Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 483: Chương 483

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 483: Chương 483


"Tiểu Tần, sao hôm nay con lại đến đây?"

Trọng Diệu Tổ cười lớn:

Thái độ nhiệt tình của hắn khiến Tần Chiêu Chiêu có thiện cảm.

"Con định làm nhiều thuốc trị tê cóng như vậy để làm gì?"

"Con chưa tính toán chính xác, nhưng ít nhất là vài chục nghìn phần."

Văn phòng ấm áp hơn nhiều so với bên ngoài. Cô ngồi xuống ghế sofa, trong khi Trọng Dương rót cho cô một tách trà nóng. Hơi nước bốc lên tỏa ra mùi hương nhẹ nhàng, ấm áp.

Đã lâu lắm rồi anh mới thấy bố mình vui như thế. Biết em đến, chắc chắn ông sẽ càng vui hơn."

Tần Chiêu Chiêu khẽ cười, giọng nói dịu đi:

"Hôm qua thầy xem dự báo thời tiết, chiều nay sẽ có tuyết. Nhiệt độ lại giảm thêm hai độ nữa, thôi vào văn phòng thầy nói chuyện đi."

Chỉ cần liếc mắt một vòng, Tần Chiêu Chiêu đã thấy đủ những vị thuốc cần để điều chế thuốc trị cước đông lạnh. Điều này khiến cô vô cùng phấn khích.

Cô vẫn có chút do dự:

Trọng Dương nhận lấy, xem qua một lượt rồi đáp ngay:

Khắp kho đều chất đầy những bao thuốc lớn, phân loại theo từng nhóm dược liệu khác nhau, sắp xếp gọn gàng.

Nghe vậy, Tần Chiêu Chiêu không chần chừ nữa, bước theo hắn vào trong kho.

"Tiểu Tần, có chuyện gì mà con tìm đến thầy thế? Cứ nói đi."

"Con cần một lượng lớn dược liệu để điều chế thuốc trị tê cóng, nhưng không biết mua ở đâu, cũng không rõ giá cả thế nào. Vì vậy, con muốn nhờ thầy chỉ giúp."

"Chồng con là quân nhân, đang đóng quân ở phía Bắc. Hiện tại, nhiệt độ ngoài đó đã xuống tới âm 25, 26 độ, rất nhiều chiến sĩ bị tê cóng nghiêm trọng, cần thuốc để giảm đau và điều trị.

Tần Chiêu Chiêu nhấp một ngụm trà, đặt tách xuống bàn, ánh mắt nghiêm túc:

"Cụ thể là bao nhiêu?"

Trọng Dương ngồi xuống ghế đối diện, nhìn cô cười hiền hậu:

"Khách sáo gì chứ? Giờ em là đồ đệ của bố anh, tức là người một nhà rồi. Mà người nhà thì không cần khách sáo. Đi thôi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Gương mặt nghiêm nghị của ông nở một nụ cười hiếm hoi, vui vẻ hỏi:

Trọng Diệu Tổ nhanh chóng dẫn cô đến kho thuốc.

"Không đủ đâu thầy, vì con cần một số lượng rất lớn."

"Em đứng ngoài đợi cũng được, nhìn mọi người bận rộn thế này, em không muốn làm phiền thầy."

Một chiếc xe tải đang dỡ thuốc thảo dược xuống. Từng bao thuốc được công nhân khiêng vào trong, xếp thành từng đống lớn.

Bố anh rất nghiêm khắc trong chuyện này."

Trọng Dương khoát tay:

"Thầy, con có một việc rất quan trọng cần nhờ thầy giúp."

"Bố!"

Lần này, Trọng Dương thực sự kinh ngạc:

Nghe vậy, Trọng Dương trầm ngâm giây lát, rồi gật gù:

"Tưởng chuyện gì lớn lắm, không thành vấn đề. Con cần những loại nào? Cứ nói đi, thầy sẽ liên hệ giúp con."

Những lời này khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn.

Tần Chiêu Chiêu thoáng do dự, rồi thành thật nói:

Phải đến khi Trọng Diệu Tổ cất tiếng gọi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dù y thuật có cao siêu đến đâu, nhưng dùng thuốc kém chất lượng thì hiệu quả sẽ giảm sút đáng kể. Người bệnh không chỉ phải điều trị lâu hơn, tốn kém hơn, mà còn mất niềm tin vào cả toa thuốc lẫn thầy thuốc.

