Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 339: Chương 339

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 339: Chương 339


Người phụ nữ trung niên nhìn theo bóng con trai, ánh mắt phức tạp. Khi tất cả đã đi hết, bà ta mới chầm chậm đứng dậy, ngồi lên mép giường, rồi lẩm bẩm:

“Con biết rồi, mẹ đừng lo cho con. Con đã chuẩn bị tinh thần. Nhưng mà mẹ này, con nằm mãi không thoải mái lắm, mẹ đỡ con dậy đi dạo một chút nhé.”

Tần Chiêu Chiêu đưa mắt quan sát những người đứng đợi bên ngoài. Cô nhanh chóng chú ý đến một người đàn ông trẻ và một phụ nữ trung niên. Người đàn ông lộ rõ vẻ lo lắng, trái ngược hẳn với người phụ nữ bên cạnh. Bà ta trông bình thản, thậm chí có chút thờ ơ, hoàn toàn đối lập với con trai mình.

Cửa phòng sinh hé mở. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người phụ nữ trung niên bực tức đứng dậy, cầm lấy túi đồ rồi ra ngoài. Phòng bệnh phút chốc yên tĩnh trở lại.

Dư Hoa nghe vậy, lòng không khỏi ấm áp. Bà cười, hỏi lại: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dư Hoa thấy họ còn chần chừ, sốt ruột giục:

Dư Hoa kéo ghế ngồi xuống bên giường Tần Chiêu Chiêu, giọng dịu dàng:

“Con đừng lo lắng quá. Sinh con ai cũng phải trải qua như vậy.”

Hai mẹ con vừa đi vừa trò chuyện, chẳng mấy chốc đã tới khu vực phòng sinh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tần Chiêu Chiêu thầm mừng cho người phụ nữ bên trong. Ít ra cô ấy còn có một người chồng không phải kẻ “bám váy mẹ.” Nhưng nghĩ đến cảnh làm dâu với một bà mẹ chồng lạnh lùng như thế, cuộc sống hẳn sẽ rất khó khăn.

“Tôi, tôi là chồng của Hứa Như Ý. Cô ấy sao rồi?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người đàn ông nhanh chóng bế vợ lên, rồi cùng y tá đưa cô vào phòng sinh.

Tần Chiêu Chiêu gật đầu:

Dư Hoa cũng chẳng vừa, lập tức đáp trả:

"Mày đúng là đồ vô lương tâm! Lấy vợ rồi quên mẹ à? Mẹ đã bồng bế, chăm bẵm mày từ nhỏ, giờ lớn lên mày lại đối xử với mẹ thế này à?"

Người đàn ông vốn đang kìm nén, lúc này không nhịn được nữa, đứng bật dậy, quay sang nhìn mẹ:

“Ai là người nhà của Hứa Như Ý?”

Đứng ngoài hành lang cũng có thể nghe thấy tiếng r*n r* đau đớn của các sản phụ bên trong. Xem chừng, trong đó có ít nhất bốn người đang sinh cùng lúc.

“Kịp hay không cũng không sao đâu mẹ. Có mẹ bên con, con không sợ gì cả.”

Tần Chiêu Chiêu và Dư Hoa đều thở phào nhẹ nhõm. Vừa vào viện đã gặp cảnh này, đúng là quá oái oăm.

"Gọi bác sĩ đi! Vỡ ối rồi, cô ấy sắp sinh đấy!"

"Không phải các người không cần bà mẹ này sao? Giờ lại kêu tôi làm gì?"

"Mẹ còn khóc gì nữa? Vợ con sắp sinh rồi! Mẹ đứng lên chăm sóc cô ấy giùm con, để con đi gọi bác sĩ."

Người đàn ông trẻ lập tức lao tới, giọng căng thẳng:

"Cậu đi nhanh đi, để tôi chăm giúp cho."

Anh ta thở dài một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh:

Không lâu sau, y tá đẩy giường vào.

Nghe lời trấn an, người phụ nữ dần bình tĩnh lại, nhưng cơn đau vẫn khiến cô không ngừng r*n r*.

"Bà còn ngồi đây làm gì? Con dâu bà vào phòng sinh rồi, sao không mang đồ cần thiết vào cho nó? Đến khi sinh xong, chắc chắn sẽ cần dùng."

