Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 407: Chương 407

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 407: Chương 407


Chương 407: Chương 407 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quay trở lại hiện tại, lúc này Tô Trà đang áp điện thoại vào tai, nghe thấy một giọng nói trầm ấm đầy sức hút.

Tuy nhiên nếu có bất kỳ lo ngại nào về danh tính của người đó thì sẽ trở thành một vấn đề nghiêm trọng, Tô Trà sẽ nhận được thông báo.

Những người bên cạnh Tô Trà như Trương Huy và Vu Kế Vĩ vẫn luôn bận rộn, thỉnh thoảng vẫn có những người không có ý tốt cố gắng đến gần Tô Trà.

Khi Tô Trà nhận được cuộc gọi từ Phó Hành Khanh là lúc cô vừa rời khỏi phòng thí nghiệm. Nhìn thấy Trương Huy đưa điện thoại cho mình, Tô Trà nhận lấy.

Hơn nữa hẹn hò với ai đó không có nghĩa là kết hôn ngay. Cho dù cô quyết định kết hôn thì đó cũng là vấn đề cá nhân của cô. Kể là họ là lãnh đạo nhưng cũng không có quyền kiểm soát mọi thứ, ít nhất là không phải ở khía cạnh đó.

Vì hai người mới ăn tối với nhau hôm qua thế mà hôm nay cô đã nhận được điện thoại của Phó Hành Khanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghĩ đến việc nắm tay một cô gái trong rạp chiếu phim, Phó Hành Khanh không khỏi lo lắng Tô Trà có thể nhầm anh là một kẻ b**n th** và thẳng tay đánh anh.

Nhìn Tô Trà vẫn sống yên ổn thì cũng không có nghĩa là không có những rắc rối tiềm ẩn, giống như mặt biển tĩnh lặng nhưng ai biết được khi nào sóng sẽ trào dâng.

Tô Trà vẫn chưa nhận được thông tin gì có nghĩa là Phó Hành Khanh không gặp phải bất kỳ vấn đề nào.

Tối hôm qua anh ta thức khuya nên bây giờ còn hơi buồn ngủ.

Khụ khụ, anh là một người nghiêm túc.

Lần trước khi Phó Hành Khanh nằm viện, anh ta đã chăm sóc anh và giúp anh đi vệ sinh nhiều lần. Bây giờ việc thấy Tần Mạt mặc quần đùi nằm trên giường cũng chẳng là gì cả.

Thật may là anh canh thời gian rất chuẩn, vì Tô Trà vừa hoàn thành công việc của mình và đang chuẩn bị về nhà.

Nhận ra giọng nói này, cô biết được ở đầu dây bên kia là… Phó Hành Khanh đang gọi đến.

"Mới xong, anh có việc gì không?" Cô hỏi.

Tần Mạt đã nói đúng, trong mối quan hệ của hai người không tồn tại hai chữ khó xử.

"Bảy giờ ba mươi."

Còn cô khi nghe thấy ba chữ “đi xem phim” thì có hơi bất ngờ một chút, tròng mắt cũng dần nhỏ lại.

Khi thấy Phó Hành Khanh vừa dứt lời thì đã quay người lập tức rời đi, Tần Mạt vẫn mặc quần đùi nằm trên giường lại nói: "Người anh em à, tin tôi đi, cậu sẽ không sai nếu làm theo lời khuyên của tôi đâu."

Từ sau khi điện thoại di động được sản xuất, Tô Trà, với tư cách là người phụ trách dự án, đương nhiên cũng sẽ có một chiếc.

Hơn nữa Phó Hành Khanh là loại người sẽ tranh thủ thời cơ lợi dụng người khác sao?

Cả Tô Trà và Phó Hành Khanh đều là những cá nhân được người người săn đón theo cách riêng của họ. Thật tuyệt khi nhìn thấy cả hai người ở cùng nhau.

Đến khi nghe thấy giọng của anh thì Tô Trà mới biết là anh gọi đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa dứt lời, bàn tay cầm điện thoại của Phó Hành Khanh đã hơi siết chặt, chờ đợi câu trả lời của Tô Trà ở phía bên kia.

Ở đầu bên kia, giọng của Phó Hành Khanh nghe có vẻ hơi lo lắng, bàn tay đang nắm chặt điện thoại của anh còn tiết ra một chút mồ hôi.

