Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Vũ Lạc Song Liêm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 755: Chương 755
Lời tố cáo của Ngu Thanh Nhàn cũng vừa dứt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm Mẫn bị Vương Hạ Xuân lôi thẳng đến cửa nhà xưởng. Lâm Mẫn cũng là một nhân vật nổi tiếng ở xưởng gốm sứ, dù sao thì cũng có ít người có vận tốt như thế lắm, chỉ cần là những người làm trong nhà máy, thì hiếm có người nào không biết bà ta.
Nhưng những lời này không thể nói ra được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người đến tìm bà ta là công nhân trong xưởng, là người vào xưởng cùng đợt với Lâm Mẫn tên là Vương Hạ Xuân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đâu có giống như bà ta, cũng cùng bốn mươi tuổi, nhưng bà ta không những phải quan tâm đến việc ăn ở của cả gia đình, mà còn phải đi làm từ sớm đến khuya. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chen được vào trong vòng vây, ánh mắt của Lâm Mẫn cũng trở nên mơ màng.
Trưởng phòng La khẽ liếc xưởng trưởng Cố một cái, cũng không biết có tin hay không.
Từ khi Ngu Thanh Nhàn bắt đầu nói chuyện, cặp mày của chủ tịch Lưu vẫn luôn nhíu lại, bà ta nhìn xung quanh, lạnh giọng nói:
Nhưng mà vật đổi sao dời, La Ái Phân của bây giờ không phải La Ái Phân của năm đó nữa, quan hệ của bà ta và Lâm Mẫn bây giờ là tốt nhất, mà sự yêu thích của bà ta đối với Bạch Bảo Châu cũng vượt qua sự yêu thích đối với Bạch Thanh Nhàn.
Vương Hạ Xuân đã sớm ngứa mắt Lâm Mẫn rồi, lúc trước Lâm Mẫn còn không bằng bà ta nữa kìa, nhưng từ khi gả cho Bạch Thư Đình đã lập tức trở thành phu nhân của phó xưởng trưởng cao cao tại thượng.
Chương 755: Chương 755
Trước đây mỗi lần Lâm Mẫn ra ngoài đều nhận được những ánh mắt ghen tị và hâm mộ, nhưng hôm nay lại không giống, bà ta vừa đi đến chỗ đám đông, ánh mắt của mọi người nhìn Lâm Mẫn cũng thay đổi.
"Là ai nói bị nhốt chung phòng với một nam đồng chí, đồng nghĩa với việc thanh danh bị phá hủy hả? Bây giờ là thời đại mới rồi, đã là thế kỉ hai mươi rồi, sao tư tưởng của các người vẫn như đang sống ở thế kỉ trước thế?”
Tóc bà ta đã bạc trắng, khuôn mặt vốn dễ nhìn bây giờ cũng đầy nếp nhăn, dáng người cũng vì sinh đẻ mà trở nên mập mạp khó nhìn. Thế nên, hôm nay có thể nhìn thấy trò cười của Lâm Mẫn, bà ta vô cùng hả hê.
“Nếu nói giống như các người, có phải phụ nữ nên cổng lớn không ra cổng nhỏ không tới, chỉ nên ngồi ngốc trong nhà không? Nếu không vừa ra ngoài tiếp xúc với đàn ông là đã bị phá hủy thanh danh rồi?"
Sau khi kết hôn xong, Lâm Mẫn cũng không thèm đi làm nữa, cả ngày đi theo đám phu nhân của lãnh đạo nhà mày uống trà nói chuyện phiếm, không có chuyện gì cần bận tâm nên năm nay bà ta đã bốn mươi tuổi rồi mà mái tóc vẫn đen nhánh, sắc mặt hồng hào, dáng người cân đối.
Lâm Mẫn đi chợ mua đồ ăn về, thấy Ngu Thanh Nhàn không ở nhà thì mí mắt vẫn luôn giật giật, mãi đến khi có người chạy đến kể cho bà ta nghe chuyện này thì đầu bà ta ong lên, trở nên mơ mơ màng màng.
Cho dù ở thời đại nào thì cũng không thiếu người tốt, từ khi Ngu Thanh Nhàn cản đường của đoàn thanh tra thì đã có người chạy đến tìm Lâm Mẫn rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.