Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 270: Chương 270-271

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 270: Chương 270-271


"Chát." Một âm thanh vang lên, Vương Tiểu Hà dùng hết toàn bộ sức lực tát một cái thật mạnh vào mặt Hạ Thiên Cao.

Có phải ngoài ý muốn không? Hạ Thiên Cao bỗng nhớ lại mười ba năm trước. Khi đó đang là thời điểm ông ta trầm mê vào bài bạc nhất. Nhớ cái ngày ông ta đi theo thành viên trong tổ chức đánh bạc kia, trời tối sầm rồi, không còn chuyến xe nào về thị trấn nữa. Ông ta đói đến lả người, phải đến nhà hai ông bà già kia ăn cơm.

Ông ta nhớ tất cả chuyện đêm hôm đó, nhớ rõ đến độ có thể kể lại từng chi tiết một.

Ông ta cảm thấy cả đời này của mình cũng coi như đủ vốn. Thời điểm còn trẻ, dựa vào khuôn mặt để lừa một người phụ nữ về, tuy rằng hơi ngu xuẩn, nhưng có thể sinh con, còn nghe lời ông ta, dáng vẻ cũng đẹp mắt, ông ta có gì mà không hài lòng.

Hạ Thiên Cao bỗng nhiên ngẩng đầu lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đoạn thời gian kia thực sự là muốn đi tiệm cơm thì đi, muốn vào sòng bạc thì vào. Thua cược cũng không cần lo lắng, dù sao cũng không phải tiền của ông ta.

Hạ Thiên Cao im lặng chịu đánh chịu mắng, không hé răng nói một lời nào. Chuyện đến nước này rồi, ông ta chả có gì để nói cả.

Thế mà hai ông bà già kia lại chỉ biết trách mắng ông ta làm hại con gái họ, sao không trách con gái ông ta thấp hèn đi, vẫn chưa kết hôn mà đã để cho ông ta đụng vào rồi.

Thấy lửa bốc lớn lên, Hạ Thiên Cao vội vàng trốn về nhà, hai ngày sau mới có công an tìm đến thôn nhà ông ta để báo tin hai ông bà già kia c.h.ế.t rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Mày đúng là s·ú·c sinh mà. Cha mẹ tao có lỗi với mày à? Mày và Vương Tiểu Cúc kết hôn không có tiền xây nhà, cha mẹ tao cho chúng mày toàn bộ tiền tiết kiệm. Từ sau khi chúng mày kết hôn, chúng mày đã về thăm họ một lần nào chưa hả?"

Cha Vương là một người cẩn thận, ngay cả khói cũng phải dập tắt hoàn toàn. Mỗi ngày trước khi đi ngủ ông đều phải kiểm tra lại một lần xem lửa trong phòng bếp còn cháy hay không. Lúc tỉnh lại giữa đêm vẫn có thể đến kiểm tra thêm một hai lần.

Năm trước, ông ta nghe nói có một số xú lão cửu được sửa lại án oan, ông ta sợ vợ chồng Ngu Hưng Gia quay về, nên lập tức đánh phủ đầu, bán con gái của họ đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Con người đau khổ nhất là khi một giọt nước mắt cũng không rơi được.

Dưới sự ảnh hưởng của cha Vương, mẹ Vương cũng cực kỳ cảnh giác, vẫn luôn thực hiện tốt các biện pháp phòng cháy.

Sau khi tỉnh ngủ, càng nghĩ ông ta lại càng tức giận, lúc đứng dậy đi vệ sinh bỗng nhiên ông ta lại nảy sinh suy nghĩ ác độc, ném một mồi lửa vào đống củi của nhà họ Vương.

Ông ta biết hai ông bà già kia vẫn luôn chướng mắt ông ta, ghét bỏ ông ta là người nông thôn, còn trách ông ta vẫn chưa kết hôn đã để con gái họ mang thai. Nhưng loại chuyện này sao có thể trách mình ông ta cho được?

"Rốt cuộc là bọn họ làm gì có lỗi với mày? Hay là kiếp trước nhà họ Vương của tao đào mồ cuốc mả phần mộ tổ tiên nhà mày lên, nên mày mới đối xử với nhà tao như thế hả?" Vương Tiểu Hà vừa đánh vừa hỏi.

Ngu Hưng Gia nhìn Hạ Thiên Cao, qua một hồi lâu, ông mới nói: "Cái c.h.ế.t của cha mẹ, có thực sự là ngoài ý muốn không?"

