Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Vũ Lạc Song Liêm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: Chương 71
Giọng nói dần xa, cho đến khi không còn nghe được nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trước khi kết hôn, cô ta luôn nhìn Giang Bảo Quốc với ánh mắt tôn sùng và ngưỡng mộ, sau khi kết hôn, chuyện rắc rối nọ nối tiếp chuyện rắc rối kia, nhất là sau khi bà Giang tới, lòng ái mộ mà Vương Văn Quân dành cho Giang Bảo Quốc bị bào mòn gần như không còn.
Lúc này Vương Văn Quân cũng đã trở về.
Có giống như lúc đối xử với hai chị em Mộc Tâm, trong lòng anh ta toàn là tính toán không?
Chuyện Giang Bảo Quốc đến tìm Ngu Thanh Nhàn bị nhốt ở ngoài cửa, lúc về anh ta đã kể cho bà Giang nghe.
"Mẹ ơi, hôm nay con đã gặp cha ở cửa trường học." Lục Mộc Tâm cầm dụng cụ, cùng làm với Ngu Thanh Nhàn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 71: Chương 71
Vương Văn Quân sợ, cô ta không dám mang thai, chỉ sợ đến ngày nào đó tình cảm của Giang Bảo Quốc dành cho mình phai nhạt, con của cô ta sẽ như thế nào chứ?
Hỏi xong, anh ta nhìn chăm chăm vào bà Giang.
Người ta nói hổ dữ không ăn thịt con, bà Giang có tâm địa độc ác, Giang Bảo Quốc cũng không kém cạnh chút nào.
Giang Bảo Quốc đứng hồi lâu trong ánh mắt của phụ huynh đến đón con, cuối cùng cúi đầu xuống, rời khỏi cổng trường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có vài vị phụ huynh không yên tâm để con đi một mình về nhà nên đến đón, họ đều dùng ánh mắt khác thường để nhìn Giang Bảo Quốc.
Vẻ thất vọng càng rõ hơn trên mặt Giang Bảo Quốc:
Giang Bảo Quốc lắc đầu:
Bà Giang liền mắng Ngu Thanh Nhàn không biết tốt xấu, không biết điều, sau đó hai mẹ con bàn bạc cả buổi, quyết định đi gọi Lục Mộc Tâm tới, Lục Mộc Tâm tính tình yếu đuối, dễ bắt bí nhất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Mẹ ơi, mẹ thực sự đối xử với Lục Mộc Tâm tốt nhất sao?"
Bà Giang cứng mặt lại, không nói gì.
Trên mặt bà Giang lập tức xuất hiện vẻ hoảng loạn, trong ánh mắt cũng có chút chột dạ:
Giang Bảo Quốc thở dài xoay người đi về phía phòng tây.
"Nhưng con nghe nói có thứ gì tốt, mẹ đều cho đám cháu nhà ông cả, lúc hai chị em Mộc Tâm đến xin, mẹ đều đuổi chúng nó đi. Mộc Tâm còn nói, lúc nó lau người cho mẹ, mẹ còn cấu véo nó, có phải không?"
Sau khi ăn cơm xong, Lục Mộc Tâm nhân lúc Lục Thủy Tâm đang rửa bát, đi vào phòng tìm Ngu Thanh Nhàn.
"Ôi, tính tình em hấp tấp như vậy, làm sao chị dám nói, ở quê những người đó ai nấy đều bênh vực bà nội, một mình mẹ làm đồng đã rất vất vả rồi, chị đâu nỡ nói những chuyện này với mẹ."
"Sao chị không nói sớm chuyện bà cấu véo chị? Nếu chị nói sớm, lúc em đưa cơm cho bà, chắc chắn sẽ nhổ thêm hai bãi nước bọt vào trong cơm."
Anh ta dừng bước, nghe thấy Lục Thủy Tâm hỏi Lục Mộc Tâm:
"Ông ta nói gì với con?" Ngu Thanh Nhàn hỏi cô bé.
"Bảo Quốc, Mộc Tâm không quay về với con à?"
Giang Bảo Quốc có mặt dày đến đâu, cũng không chịu nổi ánh mắt soi mói như vậy.
"Đương nhiên, nó là cháu gái lớn của mẹ, chắc chắn mẹ phải đối xử với nó tốt nhất." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.