"Con có chút chuyện muốn nhờ thầy ạ." Cô cười đáp.

"Thì ra là vậy... Những người lính đó đang bảo vệ đất nước để chúng ta có cuộc sống yên bình, nếu họ cần, chúng ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn."

"Không sao, ở đây có Diệu Tổ lo rồi."

Tần Chiêu Chiêu gật gù. Đối với trung y, chất lượng dược liệu vô cùng quan trọng.

Tần Chiêu Chiêu lấy danh sách đã chuẩn bị từ tối hôm trước ra, đưa cho ông.

Lúc này, ông mới ngẩng đầu lên.

Quay sang con trai, ông lập tức đổi giọng, nghiêm túc dặn dò:

Chương 483: Chương 483

"Con biết rồi! Bố cứ yên tâm đi với đàn em, ở đây cứ để con lo, bố không cần bận tâm." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Có chứ, ông ấy đang ở trong kho. Để anh dẫn em đi."

"Chuyện gì thế? Chúng ta ra ngoài nói chuyện đi."

Anh ấy nhờ gia đình hỗ trợ. Trùng hợp là con có công thức làm thuốc này, nên con muốn tự sản xuất rồi gửi cho họ."

"Không cần đâu thầy, cũng không phải chuyện gấp. Thầy cứ làm việc trước đi, con đợi cũng được ạ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trọng Diệu Tổ bật cười:

Tần Chiêu Chiêu hơi ái ngại:

Trọng Dương không để tâm đến lời người kia mà chỉ lẳng lặng dẫn Tần Chiêu Chiêu rời khỏi kho dược.

Trọng Dương nhướn mày, có chút bất ngờ:

Trọng Dương chợt có linh cảm, liền hỏi thẳng:

"Con kiểm tra tiếp đi. Nhất định phải làm thật cẩn thận, từng bao thuốc đều phải xem xét kỹ lưỡng!"

Cô đón lấy, bàn tay như được một lò sưởi nhỏ sưởi ấm, cảm giác tê cóng vì giá lạnh cũng dịu bớt.

Nghe cô nhắc đến dược liệu, nét mặt Trọng Dương lại giãn ra, nụ cười nhẹ xuất hiện:

Tần Chiêu Chiêu khẽ gật đầu, theo thầy bước vào trong.

"Nhưng dược liệu trong kho thầy e là không đủ..."

"Trong kho thầy có đủ những loại này. Con cần bao nhiêu, cứ lấy trong kho mà dùng."

"Con nói đi."

Thấy dáng vẻ nghiêm túc của cô, nụ cười trên môi Trọng Dương dần thu lại. Ông khẽ gật đầu, giọng trầm xuống:

Trọng Dương nhíu mày nhìn con trai, nhưng khi thấy Tần Chiêu Chiêu đứng bên cạnh, ánh mắt ông lập tức sáng rực.

Vừa bước ra ngoài, luồng khí lạnh lập tức ập đến, khiến cô bất giác kéo chặt áo khoác.

Vừa vào bên trong, cô lập tức ngửi thấy mùi thảo dược đậm đặc phảng phất trong không khí.

Trọng Dương lúc này đang chăm chú kiểm tra từng bao thuốc mới nhập về. Ông tập trung đến mức không nhận ra có người đến gần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Em vào có làm phiền thầy không?"

Phía sau phòng khám là một khoảng sân lớn, sát bên có một nhà kho khá rộng.

"Cảm ơn anh."

"Kể cả kho của thầy mà cũng không đủ sao? Lượng dược liệu đó vốn đã rất nhiều rồi."

Thấy cảnh tượng bận rộn này, Tần Chiêu Chiêu chần chừ:

"Bố anh đâu có làm việc nặng. Ông chỉ kiểm tra chất lượng từng lô thuốc thôi. Nếu thấy không đạt tiêu chuẩn, ông ấy sẽ trả lại ngay.

Trọng Diệu Tổ gật đầu, không hề khó chịu trước sự khắt khe của bố, vẫn vui vẻ cười nói:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 483: Chương 483