“Bà thật là… Cãi nhau với con mình làm gì, mau mang đồ vào đi. Đây không phải lúc để giận dỗi đâu.”

Dư Hoa mỉm cười, đứng dậy đỡ con xuống giường. Hai người chậm rãi bước ra khỏi phòng bệnh, tận hưởng chút không khí bên ngoài hành lang.

“Ngày mai Lục Trầm lên tàu, ngày kia mới tới nơi.” Dư Hoa khẽ thở dài. “Còn ba ngày nữa là đến ngày dự sinh của con, không biết có kịp không. Mẹ thấy bụng con thấp lắm rồi, có thể sinh bất cứ lúc nào.”

“Chúng ta quay lại phòng bệnh đi.”

"Đừng lo lắng, bác sĩ sẽ đến ngay thôi."

"Tất nhiên là có liên quan. Con dâu tôi cũng nằm ở phòng này, bà cứ huyên náo thế này làm ảnh hưởng đến giấc nghỉ ngơi của nó. Nếu vì bà mà có chuyện gì xảy ra, bà sẽ phải chịu trách nhiệm."

Người phụ nữ trung niên cau mày, giọng đầy bất mãn:

Tần Chiêu Chiêu nhẹ nhàng xoa bụng, ánh mắt bình thản:

Cô bỗng nhớ lại lần ở bệnh viện Đông Lăng, khi tình cờ gặp Vương Tuệ Lan. Khi đó, cô ấy khó sinh, gia đình chồng lại chọn cứu đứa bé thay vì người mẹ. Chồng cô ấy là kẻ nghe lời mẹ, cũng chẳng hề phản đối. May mắn là bác sĩ có y đức, bất chấp nguy cơ kiện tụng, vẫn quyết định cứu sản phụ trước. Nhờ thế, Vương Tuệ Lan mới có cơ hội nhìn thấu bộ mặt thật của gia đình chồng mà rời bỏ họ, bắt đầu lại cuộc sống mới.

Dư Hoa sợ những tiếng r*n r* đau đớn của sản phụ trong phòng sinh sẽ ảnh hưởng đến tâm lý của Tần Chiêu Chiêu, liền nhẹ nhàng nói:

Hai mẹ con vừa định rời đi thì cửa phòng sinh mở ra. Một y tá bước nhanh ra ngoài, cất giọng:

Người đàn ông đứng bên cạnh hoảng loạn, chưa kịp phản ứng.

Người phụ nữ trung niên hừ lạnh, bĩu môi:

Dưới người cô, một vệt nước lớn lan ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Bà buồn cười nhỉ. Tôi nói thế này quen rồi, chịu không nổi thì dọn sang phòng khác đi."

Người đàn ông cảm kích nhìn Dư Hoa, nói một câu cảm ơn rồi chạy vội ra ngoài gọi bác sĩ.

Dư Hoa tiến đến bên giường, nhẹ giọng trấn an:

“Họ đâu cần tôi. Tôi mặc kệ.”

Cùng lúc đó, người phụ nữ trên giường đột nhiên ôm bụng, gương mặt nhăn nhó vì cơn đau dữ dội.

Tần Chiêu Chiêu bật cười:

Người phụ nữ trung niên trừng mắt nhìn con trai, tức đến đỏ bừng cả mặt. Bà ta ngồi bệt xuống sàn, chỉ tay vào mặt con trai mà mắng nhiếc:

Bên ngoài có một khu vực chờ dành cho người nhà sản phụ. Bên trong còn một cánh cửa nữa, tiếp đó mới là phòng sinh. Dù đây là một trong những thành phố lớn nhất cả nước, cơ sở vật chất của bệnh viện vẫn còn khá đơn sơ, không thể so sánh với những trang thiết bị hiện đại về sau.

Chương 339: Chương 339

Lúc này, người đàn ông mới bừng tỉnh, quay sang nhìn vợ đang đau đớn trên giường, rồi lại nhìn mẹ mình đang ngồi dưới sàn.

"Đúng là đồ vô ơn."

“Đương nhiên rồi.”

Người phụ nữ nằm giường bên cạnh, người nãy giờ vẫn im lặng theo dõi mọi chuyện, chợt cất giọng đầy bất mãn:

"Mẹ, đủ rồi! Mẹ về đi."

“Con tin tưởng mẹ đến thế sao?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 339: Chương 339