Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Vũ Lạc Song Liêm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 619: Chương 619
Trước kia, mỗi lần người nhà họ Lương nhìn anh ta đều mang theo một bộ lọc, cảm thấy anh ta vừa là người thành phố lớn, vừa là người có năng lực, nay lại trở thành con rể nhà họ nên họ nhìn đâu cũng thấy anh ta thuận mắt.
"Đồ ăn cho cậu để trong nồi ấy." Tần Sơn Hoa nói bằng giọng điệu lạnh lùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sao lại thế này?
Về sau, sau khi quen biết Lương Hồng Ngọc, anh ta không còn đến tiệm cơm nữa, mà bắt đầu nghiêm túc đến trạm y tế làm việc.
Đối xử khác biệt thế này, trong lúc nhất thời Cố Hạo Lâm khó mà chấp nhận được.
Anh ta có thói quen coi bản thân quý giá hơn đám dân quê này, nên thái độ khi đối xử với họ đều có chút mất kiên nhẫn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bữa sáng ngon miệng của anh ta đâu?
Chờ đến sau khi kết hôn, ăn thịt của nhà người tai, ở nhà của người ta, anh ta cũng biết há miệng mắc quai cho nên cũng không quá đáng lắm.
Chương 619: Chương 619
Cố Hạo Lâm đã ăn đủ những thứ này rồi. Còn đĩa khoai tây kia nữa chứ, ngoại trừ vị mặn ra, thì còn có vị gì nữa đâu? Cố Hạo Lâm vô cùng ghét bỏ.
Tuy mì khoai lang và bánh bột ngô có hương vị không tệ lắm, nếu như một người thường xuyên ăn thịt cá, khi ăn một hai bữa nhất định sẽ vì mới mẻ mà cảm thấy hương vị không tệ lắm, nhưng anh ta lại quanh năm suốt tháng, ngày nào cũng ăn bánh bột ngô, khó mà cảm nhận được vị ngon nữa.
Theo lý mà nói, cả ngày hôm qua anh ta không ăn cơm, không phải Tân Sơn Hoa nên nấu vài món ngon cho anh ta ư? Bây giờ canh xuông nước lã thế này là sao hả? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anh ta lạnh mặt bưng đồ ăn tiến vào căn phòng phía đông, sau khi đặt đồ ăn lên bàn, anh ta hỏi Tần Sơn Hoa đang may vá quần áo: "Mẹ, tối nay chúng ta ăn món này à?"
Cố Hạo Lâm đến đây đã hơn một năm rồi. Nửa năm đầu mới đến, anh ta đều ăn ngủ ở tiệm cơm trên trấn trên, đến cuối tháng thanh toán tiền một lần.
Nhưng bây giờ á? Tần Sơn Hoa cảm thấy nhà họ cho anh ta ăn no, đã là nhà họ Lương bọn họ nhân từ rồi, còn muốn giống như trước đây được ăn ngon á, thì có cái rắm ấy.
Chỉ với một tháng này, nhà họ Lương đã nuôi miệng lưỡi anh ta trở nên kén chọn rồi, bây giờ lại bắt anh ta phải ăn những rau cỏ nhạt nhẽo như trước kia, Cố Hạo Lâm cảm thấy anh ta không chịu nổi loại tủi thân này.
Đối với một nhà họ Lương, thái độ của anh ta cũng không tính là kém cho lắm, nói thế nào thì đây cũng là gia đình chú của người trong lòng của anh ta cơ mà.
Giọng điệu của Cố Hạo Lâm không tốt lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố Hạo Lâm giật mình, anh ta mở nắp vung ra, thấy bên trong chỉ có mì khoai lang, bánh ngô, khoai tây hầm và một đĩa dưa muối nhỏ thì cảm thấy ngớ người.
Phần lớn số tiền mà anh ta có, anh ta đều dùng để nhờ người trong nhà hoặc bạn bè, họ hàng mua những món đồ hiếm lạ mà bên này không có, để tặng cho Lương Hồng Ngọc.
Nhưng mà thái độ của anh ta có dịu đi đến đâu đi chăng nữa, thì vẫn không giấu nổi một chút khinh thường.
Anh ta không có thiên phú trong chuyện nấu nướng, có thể nấu chín đồ ăn đã cảm ơn trời đất lắm rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.