt hẫng.

Nhìn bộ dạng của cô ấy, Tân Dã không biết nên khóc hay cười.

Lục Thanh Ninh hoảng loạn hét lên. Trước mắt cô, Tân Dã nằm trên băng ca, máu chảy ướt đẫm cả vạt áo.

Tân Dã hơi sững người, nhưng rồi nở nụ cười hiếm hoi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lục Thanh Ninh nhìn Tân Dã ngày càng yếu đi, trong lòng cuống cuồng. Bỗng nhiên, cô thấy chiếc bình nhỏ trong túi cậu lăn ra ngoài.

"Đi đi, có người đang chờ em." Giọng cô dịu dàng. "Tân Dã, nhất định phải vui vẻ, phải hạnh phúc. Nhớ đến thăm bọn trẻ nhé, chúng nó thích có một cậu đẹp trai như em lắm đấy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Gia chủ, đã bắt lại, đang chờ ngài xử trí!"

Nhà họ Chu gần đây muốn tẩy trắng, Chu Hoa Thiên đã đặt hết kỳ vọng vào Tân Dã. Nhưng chính vì vậy, cậu ta động chạm đến lợi ích của hai người anh cả là Chu Cẩn và Chu Thiên. Không chấp nhận để một kẻ không cùng huyết thống ngồi lên vị trí này, bọn họ đã ra tay trước.

"Cố gắng hết sức? Là sao?!"

Tân Dã nhìn cô, hơi bất đắc dĩ đáp:

Dù vậy, Lục Thanh Ninh vẫn nhớ rằng nhà họ Tống là danh gia vọng tộc trong giới y học, có khi thật sự nắm giữ những bí mật mà người ngoài không biết.

Bác sĩ cau mày nhìn vết thương nghiêm trọng, giọng trầm xuống:

Lục Thanh Ninh từ nãy vẫn dõi theo, bỗng nhiên kéo tay áo cậu lại, giọng có chút hờn dỗi:

Đó là…

...

Chu Hoa Thiên cũng đã có mặt, sắc mặt ông ta u ám, dường như già đi mấy tuổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đừng có nghĩ lung tung, là thuốc." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Chúng tôi đã cố gắng hết sức, nhưng vết đ·ạ·n quá phức tạp, bệnh nhân mất máu quá nhiều…"

Cô cầm lấy, ngắm nghía một hồi, trong lòng nửa tin nửa ngờ.

Cậu lấy một chiếc bình nhỏ ra cho Lục Thanh Ninh xem.

"Này, nó có thể thần kỳ đến thế sao? Nếu có thể làm người c·h·ế·t sống lại, nhà họ Tống đã không chỉ dừng lại ở hiện tại rồi."

Khương Ngư đứng lặng nhìn Lục Thanh Ninh ở phía xa. Một tiểu thư ngang ngược, kiêu ngạo như cô ấy vậy mà lúc này lại im lặng đứng chờ đợi, ánh mắt không rời khỏi Tân Dã. Rõ ràng là rất thích cậu ta.

Vì biết quá khứ của Tân Dã, Khương Ngư luôn mong có một người thật lòng yêu thương cậu ấy. Hy vọng rằng, người đó chính là Lục Thanh Ninh.

Trong bệnh viện, tiếng bước chân dồn dập vang lên.

Cô ôm Tân Dã, cảm nhận hơi ấm của cậu.

"Ừm."

Bác sĩ lắc đầu.

"Được, rất tốt." Giọng ông ta lạnh băng.

"Vừa rồi chị Ngư nói gì với anh thế? Còn đưa gì cho anh nữa?"

"Hai thằng nghịch tử kia đâu rồi?!"

"Ừm là sao? Chẳng lẽ là tín vật đính ước?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Bác sĩ! Cứu người này! Nhất định phải cứu anh ấy!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 611