Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Vũ Lạc Song Liêm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 321: Chương 321
"Tránh ra, mẹ chắn đường của con." Ngu Thanh Nhàn đẩy Lý Hải Anh sang rồi đi ra ngoài.
Nguyên thân cũng từng giải thích rằng mọi chuyện không đến mức như mẹ cô ấy nói, nhưng ai cũng không tin một người phụ nữ vì con gái mà không đi bước nữa, sẽ vu oan cho đứa con gái duy nhất của mình trước mặt người ngoài như thế.
Chương 321: Chương 321
Bước chân của Ngu Thanh Nhàn sững lại. Đây là thủ đoạn mà Lý Hải Anh thường dùng, từ nhỏ đến lớn, chỉ cần nguyên thân không làm đúng như ý của bà ta, bà ta sẽ kể khổ trước mặt người ngoài, kể ra những khó khăn mà bà ta phải chịu đựng trong những năm qua.
Cô xoay người nhìn thẳng vào Lý Hải Anh: "Vì con mà mẹ không lập gia đình á? Mẹ cứ thử đặt tay lên n.g.ự.c tự hỏi xem điều đó có phải thật không? Năm ấy chú Chu theo đuổi mẹ, không phải mẹ và chú ta sắp bàn đến chuyện hôn nhân rồi à?"
Chịu sự tẩy não như thế từ năm này qua năm khác, cho dù trong lòng nguyên thân đau khổ không thể chịu được nữa, thì cô ấy vẫn luôn cảm thấy Lý Hải Anh đối xử với mình vẫn tốt như cũ.
Bà ta không hiểu vì sao đứa con gái luôn ngoan ngoãn nghe lời hiểu chuyện hôm nay lại ngỗ nghịch với bà ta như vậy, còn nói những lời như vậy làm tổn thương trái tim bà ta.
Vì thế, mỗi lần Lý Hải Anh kể khổ, các bác các thím trong khu nhà này sẽ nói với nguyên thân mẹ cô ấy không dễ dàng như thế nào, lại hy sinh cho cô ấy ra sao, khuyên cô ấy đừng chọc mẹ tức giận.
Vì thế họ chỉ trích nguyên thân nói dối, sau đó lại bắt đầu kể ra những hi sinh của Lý Hải Anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyên thân mềm lòng, cho dù trong lòng cô ấy oán hận bà ta, nhưng vẫn chăm sóc bà ta khi bà ta bị ốm nặng, cho dù cuộc sống của cô ấy cũng sống ngày nào hay ngày đó.
Sau này Lý Hải Anh già rồi, cái bóng lưng cô đơn trông vô cùng đáng thương, cho dù bị bệnh cũng phải tự mình sắc thuốc.
"Đường Thanh Nhàn, mày là một kẻ vô ơn, mẹ nhiều năm như vậy ngậm đắng nuốt cay nuôi mày lớn lên, vì mày mà mẹ cũng không có tái giá. Bây giờ mày không thể đi học đại học còn đổ lỗi mọi chuyênn cho mẹ. Mày đi đi, mày cút đi, bước ra khỏi cái cổng này đừng bao giờ quay lại.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý Hải Anh sửng sốt tại chỗ một lúc lâu, lúc này bà ta có chút bối rối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đứng dưới góc độ của một người xem, nguyên thân đã làm hết trách nhiệm với Lý Hải Anh rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bà ta là một quả phụ nên mọi người tự nhiên sẽ nảy sinh lòng đồng cảm với bà ta, đối với đứa bé không có cha như nguyên thân lại càng thương tiếc hơn.
"Con học lại mất bao nhiêu tiền? Nửa tháng tiền lương mẹ cũng đủ rồi, mẹ không muốn cung cấp thì nói thẳng, nói với tôi những điều này để làm gì?”
Lửa giận dâng lên trong lòng, Lý Hải Anh đuổi theo Ngu Thanh Nhàn ra cửa, ở cửa sân khu nhà cho người nhà chỉ vào bóng lưng Ngu Thanh Nhàn mà giận dữ quát mắng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.