Thập Niên Chúa Diễn Trò Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm
Tiểu Tiểu Đích Hiểu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 309: Chương 309
“Chuyện họ cáo buộc chúng ta ăn cắp, việc thanh minh rất đơn giản, để em về viết hai bản báo cáo, đối chiếu một chút là rõ ràng rồi.”
Chương Hạc Chi và Cốc Ích đều nhìn về phía Tô Trà.
Nhưng không tin là một chuyện, đối ngoại lại là một chuyện khác, mặc dù chuyện ăn cắp người dân có biết cũng tuyệt đối không thừa nhận.
Các quan chức chính phủ đến tham gia hội nghị lần này cũng nghe tin tức từ Chương Hạc Chi, hôm nay họ đến để xem mấy người kia bị vả mặt.
Bộ Ngoại giao cũng đã có động thái đáp trả, nói sẽ sớm làm rõ sự việc này.
Đối với những người muốn hỏi người phụ trách dự án con chip, xin lỗi, chúng tôi không thể tiết lộ.
Công nghệ chip do chính bọn họ nghiên cứu phát triển sao lại thành đồ đi ăn trộm rồi? Miệng c·h·ó không nhả được ngà voi, đúng là có bệnh!
Là nhân vật chính thay thế cho Tô Trà ngày hôm nay, vị trí đầu tiên tất nhiên là thuộc về Chương Hạc Chi.
Bây giờ Tô Trà là con cưng trong viện nghiên cứu của bọn họ, định động tay động chân với cô á, đừng có mơ.
Nhưng bức thư khiếu nại này lại nhận được sự ủng hộ của những bên khác, bọn họ lũ lượt ám chỉ họ ăn cắp.
Aiyo, phòng hợp lớn này là nơi thích hợp nhất để xem cảnh đó đó
Nếu hỏi thì trả lời:
“Xin lỗi, tôi không trả lời cho ngài được.”
Cấp trên rất coi trọng hội nghị lần này, thậm chí còn có quan chức chính phủ đến tham gia hội nghị lần này.
“Rất đơn giản, con chip chúng ta sản xuất tốt hơn của bọn họ, muốn dìm người khác cũng không soi lại bản thân ở đâu.”
Nhưng trước áp lực của dư luận quốc tế, họ buộc phải đứng ra làm rõ, nhưng họ sẽ không chịu nỗi oan ức này.
Chương 309: Chương 309
“Xin lỗi, tôi không biết.”
Những người đến tham gia hội nghị lần lượt có mặt, bộ Ngoại giao cũng sắp xếp người tiếp đãi, dẫn họ đến chỗ ngồi, những chuyện khác họ không quan tâm nữa.
Dù sao phòng hội nghị lớn hôm nay được thắp sáng rực rỡ đó nha! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc dù không vui vẻ gì nhưng Bộ Ngoại giao vẫn bố trí một phòng hội nghị lớn để chào đón các vị khác nước ngoài.
Cuối cùng, dưới sự chú ý của mọi người, hội nghị báo đã được diễn ra.
“Đúng vậy, đúng vậy, em không đi được, không chừng đối phương đang chú ý đến em, em cứ bận việc đi, chuyện này cứ giao cho thầy là được.” Cốc Ích cũng vội vàng nói.
Khi phòng họp đã chật kín người, cửa phòng lại mở ra lần nữa, nghe tiếng mở cửa, mọi người trong phòng họp đều ngẩng đều nhìn về phía cửa phòng họp.
“Nhưng giáo sư Chương, em sẽ không đứng ra thanh minh chuyện lần này, đợi em viết và sắp xếp xong báo cáo nhờ thầy thay em đứng ra thanh minh ạ, dạo này em hơi bận, không có thời gian ạ.”
Dựa vào đâu mà nói bọn họ ăn cắp chứ, lấy bằng chứng ra rồi nói chuyện tiếp!
Trong suy nghĩ của họ, thanh minh có nghĩa là người phụ trách dự án chip cũng sẽ tham dự, bất kể kết quả hội nghị báo như thế nào, họ có thể biết người đó là ai, xuất thân như thế nào thì đều không lỗ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương Hạc Chi lại nở nụ cười với những người ngồi dưới, Chương Hạc Chi thể hiện: đến lúc ông xuất hiện rồi!
Khi các bên khác nghe chuẩn bị làm sáng tỏ, còn có cả báo cáo, những người đó lập tức có hành động, có rất nhiều quốc gia cử người đến hội nghị báo lần này.
