Thập Niên Chúa Diễn Trò Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm
Tiểu Tiểu Đích Hiểu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 81: Chương 81
Hai người này không phải ai khác, chính là hai đồng chí công an già và đồng chí công an trẻ - người đã lấy lời khai của Tô Trà lần trước.
Cả nhà, ngay cả ông nội Tô cũng hoảng hốt, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Tô Trà.
Ồ, chính là hai đồng chí công an lần trước được trực tiếp chứng kiến kĩ thuật diễn của cô.
Mãi đến khi nhìn thấy gương mặt của đồng chí công an vô cùng chắc chắn, gật đầu với ông ta, thì ông ta mới nửa tin nửa ngờ cất tiếng: "Tôi dẫn hai người đi, đi theo tôi."
Hay là ông ba nhà họ Lưu ở phía đông thôn trộm đồ rồi bị túm?
"Không không không, anh hiểu lầm rồi. Không phải Tô Trà làm chuyện xấu gì cả, trái ngược hoàn toàn nữa kìa, Tô Trà làm được một chuyện tốt, cho nên chúng tôi mới tìm đến con bé. Xin hỏi anh có biết nhà Tô Trà ở đâu không?"
"Con gái, nhanh nhanh nhanh. Con tìm chỗ trốn đi." Vương Tú Mi túm chặt cánh tay Tô Trà, hai mắt bà đỏ hoe, nói với bà nội Tô: "Mẹ, mẹ nhanh lên, lấy chìa khóa mở cửa hầm ra, chúng ta giấu Tô Trà vào trong hầm đi. Con không thể để công an dẫn con gái con đi được." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đồng chí Tô Trà, cảm ơn sự hợp tác của cháu với đồn công an, nhờ thế chúng tôi đã phán thành công vụ án buôn người rồi. Hôm nay chúng tôi tới đây là để cố ý tặng cờ thưởng cho cháu." Đồng chí công an già cất tiếng trước.
Những người trong phòng đều nghe được âm thanh bên ngoài. Cả nhà họ Tô đều đi về phía cửa xem có chuyện gì.
Đồng chí công an già thấy người đàn ông vừa đỡ lời cho Tô Trà, có thể thấy nhân duyên của Tô Trà với người trong thôn cũng không tệ lắm.
Vừa nghe thấy là tìm Tô Trà, người đàn ông bị giữ lại khẽ sửng sốt một chút, mãi một lúc lâu sau ông ta mới hoàn hồn, cất tiếng:
Bà cụ cũng tin Tô Trà sẽ không làm ra chuyện xấu gì đâu, tuy trước kia tính tình của cô không được tốt cho lắm, nhưng cô tuyệt đối không có can đảm làm ra chuyện trái pháp luật đâu.
"Đúng đúng đúng, chúng tôi đến để tặng thưởng cho em. Em xem, phần thưởng gồm một cốc sứ tráng men, còn có một chiếc bút máy nữa. Chúng tôi vô cùng cảm ơn đồng chí Tô trà đã tích cực phối hợp." Đồng chí công an cũng cất tiếng theo.
Vương Tú Mi vừa nghe thấy chuyện có đồng chí công an đến tìm con gái nhà mình, phản ứng đầu tiên của bà là giấu con gái đi.
Đồng chí công an già cười ha hả kéo một người đàn ông đến bên cạnh, hòa nhã cất tiếng chào: "Xin chào. Cho tôi hỏi, có phải Tô Trà là người của thôn này không?"
Sau khi bàn tay được buông ra, Tô Trà tiến lên, đi ra ngoài sân mở cổng ra.
Còn đồng chí công an già thì có nhiều kinh nghiệm hơn, vừa nhìn đã biết là nhóm người dân trong thôn hiểu lầm rồi.
Thân làm đương sự, Tô Trà biết rõ bản thân cô không hề phạm tội. Cho nên lần này công an đến tìm cô, tám chín phần là đến vì chuyện lần trước cô tố cáo đám buôn người kia.
Gần đây trong thôn cũng không xảy ra chuyện gì, bây giờ người dân trong thôn đột nhiên thấy hai đồng chí công an xuất hiện, bèn lập tức trở nên căng thẳng.
Ông nội Tô thấy dáng vẻ không có chút hoảng hốt nào của Tô Trà, thì trong lòng cũng bình tĩnh hơn vài phần.