Với sự thông minh của Tô Trà , cô đã đạt được kết quả tuyệt vời trong các dự án mà mình đã đảm nhận trong vài năm qua. Một tài năng như vậy không thể xảy bất kỳ sự cố nào.

Xem phim sao…

Thông tin liên lạc ở Bắc Kinh rất tuyệt vời và tín hiệu cũng mạnh, giúp mọi người dễ dàng liên lạc với bất kỳ ai.

"Tôi nói cho cậu biết, chuyện này cậu tìm đúng người rồi, ở phương diện này tôi thật sự có thể chia sẻ cho cậu một ít kinh nghiệm. Rạp chiếu phim là một nơi rất tốt, tối tăm và bí mật, nếu có ý định lén lút nắm tay thì nhất định sẽ rất thuận lợi."

Tô Trà quá bận rộn để chú ý đến những người đàn ông cô mới gặp một lần.

Hiện tại, Tô Trà được các nhà lãnh đạo đánh giá cao và cô cần được đối xử tốt. Nếu có chuyện gì xảy ra, đó sẽ là tổn thất cho đất nước.

Nghe thấy tiếng thở của Tô Trà ở đầu dây bên kia, anh trầm giọng nói: "Tối nay em có muốn đi xem phim không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không giống như Trương Huy và những người khác, Phó Hành Khanh có khả năng phán đoán tốt và nhận ra giá trị của Tô Trà. Đối với anh cô như một viên ngọc quý.

Các nhà lãnh đạo không quá quan tâm đến vấn đề cá nhân của Tô Trà miễn là người có liên quan đáng tin cậy và cô cảm thấy vui vẻ là được.

Việc Trương Huy được trang bị điện thoại cũng là sự sắp xếp của Cốc Ích, người đã yêu cầu nó từ cấp trên.

"Nếu cậu nghĩ đến việc chạm vào tay của các cô gái bằng cách như này thì xem ra cậu đã làm không ít lần. Được rồi, cậu có thể đi ngủ. Tôi sẽ tự xử lý việc này." Phó Hành Khanh ngắt lời, lúc này anh như một nhà phê bình lỗi thời lạnh nhạt nhìn Tần Mạt.

Đừng bị lừa bởi vẻ ngoài dịu dàng của Tô Trà, Phó Hành Khanh không nghĩ cô là một cô gái sẽ giải quyết mọi việc một cách êm đềm đâu.

Họ đã điều tra kỹ lưỡng về Phó Hành Khanh và nhận thấy anh là một người có năng lực và đáng kính. Hơn nữa, còn là người được các nhà lãnh đạo săn đón trong quân đội. Không có bất kỳ vấn đề nào với hành vi hay tác phong của anh.

Thật không may Tô Trà lại không biết gì về những người được gửi đến, thậm chí một số kế hoạch có thể đã thất bại trước khi có thể tiếp cận cô.

"Phó Hành Khanh, khi cậu chọn phim hãy chọn một bộ nào đó đáng sợ đi. Tôi nói cho cậu biết các cô gái thường có trái tim yếu đuối. Khi họ sợ hãi thì họ sẽ lao thẳng vào vòng tay của cậu. Cảm giác đúng là…”

"Mấy giờ?" Tô Trà hỏi.

Các lãnh đạo cho rằng tạm thời giải quyết chuyện cá nhân của cô là thỏa đáng. Theo những gì họ biết, có những thế lực ẩn giấu với những động cơ thầm kín đang để mắt tới Tô Trà và định dùng chiêu mỹ nam kế.

Nếu Phó Hành Khanh làm theo lời khuyên của Tần Mạt, chắc chắn sẽ khiến mọi người sợ hãi.

Tuy nhiên khi Phó Hành Khanh nhắc đến việc muốn xem phim thì Tần Mạt đã bật dậy và ngồi ngay ngắn trên giường. Anh ta nhìn Phó Hành Khanh một hồi rồi nói: "Ồ, tiến triển hơn rồi? Cuối cùng thì cậu cũng nghĩ đến việc mời Tô Trà đi xem phim?"

Giọng nói của Phó Hành Khanh rất dễ nhận biết và khá êm tai, có thể gọi là giọng nói khiến “lỗ tai của người khác mang thai”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tô Trà, tối nay em có rảnh không?”

Tất nhiên, các nhà lãnh đạo cũng nhận thức được tình hình hơi mơ hồ giữa cô và Phó Hành Khanh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 407: Chương 407