Thái độ tiếp khách của Bộ Ngoại giao rất tốt, nhưng họ không trả lời bất cứ câu hỏi nào liên quan đến con chip cả, dù là người phụ trách dự án con chip hay là chuyện liên quan đến nội dung con chip, đều nói là không biết.
Dưới ánh mắt của mọi người, một bóng dáng mảnh khảnh xuất hiện ở cửa.
Nhịp tim của những người được quốc gia khác cử đến đập nhanh hơn, người sắp xuất hiện chính là mục tiêu của bọn họ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bọn họ đều biết Chương Hạc Chi, hơn nữa dựa vào những thông tin mà bọn họ thu thập, họ có thể khẳng định chắc chắn rằng người phụ trách dự án con chip tuyệt đối không thể là Chương Hạc Chi.
Tô Trà thấy hành động này của đối phương dùng để hình dung bốn từ này rất chuẩn xác đó chính là “một trời một vực”!
Chuyện này đã lan truyền trong dân chúng, người dân không hiểu gì nên đa phần mọi người đều tin vào lời đồn, dù sao họ vẫn chưa tin được đất nước mình có thể nghiên cứu phát triển công nghệ chip.
Mắng đủ rồi, Cốc Ích mới hỏi Tô Trà nghĩ gì về vấn đề này.
Đến lúc bọn họ bị vả mặt, biểu cảm của bọn họ dưới ánh nhất định rất là rõ ràng.
Về phía viện nghiên cứu, Cốc Ích và Chương Hạc Chi rất tức giận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Được được, em không đi lại càng tốt, ngoài kia có bao nhiêu người nghe ngóng thực lực của em, em đi thì lộ hết mất. Hơn nữa những người đó là muốn ép em ra mặt nên mới làm như vậy, chúng ta không được mắc bẫy.” Chương Hạc Chi vừa nói vừa vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “ Tôi đi thay em, em yên tâm đi.”
“Xin lỗi mọi người, hôm nay tôi thay mặt tham dự, mọi người đường xa tới, chắc vẫn chưa kịp nghỉ ngơi, tôi cũng không nhiều lời nữa, chúng ta trực tiếp đi vào vấn đề chính.”
Khi Chương Hạc Chi xuất hiện trước tầm mắt của mọi người, mấy người từ ngoài có cảm xúc muốn mắng người.
Toàn nói vớ va vớ vẩn, đây là do bọn họ ghen tị, đây là ghen tị trắng trợn.
Đó là một người đàn ông.
Đây là nghi thức cơ bản, họ là nước chủ nhà, những nghi thức tiếp khác cơ bản cũng phải biết.
Tô Trà ngồi trên ghế, cô cười lạnh nói: “Không phải đối phương cáo buộc chúng ta ăn cắp sao? Nhưng có lẽ đối phương không biết rằng con chip của chúng ta vượt trội hơn nhiều so với cái của bọn họ.”
Buổi chiều, Tô Trà đến văn phòng của Cốc Ích, nghe Cốc Ích tức giận chỉ mắng chửi những người không biết xấu hổ đó cả nửa tiếng đồng hồ.
Không có căn cứ mà lại vu oan người ta ăn cắp, đối phương thực sự đã đi quá giới hạn rồi, đối phương không có chứng cứ, còn nói bọn họ ăn trộm.
Điều này có nghĩa là gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vài ngày sau, Tô Trà đưa báo cáo so sánh con chip cho Chương Hạc Chi.
“Xin lỗi, tôi không rõ.”
Đừng có hỏi, có hỏi chúng tôi cũng không nói cho mấy người!
Nghe tin chuyện này sắp được làm sáng tỏ, người dân ai cũng phấn khởi, mong chờ.
Hơn nữa, bố trí một phòng hợp lớn để tiếp đại bọn họ, sau đó xem bọn họ bị vả mặt cũng không lỗ.
“Đối với việc quốc gia nào đó cáo buộc chúng tôi ăn cắp công nghệ chip, chúng tôi kiên quyết bác bỏ lời cáo buộc này, tục ngữ có câu: thời gian và khoa học không có biên giới, quốc gia nào cũng có quyền được nghiên cứu và phát triển công nghệ, con chip của nước đó và con chip mà chúng tôi mới nghiên cứu và phát triển không hề giống nhau, mọi người có thể xem ở đây…”
Trên mặt Chương Hạc Chi hiện ra ý cười, nhìn lướt qua những người đang ngồi trong phòng họp, đường hoàng tự nhiên bước đến vị trí đầu tiên.
Nghe Tô Trà nói vậy, Cốc Ích và Chương Hạc Chi thở phào một hơi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.