Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Vũ Lạc Song Liêm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 562: Chương 562
Ngồi không cũng không hay, vì vậy Ngu Thanh Nhàn xuống bếp phụ Phùng Tiểu Du.
Thành thật mà nói, Phùng Tiểu Du rất tò mò về người đàn ông đi cùng Ngu Thanh Nhàn.
Phùng Tiểu Du cực kỳ nhiệt tình với vị cứu tinh bất chấp nguy hiểm đến tính mạng đã cứu mình khỏi dòng sông này, vừa dứt lời, cô ấy liền hỏi: “Thanh Nhàn có ăn cay không?"
Cá được ướp nguyên liệu ướp muối này mềm và bóng bẩy, là món ăn thương hiệu của quán ăn nhỏ của cô ấy, ngày nào cũng có nhiều người đến đây ăn chúng.
Ngoài những gia vị thông thường, nguyên liệu muối cá cô ấy làm còn có một số hương liệu mà cha và ông cô ấy đã cùng cô ấy nghiên cứu từ rất lâu.
Phùng Tiểu Du hiểu biết rất ít, quán ăn mà cô ấy mở cả đời ở kiếp trước chỉ có thể trang trải chi phí hàng ngày cho cả nhà họ Cao, nhưng điều này không có nghĩa là cô ấy không biết gì.
Phùng Tiểu Du giữ cho căn bếp gọn gàng ngăn nắp, Ngu Thanh Nhàn đi quanh bếp mà không thấy chỗ xen vào, cô bèn bắt cái ghế đẩu, ngồi trước bếp xem Phùng Tiểu Du phi lê cá.
Ăn uống no say thời gian cũng không còn sớm, đã đến giờ Phùng Tiểu Du chuẩn bị đồ ăn, Ngu Thanh Nhàn tỏ ý rời đi, Phùng Tiểu Du năm hồi bảy lượt mời họ ở lại, sau đó đưa họ tiễn họ ra bên ngoài quán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 562: Chương 562
Cô chăm chú nhìn con cá, đôi tay thoăn thoắt linh hoạt, dĩa cá phi lê bên cạnh thớt chẳng mấy chốc đã đầy những miếng cá phi lê mỏng như cánh ve, xương cá cũng được cô ấy chặt thành từng khúc nhỏ trộn với nguyên liệu ướp muối cá của cô ấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bộ vest mà người đàn ông ngoài kia đang mặc đẹp hơn bộ vest cháu trai Cao Kính Tùng mua khi kết hôn ở kiếp trước.
"Ăn chứ, gì cũng ăn." Ngu Thanh Nhàn trả lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phùng Tiểu Du từ trong cái thau lớn bị vòi nước che ở cửa lấy ra một con cá, bưng xuống sân sau, một lúc sau, liền nghe thấy tiếng đập cá đằng sau.
Người ta nói rằng bộ vest của Cao Kính Tùng được làm thủ công gì đó, có giá từ bốn mươi năm mươi ngàn tệ, nhưng nhìn không được thẳng thóp như thế này.
Đến nơi, Ngu Thanh Nhàn vội gọi món, Phùng Tiểu Du đang thu dọn đồ đạc và rửa ráy.
Phùng Tiểu Du từ nhỏ đã mê cái công việc bếp núc, một lúc sau, một nồi cá nhúng dầu thơm ngon cay cay đã sẵn sàng, Phùng Tiểu Du còn xào một số món ăn kèm.
"Không sao đâu, đừng lo cho anh ấy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thức ăn bày lên bàn, đủ màu đủ vị, không chỉ Ngu Thanh Nhàn mà ngay cả Tạ Uẩn cũng ăn mạnh, đến cuối cùng, dĩa cá luộc không còn gì ngoài nước.
Phùng Tiểu Du là một người ưa sạch sẽ, nhà bếp được quét dọn ngăn nắp, nồi nấu và bếp chẳng hề có cặn dầu, tất cả chén đũa cũng được phân ra theo độ ngắn dài và màu sắc, vô cùng có trật tự.
"Ừm." Phùng Tiểu Du thu ánh mắt và tập trung xử lý con cá trước mặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trông thấy Ngu Thanh Nhàn lái xe đến, cô ấy sững người, trên mặt hiện lên nụ cười vui sướng:
"Thanh Nhàn, cô tới rồi, mau vào đi, ăn gì chưa? Hôm nay dì Vương bán cá ở chợ cho hai con cá trắm cỏ, tôi đang nghĩ làm món cá chưng cho bữa tối, giờ thì đem luộc rồi nhúng dầu cay.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.