Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Vũ Lạc Song Liêm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 459: Chương 459
Tuy người nhà họ mỗi năm đều sẽ tiếp tế ít đồ cho họ, nhất là ngày tết, họ không thiếu quả khô, nhưng tự dưng có đồ miễn phí, luôn thích thú hơn là đồ mất tiền mua.
Buổi trưa Ngu Thanh Nhàn và các thanh niên tri thức gánh củi về, Khương Hiểu Điềm cố ý đi ra nói vấn đề cô, Ngu Thanh Nhàn lười để ý đến cô ta.
Ăn cơm trưa xong, mọi người bóc vỏ quả phỉ, sau đó đám người Ngu Thanh Nhàn đi ngủ trưa. Khương Hiểu Điềm đã ngủ trưa xong, cố tình tới phòng để phơi hạt phỉ, nhưng trên cửa lại có khóa, cô ta giậm chân một cái rồi bỏ đi.
Trong thời đại thiếu lương thực, muốn tìm chút đồ ăn vặt không dễ dàng gì, bình thường các thanh niên tri thức đều bận rộn làm việc, không có thời gian lên núi hái quả dại, có thời gian thì họ cũng không giành lại được với đám trẻ con nhiều kinh nghiệm kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thời hiện đại cô ta thích ăn các loại quả hạch nhất, cô ta thích ăn quả hạch rang bơ, mùi bơ thơm nức, cắn vào thì giòn tan.
Chương 459: Chương 459
Giờ phút này Khương Hiểu Điềm có chút hối hận, nhưng nghĩ đến chuyện ngày mai được gặp Quách Hải Bình, cô ta không còn thấy hối hận nữa.
Quả phụ Quách rất hài lòng, sau khi ăn cháo xong, bà ta ngồi trên ghế dài, bỗng nhiên nói với Khương Hiểu Điềm: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngày mai con bác về, cháu nói chuyện với nó nhé."
Cô vừa dứt lời, đám thanh niên tri thức đặt củi xong lục tục vào nhà, mọi người đều giũ đồ trên người ra, chỉ chốc lát đã ra được một chậu.
"Trời ơi, Thanh Nhàn, cậu tìm được ở đâu nhiều quả phỉ thế, còn to nữa." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong gian buồng nhỏ của nhà Quách Chấn Đông, Quách Hải Quân đơn phương chỉ trích Trương Phượng Lan đã khiến anh ta rơi xuống bùn. Ở nhà chính cách một bức tường, quả phụ Quách nói xong chuyện với Quách Chấn Đông thì đứng dậy đi về, Quách Chấn Đông tiễn bà ta ra tận cửa.
Cô theo các thanh niên tri thức gánh củi vào lều chứa củi rồi vào phòng bếp.
Mục đích dễ dàng đạt được, Khương Hiểu Điềm ăn cơm xong, trên đường quay về bước chân lâng lâng như đang bay. Trở về ký túc xá, nằm lên giường, cô ta lăn qua lộn lại, thỉnh thoảng lại cắn chăn kích động thấp giọng hét lên hai tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
La Tân Lan nhìn thấy, hai mắt sáng ngời:
Quả phụ Quách quay về, Khương Hiểu Điềm đã nấu bữa sáng xong, cháo bột ngô, rau trộn, còn có dưa muối từ hành lá và cải thảo.
Chỉ chốc lát đã nghe thấy tiếng rào rào vang lên, tiếng hô của La Tân Lan vang lên ngay sau đó:
"Đợi lát nữa ăn cơm xong, tụi mình phơi khô quả phỉ để dành, đợi đến mùa đông năm mới rồi ăn."
Khương Hiểu Điềm sắp ch** n**c dãi, muốn đến xin một chút, nhưng cô ta cũng biết, mình đã trở mặt với đám thanh niên tri thức kia cho nên không dám.
"Bọn tớ gặp may, đi đến chỗ xa hơn chút, lúc chặt củi về thì thấy một rừng cây phỉ, bọn tớ hái về, trên người họ cũng có khá nhiều đấy."
Nếu cứ ăn cơm mãi với đám thanh niên tri thức kia, làm sao cô ta sớm được gặp Quách Hải Bình chứ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Hiểu Điềm khoe khoang không nhận được kết quả mong muốn, lúc này nghe đám thanh niên tri thức hái được quả phỉ trên núi về, cũng có chút thèm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.