Thập Niên Chúa Diễn Trò Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm
Tiểu Tiểu Đích Hiểu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 510: Chương 510
Bên trong toàn bộ nhà hàng, hai nhóm người của Cốc Ích và Tô Trà khiến người ta chú ý nhất. Bên đám người Cốc Ích là bởi vì có vài người nước ngoài, mà bên Cốc Ích lại hoàn toàn bị khí chất của Tô Trà và Phó Kiều Kiều thu hút.
Đáng tiếc, Smith đã phát hiện ra ánh mắt của Cốc Ích nên theo đó nhìn sang.
“Đúng vậy, chính là ông ta. Tô Trà, chú nói con nghe, chú nói con là con gái của bạn chú. Nếu một lát lại gặp ông ta, con đừng tiết lộ nhé.” Nhất định không được để lão cáo già này phát hiện điều bất thường, nếu không sẽ không còn ngày tháng yên bình đâu.
Vốn dĩ bây giờ đã rất khó chơi rồi, thân phận của Tô Trà nếu bị lão cáo già Smith phát hiện được, e là trong thời gian ngắn Smith sẽ không dễ gì rời đi.
Đối với thân phận Cốc Ích, hiển nhiên cô cũng không công khai, nói thế nào ông ta cũng là viện trưởng viện nghiên cứu, đi ra ngoài cũng nên cẩn thận chút.
Cốc Ích nghe Smith nói xong quả thật sửng sốt một lúc, vẻ mặt hoài nghi nhìn Smith.
Hiện giờ Cốc Ích chỉ muốn nhanh chóng tiễn người đi, khôi phục cuộc sống yên ổn như trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cốc, có muốn qua đó chào hỏi không.” Smith mở lời nói với Cốc Ích, ánh mắt nhìn về phía cô gái khôn khéo cách đó không xa.
“Vậy bạn của ông hẳn là giỏi lắm mới có thể dạy được những cô gái xuất sắc như vậy.” Smith đáp lời, thậm chí trong lòng đang suy đoán đây là tiểu thư của nhà có tiền nào, khí chất tốt thật đấy.
Vậy, chuyện yêu đương e là ván đã đóng thuyền rồi nhỉ?
Tô Trà: Vẻ mặt ngoan ngoãn
“Phó?” Nghe thấy họ đặc biệt như vậy, Cốc Ích không khỏi nghĩ đến một người họ Phó mà ông ta biết, đó chính là Phó Hành Khanh. Nhưng nhìn kĩ thì Phó Hành Khanh và Phó Kiều Kiều thật sự có hơi giống nhau.
Nhìn thấy thái độ muốn tránh còn không kịp của viện trưởng Cốc, Tô Trà nhịn không được bị chọc cười.
Thấy động tác của Cốc Ích, mặc dù Phó Kiều Kiều không biết thân phận đối phương nhưng cũng lập tức lễ phép cười lại, sau đó vẻ mặt cô ấy hoang mang quay đầu lại nhìn Tô Trà.
Đương nhiên Cốc Ích biết Smith không có ý đó, dù sao Tô Trà có thể đáng tuổi con Smith. Cốc Ích nghi ngờ liệu có phải Smith đã nhận ra thân phận của Tô Trà rồi nên mới đề nghị ông ta đi chào hỏi không.
Đầu óc Cốc Ích nhanh chóng tự hỏi, ông ta suy nghĩ có nên giả vờ như không quen biết cô hay không?
“Thật khéo quá, em ở bên ngoài nghỉ phép mà tôi cũng có thể gặp được, đây là bạn em à?” Cốc Ích cười mỉm nói, sau đó cười chào hỏi với Phó Kiều Kiều, thái đô cực kỳ nhã nhặn.
Smith nghe Cốc Ích nói vậy cũng sửng sốt, nhưng cũng không để ý chuyện này. Ông ta hiểu người phụ nữ phương Đông hay xấu hổ, trong lòng Smith thầm nghĩ rằng thật đáng tiếc vì không thể bắt chuyện với cô gái phương Đông dễ thương như vậy.
Smith cũng nhận thấy ánh mắt tr*n tr** của Cốc Ích, ông ta nghĩ lại, nét mặt vẫn như thường nhìn Cốc Ích, nói: “Sao thế, không phải người phương Đông đều rất nhiệt tình hiếu khách sao, gặp người khác đều chào hỏi, lẽ nào tôi nói không đúng à?”
Lúc Cốc Ích vừa xuống xe đã thấy Smith chờ ở cửa quán ăn.
Nhà ăn là do Smith chọn, Smith nhập gia tùy tục, chọn quán ăn là một quán có tiếng về đồ ăn Trung Quốc.