Người đàn ông này là cha của một đứa bé - một trong số những đứa bé đã được Tô Trà dạy kèm. Lúc này nghe thấy đồng chí công an tìm Tô Trà, ông ta không nhịn được cất tiếng nói đỡ cho Tô Trà vài lời.
Nhìn hốc mắt đỏ hoe của mẹ già nhà mình, Tô Trà giơ tay lên thay mẹ xoa xoa khóe mắt ướt át, rồi cất tiếng an ủi: "Mẹ, yên tâm đi, không có chuyện gì đâu mà."
Tiếng hét vừa dứt, người nhà họ Tô từ trên xuống dưới đều không nhịn được mà bồn chồn.
Thậm chí trong lòng Tô Vận còn ác độc nghĩ, Tô Trà bị bắt thì tốt biết bao.
Chương 81: Chương 81
"Các người tìm Tô Trà làm gì? Có phải Tô Trà làm sai chuyện gì không? Con bé vẫn còn nhỏ mà, chắc hẳn không gây ra chuyện xấu gì đâu nhỉ?"
"Tô Trà, Tô Trà, có công an tìm cháu."
Không phải ai trong thôn này phạm tội đấy chứ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ánh mắt Tô Vận nhìn Tô Trà tràn ngập sự chế giễu, trong lòng cô ta cũng cho rằng Tô Trà đã gây ra chuyện xấu gì đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Trà có chút bất đắc dĩ, cô tiến lên định đi mở cửa, thế nhưng chân cô vừa nâng lên, còn chưa kịp bước đi đã bị Vương Tú Mi túm lại.
"Cha, mẹ, ông, bà, còn có bác cả bác gái, mọi người đừng lo ạ. Cháu thực sự không gây ra chuyện xấu gì cả, đồng chí công an tìm tới có lẽ cũng chỉ để tìm hiểu tình hình thôi, chút nữa cháu giải thích với mọi người sau. Dù sao cháu thực sự không phạm pháp."
"Nào." Đồng chí công an già trao cờ thưởng.
Tiếng quát này của ông nội Tô khiến tất cả mọi người trong nhà khẽ im lặng vài phần.
Đồng chí công an trẻ nhận thấy những ánh mắt bất thường của nhóm người dân trong thôn nhìn mình thì có chút buồn bực.
Cửa thôn Thanh Sơn.
Tất cả mọi người đều âm thầm phỏng đoán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vương Tú Mi thấy vẻ mặt bình tĩnh của con gái, bà khẽ cắn môi, cuối cùng lựa chọn tin tưởng con, khẽ buông tay ra.
"Tô Trà, Tô Trà có ở nhà không?" Một giọng nam thô ráp vang lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cánh cửa cổng chậm rãi mở ra, Tô Trà lập tức nhìn thấy hai gương mặt quen thuộc.
Nếu không, hay là ai trong đám thanh niên trẻ tuổi của thôn này vào thành phố tìm việc, rồi gây ra chuyện gì thương thiên hại lý rồi?
"Cộc cộc cộc."
Thế nhưng, một cô gái nhỏ như Tô Trà, lại có năng lực làm ra chuyện xấu gì để đồng chí công an phải tìm đến tận cửa nhỉ?
Bên này, người đàn ông dẫn hai đồng chí công an đi về phía nhà họ Tô, bên kia đã có người vội vàng chạy đến nhà họ Tô báo tin rồi.
"Tô Trà, cháu nói đi." Ông nội Tô cất tiếng, bảo Tô Trà nói rõ xem có chuyện gì.
Tô Thắng Dân cũng vội vàng chạy đến đóng chặt cổng lại, thế còn chưa đủ, ông còn cài chặt then cửa từ bên trong.
Ngay khi Tô Trà vừa dứt lời, cửa nhà họ Tô đã bị người ở bên ngoài gõ vang.
"Chuyện tốt á? Ông không lừa tôi chứ?" Người đàn ông vẫn có chút nghi ngờ.
"Ôi, nhanh nhanh nhanh, mẹ đi lấy chìa khóa." Gặp chuyện này, bà nội Tô cũng khá luống cuống.
Hai đồng chí công an mặc đồng phục đột nhiên xuất hiện.
Tô Trà xem như là người bình tĩnh nhất cái nhà này.
Ông cụ lập tức cất tiếng quát: "Hoảng cái gì mà hoảng hả? Đừng có ầm ĩ nữa."
Ở thời đại này, công an tìm đến nhà thì có tám chín phần là không phải chuyện tốt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.