Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ
Một Nha Đích Thỏ Tử
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 412: Chương 412
"Mất trí nhớ?" Họ cùng thốt lên.
"Bố mẹ? Sao bố mẹ lại đến đây?" Cô vội vàng đứng dậy.
Sau vài giây trấn tĩnh lại, Lục Dao chợt thấy trong lòng nhẹ bẫng.
Cục trưởng Tôn liếc nhìn đội trưởng Chu, giọng trầm xuống: "Anh nói đi."
Đội trưởng Chu cúi đầu, trong lòng không khỏi cảm thấy áy náy.
Lục Dao ngây người một thoáng, sau đó vội vàng quệt đi nước mắt, gật đầu thật mạnh: "Vâng, chúng ta đi ngay!"
Khi đến nơi, cục trưởng công an cùng nhiều lãnh đạo khác đã đứng chờ sẵn ở cửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Dao không thể chịu đựng thêm giây phút nào nữa, cô gần như bật dậy, giọng nói đầy lo lắng: "Có phải anh ấy gặp chuyện gì không?"
Bố mẹ chồng cô cũng có vẻ nhận ra điều bất thường. Họ nắm chặt lấy tay nhau, sắc mặt căng thẳng.
"Nửa năm trước, trong một lần truy bắt tội phạm, chúng tôi tình cờ phát hiện một tổ chức xã hội đen quy mô lớn đã cắm rễ ở khu vực đó từ lâu. Chúng không chỉ hoành hành ngang ngược mà còn coi thường cả chính quyền địa phương.
Người đàn ông trung niên có khuôn mặt nghiêm nghị bước lên trước, chủ động bắt tay từng người: "Chào mọi người, tôi là Tôn Minh Hạo, cục trưởng công an thành phố Hải Thị."
Cục trưởng Tôn lên tiếng đầu tiên: "Hôm nay, mời mọi người đến đây là để thông báo về tình hình của Hứa An Hoa."
Mẹ chồng gật đầu, bàn tay dịu dàng vuốt lên mu bàn tay cô, trong mắt bà hiện lên sự đồng cảm sâu sắc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không sao cả. Chỉ cần An Hoa còn sống, thế là đủ.
Mẹ chồng cô run rẩy nắm lấy tay con dâu, nước mắt lập tức rơi xuống: "Dao Dao, có tin về An Hoa rồi."
Bố chồng cô hít sâu một hơi, giọng nói có chút nghẹn ngào: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao con trai tôi lại mất trí nhớ? Các anh có thể nói rõ hơn không?"
"Đừng lo, hiện tại cậu ấy vẫn ổn, đang trên đường trở về. Chỉ là... chỉ là cậu ấy đang trong trạng thái ...."
Lòng Lục Dao chùng xuống.
Cô đã chờ đợi, đã hy vọng, đã tự nhủ với bản thân hết lần này đến lần khác rằng rồi một ngày nào đó anh sẽ tìm lại được đường về nhà.
Spoil chương sau cho mọi người ngóng ^^:
Chẳng lẽ, An Hoa không ổn?
Dù anh có mất trí nhớ, dù anh không còn nhớ gì về cô, chỉ cần anh vẫn còn trên đời, chỉ cần anh vẫn có thể quay về, tất cả những điều khác đều không còn quan trọng nữa.
"Đúng vậy. Sáng nay, công an gọi đến văn phòng của bố con. Họ bảo chúng ta đến đồn công an một chuyến, nói là đã có tin tức của An Hoa."
"Không phải như con nghĩ đâu, con ơi. Họ đã tìm thấy An Hoa rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người dân ở đó đã phải chịu đựng sự áp bức suốt nhiều năm. Công an địa phương nhiều lần cử người nằm vùng nhưng đều bị phát hiện và không ai còn sống sót trở về. Mỗi năm, đồng đội của chúng tôi đều có người ngã xuống trên chiến tuyến này...
Bố mẹ chồng cô cũng c.h.ế.t lặng.
Vừa ngồi xuống, cục trưởng Tôn liền mở lời: "Hôm nay mời mọi người đến đây là để nói về tình hình của Hứa An Hoa."
Spoil chương sau cho mọi người ngóng ^^:
Vừa ngồi xuống, cục trưởng Tôn liền mở lời: "Hôm nay mời mọi người đến đây là để nói về tình hình của Hứa An Hoa."