"Hạ Thiên Cao, mày không c.h.ế.t thì không có cách nào làm giảm mối hận trong lòng tao. Mày cứ chờ đi, Ngu Hưng Gia tao cho dù táng gia bại sản cũng sẽ tìm cách g.i.ế.c c.h.ế.t mày." Ngu Hưng Gia nói xong, thời gian thăm tù của họ cũng kết thúc rồi, Hạ Thiên Cao bị công an trong trại tạm giam dẫn về phòng giam.

Khi nhìn thấy Vương Tiểu Hà và Ngu Hưng Gia, bà ta sửng sốt một lúc lâu, sau đó khóc rống lên.

Ngay cả khi ăn cơm mà hai ông bà già kia vẫn không im miệng được, cứ luôn miệng lải nhải về tác hại của chuyện đánh bạc. Đặc biệt là bà già kia, lời nói ra khiến ông ta cực kỳ khó chịu.

Nhiều năm vậy rồi, Hạ Thiên Cao tưởng rằng mình đã quên mất chuyện kia, nhưng khi Ngu Hưng Gia hỏi ra câu hỏi kia, ông ta mới phát hiện mình chẳng quên tẹo nào.

Ngoài ra, công an còn hỏi ông ta vài vấn đề nữa, đều bị ông ta lừa dối cho qua.

Chương 270: Chương 270-271

Thấp thỏm chờ đợi hai năm, người được sửa lại án oan càng ngày càng nhiều, Ngu Hưng Gia vẫn luôn không có tin tức, trong lòng Hạ Thiên Cao mới thả lỏng một nửa, làm sao biết sẽ xui xẻo như vậy, lại bị bắt vì tội buôn người.

Thật sự những ngày tháng ngồi tù quá khó khăn.

Ngoài miệng thì Hạ Thiên Cao nhận sai, trong lòng lại hận c.h.ế.t đi được.

Cha mẹ ông ta sinh ra ông ta ở nông thôn, ông ta có thể thay đổi được ư? Đó đâu phải chuyện ông ta có thể lựa chọn chứ?

Có thua cũng không hề gì, mỗi tháng hai người họ đều gửi cho ông ta một khoản tiền, so với những công nhân làm việc trong nhà máy kia còn ổn định hơn nhiều.

Vương Tiểu Hà không cam lòng, lại tát cho ông ta một cái thật mạnh nữa.

Đêm đó ông ta không về nhà mà ngủ lại trong sương phòng của nhà họ Vương.

Nhiều năm vậy rồi, thỉnh thoảng bà và Ngu Hưng Gia vẫn nhắc đến cái c.h.ế.t của cha mẹ. Trong lá thư mà công an viết cho họ có nói cha mẹ họ qua đời ngoài ý muốn, nhưng bọn họ vẫn luôn không tin.

Lại nói đến chuyện có thai trước khi kết hôn, nếu con gái họ có thể giữ chặt lưng quần, ông ta có thể làm cho bà ta có thai à? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Tiểu Hà, về thôi." Ngu Hưng Gia gọi bà.

Sao ông ta biết được là đống củi kia lại cháy to đến thế cơ chứ, có trách thì trách hai ông bà già kia thấy cháy nhưng không chạy thoát được.

Cha mẹ vẫn luôn cẩn thận như vậy, sao họ có thể tin báo cáo của cảnh sát nói nguyên nhân xảy ra vụ án là do lửa trong phòng bếp chưa được dập tắt hoàn toàn cơ chứ.

"Chị, anh rể, hai người quay về rồi ư? Chị mau nói với Thanh Nhàn một tiếng đi, người bán nó đâu phải em, bảo nó nói với công an thả em ra đi." Cho đến giờ phút này rồi mà Vương Tiểu Cúc vẫn chỉ trông mong mỗi chuyện đi ra ngoài.

Đám người Ngu Hưng Gia vẫn tiếp tục chờ trong phòng chờ, không bao lâu sau, Vương Tiểu Cúc cũng đã được đưa đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi kết hôn được mấy năm, ông ta trở nên nghèo khó, về sau dựa vào gia sản của nhà anh rể, ông ta sống xa hoa được một thời gian.

Những năm qua, bà ở Tân Cương đều phải làm mấy công việc chân tay nên sức lực rất lớn, mặt Hạ Thiên Cao sưng tấy lên với tốc độ mắt thường có thể thấy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 270: Chương 270-271