Chỉ là… hóa ra Tô Trà và người nhà Phó Hành Khanh đã đi đến mức thân thiết như vậy rồi?
“Cốc, ông biết các cô ấy à?” Smith hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.
Người yêu cũng có rồi, kết hôn còn xa sao?
“Đây là trưởng bối, chú Cốc, còn đây là bạn con*, Phó Kiều Kiều.” Tô Trà nhìn thấy ánh mắt hoang mang của Phó Kiều Kiều, giới thiệu đơn giản.
Cách đó không xa, Tô Trà đang ở cùng với Phó Kiều Kiều cũng phát hiện bọn họ.
“Khụ, khụ, vậy tôi qua đó chào hỏi, mọi người đi trước đi, tôi sẽ ra sau.” Cốc ích tuyệt đối không thể để tên xảo quyệt Smith này có bất kỳ cơ hội tiếp cận gì với Tô Trà.
Chương 510: Chương 510
Cốc Ích bày tỏ: Ôi chao, muốn nghiên cứu khoa học đầu óc cũng phải linh hoạt chút.
Thời buổi này, ở trong mắt người trong nước người ngoại quốc vẫn tương đối lạ lẫm, không ít người đều nhìn về phía bên này.
Thấy động tác của Cốc Ích, Tô Trà và Phó Kiều Kiều đều đứng tại chỗ. Đợi một lúc, Cốc Ích đã đi đến trước mặt bọn họ, ông ta mở lời trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe Smith nói như vậy, khóe miệng Cốc Ích giật giật.
Vì thế Tô Trà mỉm cười mở giọng thăm dò: “Người vừa nãy là ông Smith ạ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cốc Ích đi vào quán ăn, vừa ngẩng đầu, trong chớp mắt đã ngây ngẩn cả người.
Tô Trà mềm mại đáng yêu, Phó Kiều Kiều oai hùng mạnh mẽ, hai cô gái khí chất hoàn toàn khác biệt đứng chung với nhau không hề có cảm giác không hài hòa, trái lại có chút cảnh đẹp ý vui.
Gần đây, Tô Trà nghe rất nhiều lời chứa đầy sự bất mãn từ Cốc Ích về người tên “Smith” này. Cốc Ích mô tả về Smith nhiều nhất là tên cáo già, cực kỳ khó chơi.
Bởi vì ông ta nhìn thấy Tô Trà, người đáng lẽ hôm nay phải ở nhà nghỉ ngơi, xuất hiện ở cách đó vài mét.
Chiếu vào mắt ông ta là hai cô gái xinh đẹp.
Chưa kể Smith rất am hiểu về văn hóa Phương Đông, Cốc Ích cũng không biết rốt cuộc vì sao đối phương lại vô cùng hứng thú với đủ thứ ở phương Đông, lẽ nào bình thường nghiên cứu còn chưa đủ bận rộn hả?
Tóm lại là không thể để tên cáo già Smith này phát hiện Tô Trà được.
Smith và những người khác đều sôi nổi đi lên lầu hai, lúc này Cốc Ích mới đi đến chỗ Tô Trà.
Hai người chào hỏi sau đó đi vào trong quán ăn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Trà cũng không biết suy nghĩ “Linh hoạt” của viện trưởng Cốc, cô nghĩ đến người nước ngoài đứng bên cạnh viện trưởng Cốc lúc nãy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong đầu Cốc Ích tràn ngập trí tưởng tượng, đầu óc nghĩ đủ thứ, đến cả cuộc sống tương lai của Tô Trà ông ta cũng nghĩ đến rồi.
Bất cứ chuyện gì cũng không sợ, chỉ sợ lỡ như, lỡ Smith nhận ra thân phận Tô Trà, vậy thì hỏng bét rồi.
“Cốc, chắc ông cũng chuẩn bị xong rồi. Chúng ta đi vào thôi.” Smith chủ động tiến lên hai bước.
Mặc dù bây giờ Smith đã ở tuổi này nhưng con người đều có năng lực thưởng thức cái đẹp như nhau, chưa kể đến toàn thân toát ra khí chất nổi bật của cô gái đó khi cô đứng đằng kia làm cho rất nhiều người đều đi đến chỗ cô ấy.
Cô ngẩng đầu nhìn, không hề biết bản thân đã được gán nhãn “tiểu thư nhà giàu”.
*Thay đổi xưng hô từ phần này để khớp với phần sau. Bao giờ công khai thì đổi lại.
“A, ừ, đấy là con của bạn tôi.” Cốc Ích vừa mở miệng đã nói phét như cuội.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.