Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 146: Chương 146

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 146: Chương 146


"Em nghĩ kĩ lại xem, số lượng người của quốc gia chúng ta càng ngày càng nhiều, nhiều người thì chắc chắn phải cần nhiều nhà để sống. Đến lúc đó, người đông mà nhà không đủ, vậy giá nhà không tăng cao sao được?"

Trong cảm nhận của họ, chuyện ba người Tô Trà, Cận Tùng và Trầm Nghiễm tiến vào đội huấn luyện là chuyện ván đã đóng thuyền.

Ôi chao, nhìn lại bản thân ông mà xem, chỉ thấy bi thương thôi.

Tô Thắng Dân đã sớm hỏi thăm rồi, bây giờ giá nhà tăng cao, nhân lúc trong tay có tiền thì nhanh chóng mua nhà đi.

Chạng vạng hôm đó, cuối cùng hai vợ chồng cũng đã mang bánh bao thịt thơm ngào ngạt mà Tô Bảo đã tâm tâm niệm niệm suốt một ngày về nhà.

Sau khi thu dọn đồ đạc, rời khỏi kí túc xá của trại đông, ba người họ tập hợp lại rồi đi đến tòa tứ hợp viện của Vương Quốc Quân.

Mấy hôm trước, Vương Tú Mi lên trấn trên thì thấy một tấm vải rất đẹp, tấm vài có màu đỏ thẩm, bên trên được điểm vài bông hoa màu xanh biếc, vô cùng thích hợp với con gái bà. Chính vì thế, Vương Tú Mi không nói hai lời đã móc tiền ra trả, định mua về may một chiếc áo cho con gái.

Người ta hỏi thăm một đường, sau đó tìm đến tận nhà.

Chuyện ngày hôm qua, Tô Thắng Hoa cũng đã hỏi rõ ràng rồi.

Hôm qua khi đến bày sạp, hai người có mâu thuẫn với người phụ nữ gọi người đến nhà kia.

Tô Trà vẫn nhớ thương bán thành phẩm kia của cô kia kìa.

"Vợ ơi, vừa rồi anh nghe anh cả nhắc đến chuyện ly hôn." Tô Thắng Dân vừa đi đến trước mặt Vương Tú Mi vừa nói.

Nghe Tô Thắng Dân nói mãi không dứt về những lợi ích của việc mua nhà, Vương Tú Mi trực tiếp vỗ đùi quyết định. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Thắng Dân và Vương Tú Mi đi mất cả buổi sáng, xem hết ba căn nhà, cuối cùng chọn một căn khá gần trường trung học phổ thông số hai.

Cũng may mà lúc đó Tô Vận không có ở nhà, nếu không thì cũng không biết nên giải quyết thế nào cho mọi việc êm xuôi nữa.

"Đó. Thế nên chúng ta nhân dịp trong tay có tiền thì mua nhà nhanh lên, cũng có thể sớm chuyển ra ngoài sống. Khi chuyển lên trấn trên rồi, hằng ngày con gái chúng ta đều có thể về nhà, mà anh đến đội vận chuyển làm cũng tiện hơn nhiều. Còn con trai chúng ta cũng có thể chuyển trường cho nó lên trường tiểu học ở trấn trên, có rất nhiều lợi ích đó nhé." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lỡ đâu cứ để đến sau này nó lại tăng cao hơn bây giờ, vậy chắc chắn sẽ phải tốn thêm không ít tiền nữa.

Hóa ra trong khoảng thời gian này, Tô Vận và Vương Quyên đều quay về nhà mẹ đẻ của bà ta, mượn bếp để nấu đồ ăn mang đi bán.

Mà Tô Vận cũng là người tàn nhẫn, sau khi cãi cọ vài câu, cô ta trực tiếp hất đổ sạp hàng của người ta rồi bỏ chạy.

Tô Trà thì khỏi phải nói rồi, chính là thần học vô cùng b**n th**, cả ngày uống cẩu kỉ pha nước ấm để dưỡng sinh, không thức đêm, mỗi lần thi đều dễ dàng đạt được hạng nhất. Cô không b**n th** thì còn ai b**n th** nữa cơ chứ?

"Chậc, lên trấn trên xem nhà chứ làm gì? Chúng ta cũng tích góp được kha khá tiền rồi còn gì. Anh đã hỏi thăm rồi, dạo gần đây giá nhà trên trấn càng ngày càng tăng, chúng ta mua nhà sớm một chút, rồi chuyển lên trấn trên sống." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hôm sau, Tô Vận và Vương Quyên không đi ra ngoài, thành thật ở nhà ra đồng làm việc với Tô Thắng Hoa.