Đội trưởng Chu cũng tiến lên, lần lượt bắt tay mọi người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô luôn tin rằng Hứa An Hoa vẫn còn sống. Chỉ là... anh chưa thể quay về.
Trên đường đến đây, cô vô cùng vui sướng. Nhưng bây giờ, khi thấy sự tiếp đón quá mức trịnh trọng của công an, niềm vui ấy bỗng nhiên chùng xuống.
Ông ta chỉ sang một người đàn ông khác đứng bên cạnh: "Đây là đồng chí Lão Lý, đội trưởng của đại đội chúng tôi, cũng là lãnh đạo trực tiếp của Hứa An Hoa. Ông ấy tên Chu Kiến Nghiệp."
Lục Dao mở to mắt, đôi tay siết chặt đến mức run lên: "Mẹ… mẹ nói thật sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó, cả nhà được mời vào văn phòng cục trưởng. Một cảnh sát trẻ tuổi cẩn thận bưng khay trà đến, đặt từng tách xuống trước mặt họ.
"Đừng lo." Đội trưởng Chu trầm giọng nói, "Hiện tại cậu ấy vẫn ổn, đang trên đường trở về. Chỉ là..." Ông ta ngừng lại một chút, thở dài rồi mới tiếp tục, "Cậu ấy đang trong trạng thái mất trí nhớ."
Hôm nay, Lục Dao vẫn đang làm việc như bình thường trong thư viện thì bất ngờ thấy bố mẹ chồng đến tìm mình. Vừa trông thấy họ, cô giật mình vì đôi mắt cả hai đều đỏ hoe, như thể vừa khóc.
Ông ta hơi ngập ngừng, sau đó nhìn sang đội trưởng Chu.
Chương 412: Chương 412
Điều này càng khiến Lục Dao thêm lo lắng.
"Vâng, để tôi nói."
Đội trưởng Chu hít sâu một hơi, ánh mắt thoáng hiện vẻ nặng nề.
Bầu không khí trong phòng có phần nặng nề. Các vị lãnh đạo đều nở nụ cười, nhưng trong ánh mắt họ lại phảng phất nét gượng gạo.
…;
Lục Dao cảm thấy lòng mình dâng lên một nỗi bất an mãnh liệt.
Lục Dao sững sờ.
Kế đó ngập ngừng nhìn đội trưởng Chu bên cạnh.
Dù vậy, đám cưới của cô vẫn sẽ được tổ chức thật lớn. Bố cô muốn mời tất cả người thân, bạn bè đến chung vui, đồng thời cũng để cho mọi người biết rằng con gái thất lạc của nhà họ Từ nay đã trở về.
Nhưng bây giờ, ánh mắt đẫm lệ của mẹ chồng khiến cô hoảng sợ. Cô sợ rằng mình sắp phải nghe một sự thật tàn nhẫn.
Cục trưởng Tôn cùng đội trưởng Chu trao đổi ánh mắt với nhau, trên mặt hiện lên sự áy náy.
Cô vội lắc đầu, bàn tay bấu chặt lấy mẹ chồng, giọng nói run rẩy: "Mẹ… con không muốn nghe. Xin mẹ đừng nói gì cả."
Vương Tuệ Lan không cần lo lắng bất cứ điều gì. Cô chỉ cần cùng Lục Phi đến tiệm chụp ảnh cưới, sau đó an tâm ở nhà chờ ngày trọng đại.
Cô nhìn mẹ chồng, thấy bà khóc không ngừng, trái tim lập tức dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Cả căn phòng dần lắng lại, ai nấy đều ngồi xuống.
"Mọi người đừng như vậy, chúng tôi hiểu mà."
"Hôm nay, chúng tôi mời mọi người đến đây là để thông báo toàn bộ sự thật." Cục trưởng Tôn đứng dậy, cúi đầu thật sâu, giọng nói trầm thấp: "Chúng tôi thực sự xin lỗi. Trong suốt thời gian qua, vì lý do bảo mật nhiệm vụ, chúng tôi không thể tiết lộ tin tức về Hứa An Hoa cho gia đình. Khiến mọi người phải lo lắng, đau lòng suốt một thời gian dài… Chúng tôi vô cùng lấy làm tiếc."
Cô ấy không thể kìm được mà hỏi: "Có phải anh ấy gặp chuyện gì không?"
Cả căn phòng như lặng đi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.