Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 460

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 460


"Miệng c·h·ó không mọc được ngà voi."

Trước ngày khai trương ba ngày, cô tổ chức một buổi ăn thử để xem còn cần chỉnh sửa gì không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Ngư nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của Đinh Phán Phán mà nhịn cười.

"Miệng c·h·ó vốn không thể mọc được ngà voi!"

Thấy vậy, Khương Ngư thầm nghĩ việc kinh doanh này chắc chắn sẽ thành công. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dù sao, đây là hình thức tự chọn, giá cả lại hợp lý. Một bát malatang đầy đủ cả thịt lẫn rau chỉ có năm hào, ăn nhiều nhất cũng chỉ mất một đồng, đã vậy còn được tặng thêm mì hoặc bún miễn phí. Ngon bổ rẻ thế này, ai mà không mê chứ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng bất ngờ là, Đinh Phán Phán cũng dẫn theo Lâm Nguyệt đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuy nhiên, khi đến cửa hàng, nhìn thấy cách bài trí khác biệt so với các quán ăn thông thường, còn có thể tự chọn rau và thịt theo sở thích, ngay cả Đinh Phán Phán – người từng trải nhiều – cũng cảm thấy mới mẻ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thực ra, Khương Ngư cũng có mời cô ta, nhưng lúc ấy, Đinh Phán Phán tỏ vẻ khinh thường:

Ngoài việc tổ chức buổi ăn thử, cô còn phát tờ rơi, đưa ra chương trình khuyến mãi "ăn mười tặng một". Nhờ vậy, vào ngày khai trương, khách kéo đến nườm nượp. Các món ăn chuẩn bị trước đều hết sạch, không còn thừa một chút nào.

Đinh Phán Phán lập tức nổi đóa:

"Hừ, tôi đây là nể mặt cô nên mới đến đấy! Cái món Malatang này, chỉ nghe thôi đã thấy không ngon rồi."

Khương Ngư không để tâm đến lời cô ta, chỉ cười tủm tỉm nói: "Mọi người cứ tự nhiên, muốn ăn gì thì chọn. Tốt nhất là mỗi món thử một chút cho biết mùi vị."

Nghe vậy, Vương Xuân Mỹ không từ chối nữa.

"Chị Xuân Mỹ, dẫn cả anh rể và mấy đứa nhỏ đến ăn thử luôn nhé, góp ý cho em một chút."

Triệu Nhạc Nhạc lườm một cái, buông một câu:

Chương 460

"Chị đừng nói vậy, vốn dĩ là buổi ăn thử mà. Để mọi người góp ý, đáng lẽ em phải trả tiền cho mọi người nữa đấy! Hơn nữa, anh rể nấu ăn ngon, ý kiến của anh ấy càng quan trọng."

"Nhìn cũng giống tiệc buffet trong nhà hàng Tây phết đấy. Đầu óc cô cũng nhanh nhạy ghê nhỉ." Đinh Phán Phán nhướng mày, giọng điệu có chút hứng thú.

...............

"Như vậy sao được? Đã không lấy tiền rồi, giờ lại kéo cả nhà đến, chẳng phải chiếm lợi của em sao?"

Vương Xuân Mỹ có chút ngại ngần:

Vương Thắng Nam và mấy người làm trong quán bận rộn không ngơi tay. Thấy vậy, Khương Ngư nhân cơ hội nói với Vương Xuân Mỹ: "Chị Xuân Mỹ, nếu anh rể có thể giúp một tay thì tốt quá. Tiền lương mỗi tháng bốn mươi đồng, bao ăn ở luôn."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 460