Tô Bảo hoàn toàn không biết cha mẹ ra ngoài làm gì, cậu bé chỉ biết rằng, cha mẹ đã đồng ý sẽ mua bánh bao thịt về cho cậu bé.

Bánh bao thịt thơm ngào ngạt, ăn vô cùng ngon miệng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong phòng, Vương Tú Mi thấy Tô Thắng Dân cũng chỉ ngước mắt lên nhìn một cái, rồi tiếp tục công việc trong tay.

Không ngoài dự đoán của mọi người, Tô Trà, Trầm Nghiễm và Cận Tùng, cả ba người đều được chọn vào đội huấn luyện.

Trại đông đã tiến vào giai đoạn kết thúc, trải qua khoảng thời gian này, tất cả các học sinh và giáo viên của trại đông đều có ấn tượng sâu sắc với Tô Trà.

"Có ý gì?"

Cuối cùng, trại đông chính thức kết thúc.

"Được rồi, ngày mai chúng ta sẽ đi xem nhà. Nếu nhìn trúng căn nào thì lập tức mua căn đó."

Mỗi lần thi, thành tích của Cận Tùng và Trầm Nghiễm đều có thể tiến vào top mười.

Thành phố Bắc Kinh...

Chậc chậc, lợi hại thật đó.

Dựa theo xu thế hiện này, chắc chắn giá nhà sẽ càng lúc càng tăng.

"Đúng vậy. Anh đã tìm người hỏi thăm khắp nơi rồi, ngày mai chúng ta đi xem phòng. Anh cân nhắc rồi, giá nhà chắc chắn sẽ càng ngày càng tăng, chúng ta mua sớm một chút."

Thế nhưng Tô Bảo lại không hề biết rằng, cha mẹ cậu bé chỉ mua cho cậu bé một chiếc bánh bao thịt mà thôi, còn chị gái cậu bé, lại được hai vợ chồng họ mua cho hẳn một căn nhà ở trấn trên.

"Sống cùng một mảnh đất mà, có còn cách nào nữa đâu. Vợ ơi, sáng mai chúng ta đi lên trấn trên một chuyến đi?" Tô Thắng Dân cười nói.

"Hả, mua nhà á?" Vương Tú Mi nhìn về phía Tô Thắng Dân.

.

Giành được giải nhất toàn quốc, hành trình ở Bắc Kinh của Tô Trà cũng đã đến lúc phải kết thúc rồi.

Vài ngày sau, họ sẽ lại lên trấn trên để làm thủ tục sang tên.

Màu sắc này rất đẹp, xanh xanh đỏ đỏ, nếu may thành quần áo chắc chắn sẽ vô cùng xinh đẹp.

"Ồ, anh nói cũng có lý."

Thôi, cậu bé không nên biết thì tốt hơn, không biết mới có thể giữ được sự vui vẻ.

Hành động giặt quần áo trên tay cũng không ngừng, thế nhưng tinh thần đã sớm bay đi chỗ nào để hóng hớt rồi.

Chương 146: Chương 146

"Đi lên trấn trên làm gì?" Vương Tú Mi thuận miệng hỏi một câu.

Ngon quá đi mất...

Qua hơn mười phút sau, cha con hai người giặt sạch quần áo, phơi ở cái sào trúc trong sân, rồi tự quay về phòng mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Em cũng nghe thấy rồi. Anh nói xem, chuyện hôm nay ầm ĩ như thế, đúng là khuyến cho người ta lo lắng mà. Sao cái con nhóc Tô Vận kia lại cứ thích gây chuyện như thế nhỉ, chẳng ngày nào là được yên tĩnh cả. Sau khi ở riêng rồi mà còn khiến chúng ta bị liên lụy, suýt chút nữa bị đập nát phòng rồi, chuyện gì thế không biết." Nhắc đến chuyện hôm nay, trong lòng Vương Tú Mi vô cùng không thoải mái.

Hai người Cận Tùng và Trầm Nghiễm lại thường thân thiết với Tô Trà, ba người có quan hệ tốt, cho nên nếu hai người họ có bài nào không biết làm sẽ đến nhờ Tô Trà giảng cho. Nhờ đó mà thành tích của hai người họ cũng tiến bộ nhanh chóng.

Trong lòng Tô Thắng Dân thầm khen Tô Thắng Hoa một câu.

Bên này, hai vợ chồng Tô Thắng Dân và Vương Tú Mi cũng đi ra ngoài. Trước khi ra ngoài, hai người gửi Tô Bảo nhờ bà nội Tô trông giúp, sau đó hai vợ chồng mới mĩ mãn ra cửa.

Ngay cả câu ly hôn mà cũng dám nói, đây mới là địa vị của đàn ông chứ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 146: Chương 146